Mòn mỏi

Quá mệt mỏi với cuộc sống. Những công việc không muốn làm cứ chồng chất lên. Những nỗi lo âu cứ tiếp tục kéo đến. Những gánh nặng cứ đè lên.

Trái tim không ngủ yên. Đầu óc không thảnh thơi. Giấc ngủ không ngon giấc. Trong đầu lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi. Không thể nào buông thả những tiêu cực trong đời sống. Không thể nào giải thoát cho chính mình.

Không cải tiến được những gì xung quanh. Không cải tiến được bản thân. Vẫn chưa tìm ra đường lối mới để sống thoải mái hơn.

Ngày Chủ Nhật

Sáng Chủ nhật thức dậy khoảng 8:00 giờ, nhìn ra cửa sổ trời đã đổ mưa. Khuấy ly cà phê, ăn nửa miếng croissant, chạy xuống basement mài giũa tiếp đống skis và snowboards còn đang dở dang. Vừa làm vừa nghe nhạc jazz nên thời gian.

Đến 10:00 giờ rủ vợ đi Goodwill. Vợ hỏi, “Đi Goodwill làm gì”? Tôi trả lời, “Mấy hôm trước thấy bộ skis còn tốt lắm. Hôm nay màu xanh được giảm giá 50% nên đi mua”. Dĩ nhiên vợ không thắc mắc tại sao nhà có đầy đủ skis với snowboards rồi còn mua thêm nữa.

Tôi mua về lau chùi lại cho sạch sẻ và mài giũa lại cho tốt đẹp rồi đăng lên Facebook bán kiếm chút cháo. Tôi biết chắc những món hàng này sẽ bán lại được. Không phải tôi thiếu thốn nhưng tôi muốn dạy cho hai thằng con lớn cách lấy công làm lời. Hy vọng chúng nó biết được giá trị đồng tiền.

Thế là cả nhà dắt nhau đi Goodwill. Không chỉ mua được bộ skis mà còn mua được đôi ski boots đi cùng. Sau đó đi Costco trả đồ và sửa lại mắt kính. Tụi nhỏ ăn trưa, tôi cũng ăn một lát pizza. Ngày Chủ nhật Costco người đông như kiến nên không mua gì hết.

Về đến nhà tôi tiếp làm cho xong đám skis. Đến 4:30 chiều, vợ gọi đi rước thằng Đạo. Ảnh qua nhà đứa bạn (gái) chơi vì cô ta mới nhận nuôi một con chó con. Đến nhà gặp ba cô ta đứng nói chuyện cả tiếng đồng hồ. Ông người Mỹ dễ thương và thích xã giao. Không biết sao này có làm sui gia hay không?

Về nhà ăn tối xong, tôi lại tiếp tục làm cho xong vì không thích để ngổn ngang. Đến 10:00 giờ đêm mới xong 4 cái snowboards và 8 bộ skis. Một ngày Chủ nhật như thế cũng hữu ích.

Ngày thứ Bảy

Sáng 8:15 gặp người bạn ở Starbucks. Mối quan hệ giữa tôi và anh ấy từ chuyện công dẫn đến chuyện tư. Lúc đầu tôi thiết kế trang web cho công ty anh nên hẹn gặp bàn về công việc. Sau đó thỉnh thoảng chúng tôi hẹn nhau uống cà phê xã giao. Mới đó mà đã 10 năm rồi. Anh ấy là một kiến trúc sư tài giỏi và một người con trai hiếu thảo. Tôi nể trọng anh.

Đến 10:00 giờ tôi trở lại nhà gọi hai thằng con lớn ra cắt cỏ dọn dẹp lại cây cối xung quanh nhà. Lỡ tay cắt cây hoa của vợ bị vợ cằn nhằn. Giữa hoa và cỏ tôi không phân biệt được vì nó quá nhiều. Đến trưa lục tủ lạnh thấy còn miếng cừu nướng hai hôm trước. Nấu hai gói mì khô ăn với rau và thịt cừu. Đói quá nên ăn thấy ngon.

Đến 1:00 giờ trưa, đưa hai thằng nhỏ ra skatepark. Trời nắng nóng nên trược khoảng một tiếng trở về lại nhà. Tôi buồn ngủ vô cùng nên nhắm mắt được nửa tiếng. Thức dậy xuống basement tiếp tục mài giũa đống skis và snowboards và nghe bài phỏng vấn của Ocean Vương nói về cuộc đời và quyển tiểu thuyết mới của tác giả. Dĩ nhiên tôi sẽ tìm đọc.

