Ích kỷ vì con

Hôm thứ bảy vừa rồi tôi được nghe một người anh lớn cho biết lý do tạo sao vợ chồng anh quyết định không có con cái. Từng là trưởng Hướng đạo trong cộng đồng Việt, anh và vợ cho rằng khi có con mình sẽ trở nên ích kỷ hơn. Mình sẽ bận bịu với con mình và không còn thời gian cho những đứa trẻ khác.

Vì chỉ mới quen anh lần đầu nên tôi không khẳng định hay nhận xét gì về sự quyết định của gia đình anh nhưng tôi cảm thấy lý lẽ của anh cũng có lý. Tôi không phủ nhận khi đã làm cha tôi trở nên ích kỷ hơn. Bổn phận làm cha, tôi tập trung sức lực và đầu óc vào con cái của mình.

Tuy nhiên, tôi vẫn nhận thức được sự công bằng giữa con mình và con người khác. Dĩ nhiên tôi không muốn con người khác ăn hiếp con mình. Tôi càng không muốn con mình ăn hiếp con người khác. Quang trọng là xử lý làm sao cho đẹp tất cả. Tôi chấp nhận ích kỷ nhưng vẫn còn lý lẽ.

Có những phụ huynh khi chưa có con họ rất là rộng lượng nhưng khi có con rồi, họ chỉ biết về con mình. Con của họ lúc nào cũng trên hết. Tôi hiểu được tình cảm của họ dành cho con mình nhưng khi vì quá thương con mình mà bị mù quáng và mất đi lý lẽ thì khó mà hòa đồng.

Những người như anh trưởng nói trên thì hiếm hoi. Chỉ có những ai trung thành và cống hiến cho Hướng đạo mới rộng lượng đến thế và tôi kính trọng anh.

Duyên Anh: Vết thù hằn trên lưng con ngựa hoang

Khi nghe ca khúc “Vết thù trên lưng ngựa hoang” của cố nhạc sĩ Phạm Duy, tôi luôn thắc mắc câu “Ngựa hoang muốn về tắm sông nhẫn nhục”. Sau khi đọc quyển tiểu thuyết giang hồ của tác giả Duyên Anh tôi mới hiểu được nguồn gốc của sông Nhẫn Nhục. Nhân vật chính Hoàng Guitar muốn kiếm sống bằng nghề đánh đàn chứ không đánh đá. Anh cố lội sông Nhẫn Nhục để đến được bến bờ bình yên, nhưng đời vẫn trôi anh về bến bờ du đãng. Tuy Vết thù hằn trên lưng con ngựa hoang đã gần 60 năm mà giờ đây tôi mới đọc lần đầu. Tuy nhiên vẫn bị lôi cuốn bởi cây bút đầy hấp dẫn của nhà văn Duyên Anh.

Ngô Lan Hương: #Trầm3

Album #Trầm3 của Ngô Lan Hương tiếp tục với phong cách acoustic. “Mùa thu cho em” (Ngô Thụy Miên) mở đầu Ngô Lan Hương được bè bởi nhóm acapella êm dịu và mộng mơ. Phần thứ hai, cô được tiếng đàn guitar đệm cùng. “Yêu em dài lâu” (Đức Huy) bắt đầu với tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng. Phần saxophone solo điệp khúc chuyển phần hoà âm sang giai điệu jazz mong manh. “Yêu nhau lắm cắn nhau đau” của chính Ngô Lan Hương viết là trình bày được phối theo giai điệu swing thật dễ thương. Chỉ hơi đáng tiếc là album hơi ngắn chỉ có sáu ca khúc.

Phương Phạm Guitarist & Khang Nhi Pianist: Relaxing Music (Vol. 1 & 2)

Cuối tuần vừa rồi, tôi đưa gia đình đi xa. Phải lái xe bốn tiếng đồng hồ nên tôi cần một chút nhạc êm dịu. Tình cờ khám phá ra album Relaxing Music (Vol. 1) của nhạc sĩ dương cầm Khanh Nhi. Tuy chưa nghe qua tên anh lần nào nhưng cách chơi piano solo của anh lôi cuốn tôi ngay trong bài đầu “Khoảnh khắc” (Trương Quý Hải). Anh đánh nhẹ nhàng êm dịu lại có một chút chất jazz. Rồi “Riêng một góc trời” (Ngô Thụy Miên), “Tình thôi xót” (Bảo Chấn), “Nắng thủy tinh” (Trịnh Công Sơn), mỗi ca khúc đêm lại cho tôi những giây phút thư giãn nhưng không hề nhàm chán.

