My house by the bridge over the water
You come visit me one day
Many forest birds flock together,
All over the spring harbor.
Pairs of wings fluttering white,
Singing in quiet delight:
U ú ù u ú
The cherry branch glistens with sunshine
The birds singing song of love and affection
Their voices resonating in the far distance
U ú ù u ú
Feeling ecstatic with the season’s spirit and its fragrance.
Helping each other onto the hill’s steep path
We see the birds envying our words of love
On reaching here, we both hesitantly stop
Your eyes like the shape of a boat reflecting in the water
Your dress swaying in the caressing breeze of the spring harbor.
A vast mist covers the hills and mountains
O The brown sails on the sea waves in the far horizon…
The orioles singing,
The swallows entering the clouds,
Those away from their hometowns,
Their hearts filled with nostalgia…
My house feels empty and I, disoriented
When you’re away from me one evening
The water harbor’s deserted,
But your lovely face and figure
Still reflected in the water.
Pairs of birds in the sunshine
quietly sing a lullaby
U ú ù u ú
Like the teardrops of the season, the leaves are falling
The birds twitter sounds of longing,
Their voices resonating in the far distance.
U ú ù u ú
Where’s the season’s spirit returning to?
He departed years ago on a rainy and windy day
Today, with wandering feet, he returns to this place
Here, the horizon’s filled with hills and mountains and clouds
The willow trees and their swaying leaves over the river,
the golden sunshine and the clear water,
welcome, and wash the dust-covered shirt
of the spring harbor’s visitor.
Translated by Vương Thanh
Bến xuân
Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước
em đến tôi một lần
bao lũ chim rừng họp đàn
trên khắp bến xuân
từng đôi rung cánh trắng
khe khẽ ca
U ú ù u ú
Cành đào rung nắng chan hòa
chim ca thương mến
chim ngân xa
U ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất trầm vương
Dìu nhau theo dốc mới
nơi ven đồi
còn thấy chim ghen lời âu yếm
đến đây chân bước cùng ngập ngừng
mắt em như dáng thuyền soi nước
tà áo em rung trong gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân
Sương mênh mông che lấp kín non xanh
ôi cánh buồm nâu
còn trên lớp sóng xuân
ai tha hương nghe
ríu rít oanh ca
cánh nhạn vào mây thiết tha
lưu luyến tình vừa qua
Nhà tôi sao vẫn còn ngơ ngác
em vắng tôi một chiều
bến nước tiêu điều còn hằn in nét đáng yêu
từng đôi chim trong nắng
khe khẽ ru
U ú ù u ú
Lệ mùa rơi lá chan hòa
chim reo thương nhớ
chim ngân xa
U ú ù u ú
Hồn mùa ngây ngất về đâu
Người đi theo mưa gió xa muôn trùng
lần bước phiêu du về chốn cũ
tới đây mây núi đồi chập chùng
liễu dương tơ tóc vàng
trong nắng
gội áo phong sương
du khách còn ngại
ngùng nhìn bến xuân
Bèo dạt mây trôi
Văn Cao & Phạm Duy