Saigon Soul Revival: Mối lương duyên

Đúng với thương hiệu của nhóm, Saigon Soul Revival đem lại âm hưởng soul và giai điệu rock của thập niên 60 và 70 ở Sài Gòn. Tuy SSR viết nhạc riêng cho nhóm nhưng những ca khúc mới lại nghe rất quen tai.

“Đám cưới nhà em” qua nhịp điệu cha cha cha pha tí reggae tươi vui làm người nghe tưởng nhớ đến cặp Hùng Cường và Mai Lệ Huyền. Giọng ca của Nguyễn Anh Minh có chiều sâu, có hồn, và có chút hài hước khi cô hát, “Ơ, thì ra là nàng đang khóc / Chú rể đầu bạc hết tóc / Sao xứng với tầm sắc vóc / Ôi, mẹ cha em vì đã lỡ / Mắc nợ mà không mắc cỡ / Gả em cho chồng lớ ngớ”.

Nếu chỉ nghe 8 ca khúc original của nhóm cũng đã sướng rồi. Thế những nhóm còn cover lại những ca khúc thời đó như “Thôi” (Y Vân và Nguyễn Long) với tiếng kèn trumpet đi kèm da diết với tiếng hát của Nguyễn Anh Minh.

Hãy lắng nghe Mối lương duyên để hồi sinh lại tâm hồn trong cái nóng bức của mùa hè.

Eminem: The Death of Slim Shady (Coup de Grâce)

Eminem is back. At 51, he is still at the top of his game. His flow is still sick. His punchline is still sharp. His sense of humor is still twisted. He applies similar tactics that worked for him throughout his long career. He uses Slim Shady, his alter ego, to push his controversial, lyrical content. His usual targets include MGK, Ja Rule, Diddy, and Christopher Reeves—Em is still obsessed with the Superman actor. Em’s only heartfelt record is “Temporary,” in which he writes for his daughter when he’s no longer on this earth. He made the right choice to let Skylar Grey sing the hook instead of himself. Remember “Mockingbird?” I still can’t stand his singing even though I dug his storytelling. The Death of Slim Shady (Coup de Grâce) is not a new concept, but an enjoyable one.

Phạm Thu Hà: Cho đời chút ơn

Với chất giọng mezzo-soprano, Phạm Thu Hà thích hợp với thể loại bán cổ điển. Điển hình là cô trình bài ca khúc “Chiều một mình qua phố” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn rất tuyệt. Giọng của cô bay bổng trên tiếng đàn dương cầm cùng với dàn dây hùng mạnh và nhịp điệu tưng bừng. Tôi đã nghe ca khúc này rất nhiều lần với nhiều phần hòa âm phối khí khác nhau nhưng đây là một bài được orchestrate độc đáo. Với “Bài hát ru cho anh” của Dương Thụ, Phạm Thu Hà hát như tiếng họa mi hót trong đêm. Ca khúc “Habanera” có 4 versions khác nhau từ club remix đến vocal-distorted remix đến new mix. Version upbeat bán cổ điển nổi bật nhất. Cho đời chút ơn tuy đã phát hành năm 2018 nhưng nghe vẫn mát tai.

Madeleine Peyroux: Let’s Walk

That winter, December of 2006, I fell head over heels in love with a wonderful lady. She and I took a trip to Niagara Falls. We drove around the Niagara River Parkway at night in the rain, viewed the holiday lights, and listened to Madeleine Peyroux’s Half the Perfect World.

Last Thursday, she, who is now my lovely wife, and I revisited the Falls 18 years later, with our entire family. As we were driving from Toronto to the Falls, Ms. Peyroux’s latest album popped up in my Spotify. Her voice is still beautiful, but her style has changed. Let’s Walk is filled with gospel music including “Find True Love,” “Blues for Heaven,” and “Please Come On Inside.”

Then again, Ms. Peyroux is no angel when it comes to “Me and the Mosquito.” Over the reggae groove, she confesses, “My heart is tenderly respectful of every living incarnation / But when this minute sucker bites, I won’t be reading its last rites.” The lyrics are hilarious, but she sings with her heart out.

The album closes out with the environmental-conscious “Take Care.” She rhymes over Jamaican-inspired beat: “Food is good if it’s organically grown / Without pesticides, plastic wrap, or Styrofoam / Growth hormones or horrific conditions for hard working humans or the cows or the chickens.”

I definitely enjoyed Ms. Peyroux’s sense of humor. Furthermore, her music has a special connection to us.