Tiếng đàn guitar của Phương Phạm thì tôi đã được nghe qua những bài acoustic anh đệm cho ca sĩ. Trong Relaxing Music (Vol. 2), Phương Phạm chơi cùng Khang Nhi qua các ca khúc quen thuộc như “Biển cạn” (Kim Tuấn), “Em ơi Hà Nội phố” (Phú Quang), “Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa” (Trương Quý Hải), và đặc sắc là “Biển nhớ” (Trịnh Công Sơn) — tiếng guitar của Phương Phạm đệm cho tiếng piano của Khang Nhi hát.

Bây giờ trời đã trở lành lạnh, tôi chỉ muốn cuộn mình trong chăn như con sâu làm tổ và lắng nghe Relaxing Music.

Cháu cảm ơn Bác Vinh

Bác Vinh viết thơ cho đứa cháu gái cưng:

Cháu biết đó, bác rất thương Doanh nên luôn luôn mong hai cháu sống thật hòa hợp và hạnh phúc. Doanh đơn giản và thành thật hợp tính bác, điều quí báu nhất là sống hòa hợp vui vẻ với gia đình mình.

Cháu xúc động và rất cảm ơn tình thương của bác dành cho cháu. Cháu may mắn không chỉ cưới vợ một người vợ giỏi giang, cảm thông, và tin tưởng, mà còn được sự quý mến của toàn thể gia đình.

Yêu là sến ở trong lòng một ít

Tôi không ngại bạn trêu tôi viết lên những lời lẽ sến súa nịnh vợ. Nếu bạn chứng kiến được những gì vợ làm cho tôi hay những tình cảm vợ dành cho tôi, bạn sẽ thấu hiểu được tâm trạng của tôi.

Dĩ nhiên tình cảm vợ chồng không cần phải nói ra mới bộc lộ được — như vợ tôi chẳng bao giờ nói với tôi một lời tỏ tình dễ thương nào. Ngược lại, tôi chỉ thổ lộ tâm tình của mình qua lời viết.

Thời gian đã chứng minh được vợ đến với tôi không phải vì tiền, càng không phải về nhan sắc. Có người đã đi qua đời tôi cũng chẳng yêu thương tôi gì, mà chỉ yêu một loài Hoa ly Kỳ. Ngày xưa tôi không mơ thành triệu phú nhưng mơ được cứu vớt gái chơ vơ. Những lần vấp ngã lúc còn non trẻ và nông cạn đã đánh thức tôi dậy sau những cơn mơ mộng. Sau những lần vỡ mộng, tôi cũng chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình.

Khi tôi quen nàng, tôi cũng không tin gì về hạnh phúc trăm năm. Lúc mới yêu nhau, tôi cũng thú thật với nàng. Khi yêu, tôi chỉ biết yêu hết con tim và nàng đã khuyên nhủ lại tôi một câu thực tế, “Hãy yêu bằng con tim lẫn đầu óc.” Suy ngẫm lại thấy câu nói của nàng cũng có lý. Được yêu đến đâu thì hạnh phúc đến đó.

Thấp thoáng 15 năm đã trôi qua. Hơn một nửa thập niên không phải là dài — sống với nhau 20 hay 30 năm cũng có thể đổ vỡ — nhưng đủ để nhận ra được tình cảm chân thật và niềm tin vững vàng. Dù tương lai có ra sao, tôi vẫn sẽ giữ mãi kỷ niệm của những chuỗi ngày êm đềm bên nhau.

Anh vẫn còn yêu em vì em vẫn còn nợ anh. Đủ sến chưa?

Người Việt mình nói

Trang nguoivietminhnoi.com của Như Trần tập hợp những câu chuyển ngữ Anh sang Việt mượt mà. Rất thú vị.

