Ngọc Lan ngậm ngùi hát ca khúc Phạm Duy

Sau khi hay tin Kiều Nga ra đi, tôi tìm nghe lại tiếng hát của một thời đã đọng lại trong tôi bao kỷ niệm đẹp của những năm đầu sống nơi xứ lạ quê người. Spotify có khá nhiều albums cô thu âm vào thiệp niên 90. Trong đó có Người đi qua đời tôi với giọng hát Kiều Nga, Elvis Phương, và Ngọc Lan.

Bài thu âm khiến tôi vô cùng ngạc nhiên là “Ngậm ngùi”, thơ của thi sĩ Huy Cận được nhạc sĩ Phạm Duy viết nhạc. Tuy đã nghe qua nhạc phẩm này rất nhiều lần qua nhiều tiếng hát khác nhau, tôi lại không nhớ đã từng nghe Ngọc Lan hát qua chưa. Lối hát nhẹ nhàng và giọng mát rượi như ly nước lạnh rót vào tâm hồn giữa mùa hè nắng gắt. Cô nhả chữ gọn gàng: “Trăm con chim mộng về bay đầu giường / Ngủ đi em, mộng bình thường / Ngủ đi em, mộng bình thường”. Tôi nghe đi nghe lại và khao khát được nghe thêm những ca khúc của cố nhạc sĩ Phạm Duy do Ngọc Lan hát.

Tôi nhớ ngay đến “Thà như giọt mưa” — thơ của thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên được Phạm Duy phổ thành nhạc — vì ca khúc này đã chạm vào đầu óc tôi hơn 20 mấy năm qua sau lần đầu được nghe Ngọc Lan trình bài. Tiếng hát của cô êm dịu nhưng sắc bén: “Người từ trăm năm về như dao nhọn / Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm / Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa chảy đầm”. Không chỉ giết người ngoài thân mà cô còn “Giết người trong mộng” nữa “Ðể trả thù duyên kiếp phũ phàng”. Ca khúc này cũng đã đâm nhẹ vào tim tôi từ khi được nghe cô hát lần đầu 20 mấy năm trước. Cả hai “Thà như giọt mưa” và “Giết người trong mộng” tuy được hoà âm theo điệu slow ballad với một chút bi kịch.

Ngọc Lan chẳng những hát thành công những ca khúc cố nhạc sĩ Phạm Duy viết nhạc từ thơ Việt mà luôn cả những ca khúc ngoại được ông viết lời Việt. Sự tài hoa của nhạc sĩ Phạm Duy là ông viết lời lưu loát và trôi chảy đến nỗi khi nghe lần đầu mà không biết nguồn gốc của ca khúc sẽ không nghĩ rằng đó là một bài nhạc ngoại quốc lời Việt. Chẳng hạn như “Dòng sông quê cũ” khi nghe Ngọc Lan hát lần đầu qua điệu rumba lả lướt, tôi cứ ngỡ đó làm nhạc phẩm của Phạm Duy chứ không phải “La Playa” của Silvana Di Lorenzo. “Bài ngợi ca tình yêu (Dáng tiên nữ)” cũng thế, giọng hát Ngọc Lan dịu dàng cùng với cái flow êm ái vài cách nhả chữ thông thả, không thể ngờ rằng đó là ca khúc “La chanson d’orphée” của François Llenas. Càng không ngờ rằng Ngọc Lan lại có thể ca những ca từ đầy khiêu gợi như “Vùi trong hơi ấm nồng nàn / Thịt da thơm ngát tình nồng / Cùng chăn gối ấm giường hồng, tình yêu ngây ngất”.

Với “Mùa thu chết” — Phạm Duy viết nhạc từ thơ của Guillaume Apollinaire — Ngọc Lan hát “Em ngắt đi một cụm hoa thạch thảo”. Trước khi thu âm bài này, cô đã xin phép ông cho cô đổi từ “ta” thành “em” cho hợp với cảm xúc phái nữ và ông không chỉ đồng ý mà còn cảm động. Nghe tiếng kèn saxo là biết ngay đây là bài hoà âm của nhạc sĩ Thanh Lâm.

