Happy Mother’s Day
My mother, my mother-in-law, and my children’s mother, you are appreciated it.
My mother, my mother-in-law, and my children’s mother, you are appreciated it.
Her house’s next to mine,
separated only by the spinach vine.
Two persons living in loneliness
She seems to be like me in her sadness
If the spinach vine wasn’t there,
I’ll definitely come over and visit her.
I have a gentle dream
A white butterfly often comes to my place
O Butterfly! Please come inside!
Let me ask you just a small question…
“How come she does not smile
when drying the golden silk on the terrace?”
Her eyes often gazes at the sky…
The white butterfly had returned to her house!
Suddenly, I feel tuggings on my heartstrings
I asked myself, “Is it true that I love her?”
No! If love should fail,
My heart will then be like cold ashes.
She haven’t taken her dried silk inside
The white butterfly comes over each day
But the last few days, I haven’t seen her
If only I also have golden silk to dry
What is it in me that seems like Longing?
Longing for her? No! Mustn’t be longing for her!
Yes, from a love that had its path severed,
My heart still aches and remembers…
Rain had been pouring down
It will be four days today
I feel lonely and sad
When the rain stops, will the butterfly still comes over?
Today, rain has stopped
Golden silks no longer dried, and butterfly lazy to come over
The terrace next door’s still missing her shadow
My face down on the table, I sobbed…
I missed the butterfly a lot
I also missed the golden silk
But I will not miss her.
Alas! White butterfly, golden silk!
Please return quickly and bear mourning for her
Yesterday, she died.
I’m choking with sobs… I really love her!
“If your soul’s still in this world,
Please enter the butterfly and come over!”
Translated by Vương Thanh
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có giậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi, bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên…
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!
Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?
Không, từ ân ái nhỡ nhàng,
Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!
Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng.
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.
Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
Cô đơn buồn lại thêm buồn…
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng…
Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc… Quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!
Nguyễn Bính
Last night I went to bed with a gout attack. I immediately took two Aleve tablets. My stomach got a bit upset, but the pain on my foot subsided. This morning I took another tablet and another one in the evening. That should take care of the attack. I need to stop drinking for a while. I am not sure if alcohol was the culprit or the lamb meat I consumed last Thursday. In any rate, gout attack still sucks.
Vợ không ngần ngại cho tôi biết tôi là một người ích kỷ. Những gì tôi nghĩ và những gì tôi làm chỉ vì bản thân tôi. Nghe đau lòng lắm, nhất là từ miệng người vợ đã chung sống với nhau mười mấy năm qua. Có lẽ vợ tôi hiểu tôi hơn cả chính tôi tự hiểu bản thân mình.
Sau những lời lẽ của vợ, tôi cũng tự xem xét lại mình có phải là một thằng ích kỷ hay không. Nếu tôi ích kỷ chỉ lo cho bản thân, tại sao tôi vẫn phải đi làm kiếm sống cho dù tôi không còn tha thiết gì nữa. Tuy vẫn phải đối diện với những căng thẳng trong công việc, tôi vẫn tiếp tục để nuôi gia đình, nhất là bốn thằng con.
Với con cái, tôi vẫn luôn lo ngại bọn nó lầm đường lạc bước. Sợ bọn nó đam mê chơi game bỏ học bỏ hành. Tôi vẫn sợ hãi những chuyện không may sẽ đến với bọn chúng. Tôi sống trong sự hồi hộp không biết tương lai của bọn nó ra sao. Tôi không e ngại người ngoài khen chê người làm cha này. Tôi chỉ mong sao chúng nó không phải khổ cực sau này. Nếu như tôi ích kỷ một chút đừng lo xa vời vợi (chuyện gì đến sẽ đến) chắc tôi không rơi vào tình trạng trầm cảm.
Nếu như tôi ích kỷ sao tôi có thể sống cùng mẹ vợ mười mấy năm qua. Cho đến bây giờ tôi và mẹ vẫn hòa đồng với nhau. Tôi luôn tôn trọng mẹ. Tôi không ích kỷ vì cá nhân mà bắt buộc vợ phải chọn giữa tôi và mẹ. Ngược lại tôi thật hạnh phúc khi thấy vợ được chung sống và được lo lắng cho mẹ. Không phải ai cũng có được diễm phúc đó. Chính tôi đã không được như vậy khi mẹ tôi còn trên cõi đời này.