Đến 5:00 chiều tôi rủ vợ đi H-Mart mua trái vải và nhãn về ngâm rượu saké. Đến gần 7:00 chiều chúng tôi ghé lấy gỏi ốc xoài xanh đi dự tiệc sinh nhật 50 của người bạn. Tuy 50 nhưng tính anh ấy trẻ trung và tươi vui nên tui cũng thích đùa giỡn với ảnh. Đồ ăn ngon rượu saké trái cây thơm nên ăn uống cứng bụng. Lâu lâu có dịp sinh nhật bạn bè tụ họp cười đùa cho tinh thần đỡ phải căng thẳng.

Ngày thứ Bảy của tôi chỉ vậy thôi là quá đẹp rồi. Cảm ơn gia đình và bạn bè.

Nhật Thảo: Kỳ diệu

Đây là lần đầu tiên tôi nghe tiếng hát của Nhật Thảo và cô đã cuốn hút tôi ngay bài đầu, “Kỳ diệu” (thơ Nguyên Sa, nhạc Anh Bằng). Giọng cô khàn khàn truyền cảm rất quyến rũ. Hơn nữa album được thu âm theo phong cách acoustic. Tiếng đàn guitar mộc mạc càng đưa tiếng hát của cô đến gần người nghe. Từ “Đoản khúc cuối cho em” (Hoàng Trọng Thụy) đến “Một mình” (Lam Phương) đến “Hẹn hò” (Phạm Duy) đến “Em còn nhớ hay em đã quên” (Trịnh Công Sơn), mỗi bài đều quen thuộc cả nhưng được Nhật Thảo thổi vào một làng gió mát nhẹ nhàng thoải mái. Tôi đã nghe đi nghe lại album này mấy lần rồi.

Lưu Hồng: Yêu một mình

Năm 1996, Lưu Hồng thu âm Yêu một mình cho Tú Quỳnh Music. Cô tiếp nối đường lối nhạc trữ tình như “Yêu một mình” (Trịnh Lâm Ngân), “Ngày vui qua mau” (Nhật Ngân), và “Thành phố sau lưng” (Hàn Châu). Cô ca không sến súa cũng không não nề nhưng cũng không khác biệt. Hơn nữa phần hòa âm của ban nhạc Shotguns cũng không gì nổi bật. Kết quả là không có gì đáng chú ý ngoài “Tình lỡ” (Thanh Bình).

Lưu Hồng: Đôi ngã đôi ta

Năm 1996, Lưu Hồng thu âm Đôi ngã đôi ta cho Thúy Anh productions. Thiết kế bìa cho album này sến sẩm từ phông chữ đến background. Album này Lưu Hồng hát những ca khúc trữ tình như “Cay đắng tình đời” (Phượng Linh), “Yêu một mình” (Trịnh Lâm Ngân), và “Về đâu mái tóc người thương” (Hoài Linh). Album đang theo ý tưởng boléro, bỗng dưng xen vào ca khúc “Thần điêu đại hiệp” (nhạc Hoa lời Việt) nghe lãng nhách. Ca khúc đáng chú ý nhất trong album là “Gõ cửa” (Mạnh Quỳnh). Lưu Hồng trình bài rất say sưa với giai điệu bluesy.

50 năm

Chiến tranh trên mảnh đất Việt Nam đã kết thúc 50 năm. Mỗi năm vào ngày 30 tháng tư tôi đăng lên những slideshows ghép hình ảnh chiển tranh với ca khúc “Giờ này anh ở đâu” (Khánh Băng), “Một chút quà cho quê hương” (Việt Dũng), và “Biển nhớ” (Trịnh Công Sơn).

Hôm nay tôi đã lấy xuống YouTube cả ba slideshows này. Không ai xúi giục tôi. Không ai phê phán tôi. Cũng không ai đe dọa tôi. Tôi tự quyết định như thế. Tôi đã tạo ra ba slideshows này trong thời gian 25 năm qua. Giá trị hay không thì tôi không biết nhưng tôi không muốn giữ mãi những hình ảnh chiến tranh quá đau đớn.

Thắng hay thua, hằng triệu mạng người đã hy sinh. Hàng triệu hàng triệu mất mát. 50 năm rồi. Tôi chỉ cầu mong thế giới được hòa bình.