Hai đêm nhạc ở Canada

Mỗi lần gặp gỡ anh Trần Viết Tân là mỗi niềm vui. Lần này anh em hội ngộ ở Canada để xem hai buổi nhạc anh và mấy người bạn tổ chức tại Ottawa và Montréal.

Trưa thứ bảy vừa rồi tôi lái xe từ Montréal qua Ottawa và anh hẹn gặp tôi ở quán ăn Nhật. Khi tôi bước vào thì mọi người đang nướng BBQ trên bàn ăn. Trừ anh Tân thì tôi chỉ quen hai người trong số chín người. Thấy còn một chỗ trống kế một cô gái trẻ và xinh xắn, tôi ngồi xuống.

Cô gấp cho tôi vài miếng thịt nướng. Tôi cảm ơn và hỏi, “Em là bạn anh Tân hả”? Cô chưa kịp trả lời thì một người anh tôi quen đáp, “Đây là ca sĩ”. Tôi đùa, “Hèn chi thấy em xinh xinh”. Tôi mở phone lên để xem lại cái poster anh Tân gửi tôi mấy tháng trước. Tên cô có hai chữ đầu giống mẹ tôi: Ngọc Anh Vi.

Thú thật tôi chưa từng nghe qua cô vì đã khá lâu tôi không theo dõi sinh hoạt của Trung tâm Asia. Sau giờ ăn trưa, tôi cùng anh Tân về nhà anh chuẩn bị đến nhà hàng để setup ban nhạc cũng như bàn ghế khán giả. Tôi chỉ giúp đỡ những công việc lặt vặt như sắp xếp số bàn và đi mua bia rượu.

Lúc tôi trở lại nhà hàng thì chương trình đã bắt đầu. Cô Đào Nguyên đang hát ca khúc “It’s Now or Never”. Tuy chưa gặp cô bao giờ, tôi đã có dịp xem cô hát trong Facebook mỗi khi anh Tân live stream. Cô có chất giọng khàn giữa Lệ Quyên và Hồ Ngọc Hà. Cô hát live khỏe và tốt những ca khúc như “Tình lỡ” (Thanh Bình) và “Dancing All Night”. Tôi ước được nghe cô hát nhạc thính phòng theo phong cách acoustic.

Sau khi hát xong, anh Báo Quý chào tôi và cho tôi biết anh thường theo dõi Visualgui.com. Thật là một niềm vui được gặp một đọc giả. Sau đó chúng tôi cùng thưởng thức giọng hát trẻ trung và sống động của Ngọc Anh Vi. Cô hát liên khúc twist và cùng lắc lư với khán giả. Cô hát một hai ca khúc remix cùng với DJ Zyn-Q để chuyển sang nhạc club. DJ Zyn-Q chơi nhạc dance cho đến 12 giờ khuya. Mọi người vui vẻ và phấn khởi chào nhau ra về. Một đêm nhạc đã thành công trong việc đem lại những giây phút thoải mái cho mọi người tham dự.

Một giờ sáng tôi và anh Tân kéo đến nhà người bạn ăn lẩu đến gần hai giờ rưỡi sáng tôi mới đi ngủ. Gần trưa hôm sau anh Tân đưa tôi và Vi đi tham quan vùng Ottawa. Chúng tôi đến Tavern on the Falls uống cocktail và chuyện trò. Ba anh em rất hợp gu. Cả ba đều thích nhạc và nhậu. Vi dễ thương, bình dân, và dễ hòa đồng. Chúng tôi xem Vi như người bạn và người em. Trò chuyện mới biết Vi cũng rất đam mê snowboarding.

Buổi trưa chúng tôi kéo nhau qua Montréal để làm show thứ hai. Sàn chơi là một tiệm phở nhỏ chứa được khoảng 100 người. Đêm đó nhạc và ca sĩ cũng sống động không kém gì hơn ngày hôm qua. Khác là chương trình kéo dài đến 2 giờ sáng. Một lần nữa, DJ Zyn-Q đốt cháy sàn nhảy cho đến phút cuối.

Hai ngày ở Canada không thiếu gì ngoài thiếu ngủ. Tôi hân hạnh được biết thêm một số bạn bè và người thân của anh Tân. Mọi người ai cũng quý mến anh nên đã đón tiếp tôi ân cần. Tôi cảm kích ân tình của mọi người. Riêng anh Tân thì mười mấy năm qua vẫn vậy. Tuy hai anh em ở hai đất nước khác nhau nhưng mỗi lần gặp gỡ vẫn gần gũi, thân thiện, và thoải mái. Vui là chính.