Dĩ nhiên tôi tự biết mình không phải là một người rộng lượng hay cao thượng. Tôi không quan tâm tới những điều tôi không thích hoặc những người không thích tôi. Điều đó không có nghĩa là tôi ích kỷ. Tôi chỉ muốn tránh va chạm. Nếu như trong ánh mắt và tim của vợ tôi cho tôi là một thằng ích kỷ thì tôi cũng đành phải chấp nhận thôi. Tôi là kẻ may mắn cưới được một người có lòng vị tha. Đây không phải là lời mỉa mai vì tôi không chỉ nhận thấy sự độ lượng của vợ với người khác mà chính tôi cũng được tiếp nhận sự bố thí của vợ. Kẻ ích kỷ này luôn ghi ơn vợ.
Ask the stone covered with moss how long it’s been
Ask the wandering wind how many skies it has seen
Ask the long nights the pale yellow street lights
Love! Love now is just tears in my heart
And flashes of longings for the times that were past.
At the time, I was like a bird lost from its flock
Wings outstretched flying alone in the sunset,
And wish that the sky will not bring storms
To help strengthen our love bonds,
To turn the months and days
into a stream of intoxicating poetry and romance.
Love had soared its wings and flies away
Just like flowers bringing honey to life
I still cherish the memories of times past
But do you, do you still remember anything, My Love!
Your dress’s color of sky blue so innocent those days
Hidden from sight in the rain rain soaking wet
Reading an old letter fills my heart with a world of regrets
I long for your lips and the color of your eyes
By the trysting brook, with the mountain moonlight.
Translated by Vương Thanh
Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
Ái ân bây giờ là nước mắt
Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh
Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
Và ước mơ sao trời đừng bão tố
Để yêu thương càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là men say nguồn thơ
Tình yêu đã vỗ cánh rồi
Là hoa rót mật cho đời
Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
Em nhớ gì không em ơi!
Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mưa mưa bay rạt rào
Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc
Nhớ môi em và màu mắt biếc
Suối hẹn hò trăng xanh đầu non
Hà Huyền Chi
I was going through my old boxes and came across a plastic comb-bound book titled Some English Words For Some Vietnamese Popular Songs by Patrick Gallagher. Mr. Gallagher gifted this book in December 2002. We exchanged music thoughts on this site when I had the comment section.
It had been a while so I wondered what he has been up to. I googled him and learned that he had passed away in 2019. I felt a bit sad.
I flipped through his book to read his translation of Vietnamese songs from Dương Thụ to Trịnh Công Sơn to Phú Quang. I am wondering what I should do with the book. Should I make a web book to preserve his work? I am not sure yet.
It is a bit too late now, but rest in peace, Mr. Gallagher.
As documented, I replaced a headlight bulb for our 2011 Toyota Sienna on December 3, 2022. I didn’t write down if it was the driver side or the passenger side. Last night, I noticed the driver side bulb was dead. I ordered the replacement on Amazon instead of Toyota Dealer. Now I have an extra bulb.
Winnie Lim shares her favorite things in Hà Nội including sữa chua, kem bơ, and pizza. Damn, now I want to take a trip to North Việt Nam.
Yesterday Đán and I accompanied Đạo to attend the National Junior Honor Society Induction Ceremony. My wife couldn’t come because she had to take Xuân and Vương swimming. It was Xuân’s last session for swimming lesson; therefore, he had to a test.
Throughout this school year, Đạo has attended meetings, maintained a high GPA, and completed service projects and tasks. In honor of his dedication and effort, we were invited to celebrate his accomplishments. The ceremony was short and sweet. Students and counselor gave short speeches. Students and parents dressed up. Đạo and Đán wore buttoned shirts and khaki pants for the first time.
After we picked up Đạo’s certificate and took a few photos, we headed to 99°c Hot Pot to celebrate. The three of us had lunch here a few months ago after our scouting camping trip. It has become our favorite spot. We ate so much. It was a great night. My wife and I are proud of his accomplishments.
A visual, concise, and accessible guide, Chris Campe & Ulrike Rausch walk through the entire process of Making Fonts from sketch to publish. If you want to get into type design, this book is definitely helpful. Even for someone like me who uses type, I find the technical details to be invaluable for typesetting.