Tôi không rõ Ngọc Lan đã thu âm bao nhiêu ca khúc của Phạm Duy. Ước gì được nghe cô hát những ca khúc bất hủ của ông như “Tình ca”, “Tình hoài hương”, và “Kỷ niệm”. Tuy nhiên, những ai mê giọng hát của Ngọc Lan và thích ca khúc của Phạm Duy thì mời lắng nghe một cái playlist tôi đã tạo ra với những bài đã nhắc đến ở trên cùng với những ca khúc như “Nha Trang ngày về”, “Tình hờ”, “Trả lại em yêu”, “Bao giờ biết tương tư”, “Con đường tình ta đi”, “Hoa xuân”, “Tuổi thần tiên”, “Mộng du”, “Còn chút gì để nhớ”, và những ca khúc ngoại lời Việt.

Vĩnh biệt Cậu Khương

Nghe tin Cậu Khương ra đi, lòng như thắt lại. Dường như tôi chỉ gặp cậu, mợ, và các chị chỉ một lần trong dịp đại gia đình họp mặt duy nhất cách đây khoảng 30 năm ở Texas. Tuy nhiên, ký ức về những ngày đó tôi không bao giờ quên.

Tôi ngưỡng mộ cậu là một người chồng và người cha gương mẫu. Tuy cuộc sống ở xứ lạ quê người khó khăn lúc ban đầu, cậu mợ đã nuôi nấng và dạy dỗ các chị nên người và thành công.

Sau này nhờ Facebook, tôi được chứng kiến cuộc sống của cậu vui vẻ và hạnh phúc bên vợ, con, và đàn cháu. Đời người làm chồng, làm cha, và làm ông, cậu đã sống hết lòng cho gia đình.

Giờ cậu đã nằm xuống. Cháu cầu nguyện cho linh hồn của cậu được yên nghỉ trong bình an. Vĩnh biệt cậu.

Kiều Nga, Trung Hành, Ngọc Hương: Liên khúc tình yêu tuyệt vời

Nghe tin nữ ca sĩ Kiều Nga đột ngột qua đời, lòng thật bùi ngùi. Tuy chị đã ngưng hoạt động âm nhạc một thời giang dài, tiếng hát của chị vẫn tồn tại trong tâm hồn tôi. Để tưởng nhớ chị, tôi không thể làm gì khác ngoài nhe lại những sản phẩm chị để lại. Cuối tuần vừa qua, tôi nghe đi nghe lại album Liên khúc tình yêu tuyệt vời qua tiếng hát của chị, Trung Hành, và Ngọc Hương.

Dĩ nhiên tôi đã nghe LKTYTV rất nhiều lần vào những năm giữa của thập niên 90, lúc tôi mới bước chân đến Mỹ. Thời đó tôi mê tiếng hát Ngọc Lan lắm nên thường nghe những album Liên khúc tình yêu với Ngọc Lan, Kiều Nga, và Trung Hành nên cũng không để ý nhiều đến LKTYTV.

Giờ nghe lại LKTYTV mới cảm thấy thấm thía. Giọng Ngọc Hương khoẻ, cao, và smooth như Hibiki. Giọng Kiều Nga cũng mạnh khoẻ nhưng có hương vị đậm đà như Yamazaki. Còn giọng Trung Hành thì có chất smoky như bourbon. Khi ba giọng hát này harmonized lại với nhau thì chỉ khiến cho những người mê whiskey xỉn hồi nào không hay biết.

Từ “Madolay” đến “Daddy Cool” đến “Rasputin” đã đưa tôi trở về với ký ức tuổi thơ, nhất là cái melody của “Rasputin” với lời chế, “Trời sinh ra con gái cũng như con trai / mà con trai khôn hơn / còn con gái ngu như con bò”. Thời đó biết misogyny là cái quái gì. Giờ mà hát như vậy là phù mỏ.

Qua hàng loạt ca khúc từ tiếng Anh, Pháp, đến Tây Ban Nha và đương nhiên là thiếu tiếng Việt, cả ba giọng ca bay lượn qua phần hoà âm độc đáo của Trung tâm Asia, chứng minh âm nhạc không có biên giới. Trung Hành và Ngọc Hương thổi vào một làn không khí mới và tươi trẻ cho ca khúc trầm buồn, “I Don’t Like to Sleep Alone”. Ngọc Hương hát nhẹ nhàng nhưng gợi cảm câu: “Loving you the way I do / My mouth on yours and yours on mine.” Trung Hành tiếp lời, “Marry me / Well, let me live with you / Nothing’s wrong when love is right”.