Lưu Hồng: Tình hồng cho anh

Giữa thập niên 90 (khoảng 1995), Lưu Hồng thu âm Tình hồng cho anh do Mai Ngọc Khánh thực hiện và nhạc sĩ Lê Bảo hòa âm. Lê Bảo cộng tác với Trung Nghĩa và một số nhạc sĩ Mỹ nên phần nhạc được phong phú hơn với tiếng đệm của kèn trumpet và saxophone như “Thương đau” (Hồng Phúc), “Nước mắt long lanh” (Vũ Đức Nghiêm), “Dĩ vãng” (Trịnh Nam Sơn), và “Hai vì sao lạc” (Anh Việt Thu). Ngạc nhiên nhất là ca khúc “Hận người” của ca sĩ Y Vũ vì giường như đây là một bài nhạc xưa mà tôi chưa quen biết. Chắc đã nghe rồi nhưng không nhớ (già rồi) hay nghe thê thảm quá nên không giữ lại trong đầu:

Hận người sao sớm quên ta
Nỡ quên ta đã quên ta rồi
Hận người sao đã cho ta
Những say mê rồi người đi mất

Hận người sao bỏ rơi ta
Trong những lần ta quá cô đơn
Trong những ngày tháng ta đau buồn
Thì người cười trên vũng lệ rơi

Hận người mang đến cho ta
Phút vui say biết bao kỷ niệm
Dù người đem bán cho ai
Trái tim yêu và lời đã hứa

Hận người ta thấy hôn mê
Trong biển đời tình cuốn xô đi
Ta khóc hận đắng cay dâng đầy
Rồi cuộc tình là thoáng mây bay

Từng đêm ta nhìn ta
Thấy ta trên tường vôi
Bóng ta đang nhìn ta rã rời
Và ta với quạnh hiu mỗi khi ta nhìn ta
Dẫu chỉ là chiếc bóng

Hận người sao chóng quên đi
Lúc yêu đương có nhau trong đời
Hận người bôi xóa trên môi
Những tin yêu giờ là gian dối

Hận người thay áo yêu nhanh
Như trở bàn tay dễ như mơ
Ta vẫn hoài phí trong mong chờ
Để rồi người hờ hững đi qua

Tựa đề album là Tình hồng cho anh nhưng toàn là những ca khúc sầu thảm như “Tuyệt tình” (Đỗ Lễ), “Thương đau” (Hồng Phúc), “Kiếp nghèo” (Lam Phương), và “Hận người” (Y Vũ). Đùa tí thôi chứ album này nghe hay.

Lưu Hồng: Cơn gió thoảng

Năm 1992, Lưu Hồng phát hành Cơn gió thoảng dưới Fong Luu productions (lần đầu tiên tôi nghe nhà sản xuất này). Những phần hòa âm của nhạc sĩ Hoàng Thi Thi có bài được bài không. Trong 5 bài rumba, “Trộm nhìn nhau” của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng là nổi bật nhất. Lưu Hồng hát có cảm xúc. “Cô bé dỗi hờn” (Nguyễn Ngọc Thiện) với nhịp điệu twist tươi tắn trẻ trung. “Cô bé ngày xưa” (Hoài Linh) qua điệu tango cũng tốt. Những bài khác thì cũng tạm tạm.

Lưu Hồng 4: Tình hồng Paris

Đáng tiếc tôi không tìm được album thứ 3 của Lưu Hồng, Tình khúc Lam Phương. Tôi muốn được thưởng thức từ đầu đến cuối Lưu Hồng hát những ca khúc của Lam Phương. Album thứ 4 của cô, Tình hồng Paris, có được 5 ca khúc của chú. Cô hát “Em đi rồi” quá truyền cảm với nhịp điệu chậm. Đa số những bài trong album được nhạc sĩ Lê Văn Thiện hòa âm theo nhịp điệu rumba và tango. Bài chủ đề “Tình hồng Paris” của nhạc sĩ Lam Phương được hòa âm theo tango thì quá đúng điệu. Nghe tango là nghĩ đến Paris ngay. Nhưng “Em đẹp như mơ” (nhạc Pháp được Vũ Xuân Hùng viết lời Việt) hòa âm theo rumba thì lả lướt hơn tango. Điệu tango hơi bị nhanh cho “Vì nàng đẹp như một bông hồng / Nên tôi không dám yêu nàng”. Một điều không hiểu nữa là album của Lưu Hồng tự nhiên track thứ 9 lại có bài đơn ca của Vũ Khanh. Phải như song ca thì còn hợp lý. Bỏ qua những sơ sót nhỏ, Tình hồng Paris nên được nghe đi nghe lại.

Contact