Hà Nhi: Piano Session 1

Chủ nhật vừa rồi, trên đường lái xe về nhà sau khi tụ họp gia đình, vợ cho tôi nghe tiếng hát Hà Nhi (tôi chưa từng nghe bao giờ). Cô hát nhẹ nhàng nhưng nồng nàn, nhất là ca khúc “Mẹ tôi” của nhạc sĩ Trần Tiến. Đặc biệt là cô chỉ hát với tiếng đàn dương cầm giản dị làm tôi nhớ đến anh Tân. Thường thì tôi không thích nghe những ca khúc nhạc Hoa lời Việt như “Tình nhạt phai”, “Triệu đó hoa hồng”, và “Bình minh sẽ mang em đi” nhưng tôi lại thích các hát acoustic của Hà Nhi, nhất là ca khúc đã dựng lên tên tuổi của Đàm Vĩnh Hưng. Hơi tiếc là album này không có một concept rõ ràng.

Lo

Tôi muốn được trở về với những giây phút thoải mái không âu lo nhưng tôi vẫn chưa tìm ra lối thoát. Mỗi ngày vẫn phải đương đầu với những phiền muộn và phải chấp nhận những gì không chắc chắn trong tương lai. Còn làm được những gì ngoài việc xuôi theo chiều gió.

Mùa hè năm nay nóng bức khiến tinh thần uể oải. Cho nên những chuyện buồn khiến mình buồn thêm. Những chuyện căng thẳng khiến mình căng thẳng thêm. Tôi muốn mùa hè trôi qua thật nhanh để mùa đông tuyết phủ. Những giây phút được trượt tuyết là trị liệu tốt nhất cho tinh thần của tôi.

Chẳng lẽ mình đã bị rơi vào tình trạng rối loạn lo âu dài hạn? Đầu óc tôi đã lâu không được yên ổn như ngày xưa nữa. Từ sự nghiệp đến gia đình, những nỗi lo âu đã tạo áp lực cho mình. Phải chi tôi tự làm chủ được mối thu nhập không cần phải bị gò bó thì đỡ hơn nhiều.

Tiền không giải quyết được mọi vấn đề nhưng tiền đem đến rất nhiều tự do. Tôi không phải là kẻ tham tiền nhưng không tiền đời sống sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Tôi sẽ tự hạn chế chính mình nếu như không còn kiếm được ra tiền.

Thôi thì hoàn cảnh đưa đến đâu thì mình lèo lái đến đó. Lo ngại gì chuyện xa xôi. Hãy sống nhẹ nhàng cho hôm nay. Chuyện ngày mai để ngày mai lo. Tôi sẽ làm được. Cuộc đời này có bao lâu mà lo lắng cho phiền não.

Tin

Và anh biết một điều thật giản dị. Càng căng thẳng, anh càng thấy cần em. Trong cuộc sống, mọi phiền muộn chồng chất lên nhau mỗi ngày càng nhiều hơn. May mà có em đời còn dễ thở.

Bên nhau hơn 16 năm, không ai hiểu anh hơn em. Khi anh lưỡng lự, em quyết định cho anh. Khi anh thiếu tự tin, em nâng đỡ anh. Khi anh đam mê một sở thích, em luôn ủng hộ anh. Dĩ nhiên nếu anh lừa dối em, thì em sẽ không tha anh.

Trong mối quan hệ vợ chồng, hãnh diện nhất của anh không phải là chiếm được tim em, mà là lòng tin của em. Từ ngày đầu tiên quen nhau đến ngày hôm nay và cho đến tương lai, anh luôn quý trọng và giữ vững niềm tin của em. Đôi khi anh làm em buồn hay giận nhưng chưa bao giờ anh mạo hiểm đánh mất niềm tin của em. Vì anh biết một khi niềm tin đã mất thì mọi sự sẽ đổ vỡ.

Dù mai đây anh không đưa em đi đến cuối cuộc đời, dù mọi người xung quanh có nói cạn lời (tốt hay xấu), anh chỉ cần biết em hiểu anh và tin tưởng anh.