Qua “Tình nồng Lambada”, giọng hát trong trẻo của Kiều Nga quyện vào với giọng trầm của Trung Hành một cách tuyệt vời, rất đúng với tựa đề của album, Liên khúc tình yêu tuyệt vời.

Nguyễn Duy Quyền: Quên Được Cứ Quên (đọc lại)

Cách đây tám năm, tôi đọc một quyển tản văn. Trong đó tác giả viết về ký ức tuổi thơ. Tôi nhớ nhất là những bài văn ngắn diễn đạt món ăn đồng quê. Cách viết của tác giả nhẹ nhàng nhưng khiến cho người đọc cảm nhận được những món ngon đi từ ký ức.

Thời gian gần đây, tôi muốn tìm để đọc lại quyển sách nhưng tôi lại không nhớ nổi tựa đề và càng không nhớ tên tác giả. Cho dù tôi đã viết vài hàng review ngắn cho blog của mình, tôi vẫn không tìm ra được manh mối gì cả. Tôi cũng chẳng nhớ hình dáng bìa sách ra làm sao.

Tuần trước tôi quyết định tìm cho ra quyển sách này. Tôi đã đến thư viện và tìm từng quyển sách một trong kệ sách tiếng Việt. Cuối cùng tôi đã tìm lại được. Quyển sách có tựa đề Quên Được Cứ Quên của tác giả Nguyễn Duy Quyền.

Đọc lại từng bài văn như được trở về với quá khứ. Như tác giả đã viết, “Nếu có chuyến đi nào ngược về trí nhớ, thì cho tôi xin một vé đi tìm lại tuổi thơ”. Với tôi, quyển sách này là một tờ vé để tìm lại tuổi thơ.

Tuy đã sống ở nước ngoài hơn 35 năm, thế mà hình bóng quê nhà của 10 năm đầu trong cuộc đời của tôi vẫn không hề phai. Cho dù giờ đây quê nhà đã không còn như 40 năm trước nữa, nó vẫn khắc sâu vào ký ức của tôi. Việt Nam có cái gì đó rất huyền diệu mà chỉ có những ai đã được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất ấy mới hiểu được.

Sau khi đọc xong quyển sách lần thứ nhì, tôi muốn mượn sáu bài trong 80 bài để làm một trang mẫu cho dự án Vietnamese Typography của tôi. Sáu bài này có những hình ảnh món ăn đồng quê mà đã làm tôi xúc động.

Để có được chữ Việt đẹp và dễ đọc, tôi đã dùng bộ chữ Pennyroyal DJR của David Jonathan Ross và Caramel của Robert Leuschke. Mời các bạn cùng đọc để còn một chút gì để nhớ về quê nhà.

Mặt mũi

Hôm cuối tuần đi ăn tiệc. Tôi với anh bạn vừa ăn vừa đứng trò chuyện vu vơ. Vợ anh ấy đi qua và trách móc, “Dạo này cứ đưa phone cho tụi nó”. Thấy anh ấy hơi quê quê nên tôi cười đáp, “Kệ đi chị ơi. Để cho anh được ăn thoải mái một tí”.

Mấy cô vợ ơi, ra ngoài làm ơn giữ mặt mũi cho thằng chồng mình một chút. Về nhà muốn la mắng sao cũng được. Nhiều khi vợ chồng sống chung với nhau lâu rồi nên không còn để ý đến sĩ diện cho nhau. Những lời nói ngọt ngào của thuở ban đầu giờ đã trở thành những lời lẽ đắng cay tột đỉnh. Làm sao ta có thể níu kéo lại một thời đã xa?

Tôi đã xem cái video này trên Facebook khá lâu mà đến bây giờ vẫn còn ám ảnh. Hôm nay chợt xem lại vẫn thấy ngậm ngùi” (Sợi buồn con nhện giăng mau. Em ơi hãy ngủ anh cho thêm viên thuốc).