H ZETTRIO: Dynamics

The Japanese jazz trio, which made up of Masayuki Hiizumi (leader, pianist), Nirehara Masahiro (bass), and Kou (drum), kicks off the title track with so much energy as if they were playing jazz on steroids. I can’t even read this Japanese title “ゾウ,” but I love the Cuban flavor the trio cooked up. At “9 P.M.,” the group laid back for some funk jazz. Dynamics lives up to its title from start to finish. I will need this album on long road trips to keep me pump up.

Jill Barber: Encore!

Lately I have been so stressed out that I couldn’t sleep at night. I needed some music to put my mind at ease and Jill Barber’s Encore! was the perfect remedy. I have not heard of Jill Barber before, but her French singing soothed my brain immediately. Her beautiful voice accompanied by an orchestrated swing on “Plus je t’embrasse” lifted my spirit. The whoa-whoa horn section on “Ménilmontant“ brought back the good old Louis Armstrong’s Hot Fives and Hot Sevens vibes. Encore! is a French jazz record to kick back and relax.

Thelonious Monk Plays Duke Ellington

I spent countless hours listening to Thelonious Monk played Thelonious Monk. Recently I am enjoying Thelonious Monk Plays Duke Ellington. When Monk played Duke, he added his own spin into it. On “It Don’t Mean a Thing (If You Ain’t Got That Swing),” Monk not only swung, but he also sliced up the melody into staccato pieces. He chopped up the “Mood Indigo” and assembled it back together as Monk always had done. My personal favorite is his piano solo take on “Solitude,” in which he deployed his dissonances and angular melodic twists. No one plays Duke like Monk.

Lil Wuyn: An

Tôi ít khi nghe Việt rap. Có nghe cũng chỉ nghe những bài single trên YouTube. Mấy hôm nay được nghe trọn vẹn một album Việt rap của Lil Wuyn. Tôi chưa từng nghe qua Lil Wuyn nên đây là lần đầu đến với An qua một quan điểm tươi mới (fresh). Bài hát tựa đề gây ấn tượng ngay từ flow đến production đến lyrics. Chỉ với tiếng đàn acoustic guitar đơn giản cũng đủ để Lil Wuyn trải lòng của mình về đời sống:

Hành trình không phải là hành hình
Thành hình, thành tài, và là mình
Rèn luyện, cần cù, và tiết kiệm
Càng lớn càng phải có trách nhiệm
Với gia đình, âm nhạc quanh mình.

Cá nhân tôi thích Lil Wuyn raps về tiếng Việt:

Tiếng Việt phong phú
Nghe một hồi lú lúc nào không hay
Có khi líu lưỡi, có khi thật khó
Để phát ra thành âm hay.

Lil Wuyn đem khá nhiêu punchlines vào những verse của mình. “Mở mắt” với Đen, chẳng hạn, Lil Wuyn raps, “Ta cứ chấp thuận những lời phê phán / Vì đến một ngày họ cũng sẽ chê… chán”. Không những chỉ Đen mà còn có sự hiện diện của đàn anh như Young H và Rhymastic trong album của Lil Wuyn.

Với một concept chặt chẽ từ đầu đến cuối, An là một album đầy hứa hẹn cho tương lai. Một album rap Việt có chất thơ và lời động lực mà không cần văng tục. Như Lil Wuyn bài tỏ trong “More Life”: “Tao chọn âm thầm và làm nên chuyện / Chứ không tuyên bố rằng mình sẽ làm nên chuyện”. Keep pushing it, lil bro!

Lều Phương Anh: Tình ca Lều (vol2)

Giọt hát của Lều Phương Anh ấm áp và truyền cảm thích hợp với giai điệu blues jazz. Cô covers “Niệm khúc cuối” (Ngô Thụy Miên) rất lả lướt, nhất là tiếng đàn dương cầm, qua phần hòa âm bossa nova. “Bao giờ biết tương tư” (Phạm Duy) được phối theo dàn sang trọng và dây êm dịu. Rất phê với giai điệu Latin cho ca khúc “Sang ngang” (Đỗ Lễ). Hơn đáng tiếc là phần saxo solo hơi bị ngắn. Tuy nhiên, đây là một album tình khúc Việt theo phong cách acoustic jazz đáng thưởng thức về đêm.