Dishwasher

Sáng nay mở máy rửa chén ra thấy chén bát đã rửa tối hôm qua mà vẫn chưa sạch. Thôi thì chạy lại lần nữa. Khi máy chạy, tôi nghe tiếng nước lẫn tiếng gì đó rất lạ. Để ý nghe kỹ hơn thì ra là tiếng, “Ti… Ti… Tiền…”

Vĩnh biệt Kiều Nga

Nữ ca sĩ Kiều Nga qua đời ngày 13, tháng 7, năm 2015 tại Orange County, California. Thế là tiếng hát mạnh mẽ, trong trẻo, và truyền cảm đã vĩnh viễn ra đi. Những năm đầu của thập niên 90, Kiều Nga và Ngọc Lan là hai tiếng hát đã chạm đến hàng triệu con tim nơi xứ lạ quê người. Giờ đây hai tiếng hát bất hủ đã được đoàn tụ. Xin cầu mong cho linh hồn của chị Kiều Nga được an nghỉ trong bình yên. Cám ơn chị đã để lại cho đời những tác phẩm tuyệt vời.

Làm

Một ngày đẹp trời, tôi trò chuyện với thằng con về công việc và tiền bạc. Tôi giải thích cho nó nghe muốn kiếm tiền không phải dễ dàng. Tôi phải làm bao nhiêu việc để nuôi sống gia đình:

  1. Làm giám đốc thiết kế trường đại học luật
  2. Làm cố vấn về phông chữ Việt
  3. Làm thiết kế tự do
  4. Làm huấn luyện viên trượt tuyết
  5. Làm thêm sửa chữa và buôn bán dụng cụ trượt tuyết

Nó hỏi lại, “Tại sao ba không làm giàu”? Adu!

Bà vợ còn quăng một câu phủ phàng hơn, “Ông chỉ có tiếng mà không có miếng”.

Phạm Thu Hà: Live Studio Session (Part 1–4)

Gần đây tôi dành những giây phút được thảnh thơi với Phạm Thu Hà qua những ca khúc cô thu âm sống với dàn nhạc. Live Studio Session chia ra làm 4 phần.

Part 1 có 6 ca khúc bao gồm “Phố mùa đông” (Bảo Chấn) và “Xin lỗi” (Hồ Tiến Đạt) được đệm với dàn nhạc. Giọng Phạm Thu Hà cao và operatic nên có phần orchestra là quá lý tưởng. Nổi bật là ca khúc “Một mai em đi” (Trường Sa) được arrange theo giai điệu blues.

Part 2 gồm có ca khúc của Trịnh Công Sơn: “Ru tình”, “Hoa vàng mấy độ”, và “Tiến thoái lưỡng nan”. Chỉ tiếc là chỉ có 3 ca khúc nhạc Trịnh và Phạm Thu Hà hát cả ba điều xuất sắc. Phải chi cô thu âm thêm những khúc nhạc Trịnh nữa.

Part 3 có 6 ca khúc bao gồm “Đời có bao nhiêu ngày vui” (Châu Đăng Khoa) và “Không còn mùa thu” (Việt Anh). Nổi bật là ca khúc “Thà là hạt mưa bay” (nhạc Trần Thanh Tùng và thơ Lý Thiện Ngộ) được phối theo điệu bossa nova nhẹ nhàng.

Part 4 có 5 ca khúc. “Đường xưa” (Quốc Dũng), Phạm Thu Hà song ca cùng Nguyễn Đình Tuấn Dũng qua điệu blues nồng nàng. “Hà Nội của tôi” (Phùng Tiến Minh) cũng được tô điểm màu blues nồng thắm. “Dư âm” (Nguyễn Văn Tý) được arrange theo âm hưởng blues về đêm. Giọng cao sang của Phạm Thu Hà cất lên như chim sơn ca hót trong đêm.

Live Studio Session của Phạm Thu Hà đã đem lại cho tôi những giây phút thư giãn sau những giờ làm việc mệt óc và những buổi trưa nắng gắt của mùa hè. 20 ca khúc nên được chiêm ngưỡng.

Tiếng Việt Vui

Chiều thứ Bảy vừa quá, anh bạn rủ qua nhà nhậu lai rai. Tối đến rủ nhau hát karaoke. Trong đám có mấy đứa cháu hát tiếng Việt cũng thú vị. Nó hát ca khúc “Tình đơn phương” mà khiến mình cảm thấy thèm thuồng vì trong lời ca lại có chữ “xào lăn” trong khi mình nhìn lên TV thì thấy chữ “sầu lắng”.

Contact