Deon Cole: Cole Hearted

Cole is a straight-up Black comic. His jokes, ranging from sex to self confidence, are raw and raunchy backed up by his acting. He is tell-it-like-it-is entertaining. I was looking for more thought-provoking materials. His Black audience seemed to have a good time though. The white guy in the front row didn’t seem to enjoy much.

Learning Typography Resources

My book, Professional Web Typography, has been mentioned in issue #30 of “Web Fonts & Typography News.” Jason Pamental writes:

Donny is a deeply talented designer and typographer, and has released a second edition of his book recently, updating it to include variable fonts and some other newer developments. It’s very well written and an incredible resource. Well-deserving of a place on your digital bookshelf.

It is an honor to be included along many of my favorite books on typography. If you are new to web typography, this issue is a great introduction. If you haven’t already, you should subscribe to “Web Fonts & Typography News.”

Downtime

Lunarpages, my hosting provider, has been acquired by HostPapa. They are making infrastructure changes. As a result, all my websites, including this blog, will be down for four hours today. Here’s the notification from HostPapa:

In order to perform important infrastructure updates, your service will experience downtime starting on:

Wednesday, October 9, 2019 10 pm (PST)

And ending on:

Thursday, October 10, 2019 2 am (PST)

During this maintenance period, your website and email will not be available.

I’ve hosted with Lunarpages for almost 20 years. They have done a great job with minimum downtime. I am not sure what will happen with HostPapa. Just keep my fingers crossed.

Có một dòng sông

Cuộc đời con người giống như một dòng sông trôi chảy không bao giờ dừng lại. Vì thế mỗi chặng đường đã trôi qua không thể nào ngăn chặn lại được. Những gì của quá khứ giờ đây cũng chỉ còn lại trong ký ức.

Tôi vẫn yêu quý tuổi thơ của mình dù biết rằng nó đã không còn tồn tại. Nếu như không xa quê hương lúc tuổi thơ đang lên cao vút, không biết tôi có còn nhớ nhung đến thế không? Sau ba mươi năm trở về căn nhà của tuổi thơ giờ đã không còn nữa và phố xá xưa giờ cũng đã thay đổi. Nhưng trong đầu óc của tôi, từng chi tiết vẫn y như cũ. Cũng may là còn có một số láng giềng vẫn còn nhớ đến tôi và những kỷ niệm xa xưa.

Thời gian trôi qua vun vút. Tôi tiếc nuối những tình bạn tôi đã vô tình đánh mất. Từ tiểu học, tôi có một nhóm bạn khá thân nhưng rồi sau trung học đường ai nấy đi. Xa mặt cách lòng. Tình bạn tàn phai theo ngày tháng. Giờ gặp nhau trên Facebook không nói không nụ cười. Chút tình dường như hiu hắt bay.

Rồi có những mối tình đã không giữ được. Từng người tình bỏ tôi đi như những dòng sông nhỏ. Rồi sông cứ trôi và tôi vẫn lạc lối. Nếu có thể quay lại, tôi sẽ sửa đổi lại những lỗi lầm xưa nhưng dòng sông không bao giờ chảy ngược. Thôi thì cảm ơn họ đã cho tôi những kinh nghiệm làm sao đừng phá vỡ những hạnh phúc đang có trong tầm tay. Có mất mát mới biết quý trọng tình cảm người khác trao cho mình. Có thất tình mới biết yêu quý tình. Có đau mới biết mở rộng con tim. Từ đó tôi thề sẽ nắm vững tình yêu và sẽ không bao giờ buông tay âm thầm tìm về cô đơn.

Thôi thì đời hãy cứ trôi. I just go with the flow.

Jia Tolentino: Trick Mirror

I have been following Tolentino’s writing in The New Yorker for a few years. She brings a young, Asian-American voice to the publication. Her first book, Trick Mirror, consists of personal essay combined with journalism. Her writing is honest, even handed, and fierce. As someone who grows up and makes a living on the web, I can relate to her essay on how the internet has transformed from an online space for people sharing their own passion on sites like GeoCities into “unlimited channels, all constantly reloading with new information: births, deaths, boasts, bombings, jokes, job announcements, ads, warnings, complaints, confessions, and political disasters blitzing our frayed neurons in huge waves of information that pummel us and then are instantly replaced.” Tolentino is a feminist and her perspective on sexism is refreshing. I must confess. I learned about queefing from reading this book. So yes, Trick Mirror is an informing, enlightening, fascinating read.

Liên Đoàn Hùng Vương

Đạo và Đán tham gia liên đoàn Hùng Vương đã được bốn tuần. Mỗi chiều thứ sáu tôi có nhiệm vụ đưa rước bọn nó đến họp mặt từ 6:30 chiều đến 8:30. Lần đầu hai đứa nhút nhát không chịu sinh hoạt. Nhưng rồi thấy bọn con nít được chơi những trò chơi vui nên cũng nhảy vào. Lần thứ nhì thì chỉ còn thằng Đán rụt rè không muốn vào. Đến lần thứ ba thì không còn xa lạ gì nữa.

Riêng tôi trong thời gian chờ đợi chỉ muốn hai tiếng đồng hồ yên tĩnh để đọc sách sau một ngày làm việc. Tôi cũng chẳng hứng thú xã giao nhưng vì là người mới nên tôi cũng cố gắng chào hỏi những phụ huynh khác. Đại khái là hỏi han về liên đoàn và về con cái của họ. Rất vui là phụ huynh nào cũng niềm nở và dễ thương. Họ chia sẻ kinh nghiệm của họ và khuyến khích tôi chịu khó cho tụi nó tham gia.

Chỉ gặp nhau bốn lần thứ sáu và một lần picnic nhưng tôi có được cái cảm giác rất gần gũi. Đây là những bậc cha mẹ rất thương con cái và sẵn sàng làm mọi chuyện cho con. Có cha mẹ phải lái xe hơn cả tiếng đồng hồ mỗi chiều thứ Sáu để đưa con đến tham gia. Tuy có thể tham gia vào liên đoàn Mỹ gần nhà nhưng họ muốn mấy đứa nhỏ có thêm bạn bè Việt và hiểu biết thêm về nguồn gốc Việt Nam.

Trong lúc đám nhỏ sinh hoạt thì cha mẹ cùng bàn bạc với nhau về những lần đi cắm trại sắp tới trong liên đoàn, tương lai con cái, công ăn việc làm, dạy tiếng Việt cho bọn nhỏ, và những món ăn nhậu. Nghe nói có ăn nhậu là tôi kết rồi. Tuy mới gia nhập nhưng tôi nhận thấy được sự đoàn kết của cha mẹ Việt Nam với nhau. Lúc đi picnic ngày chủ nhật tuần vừa rồi phụ huynh có bàn với nhau về một cuộc họp mặt dành riêng cho cha mẹ để có cơ hội quen biết nhau.

Lúc đầu tôi cũng ngại tham gia liên đoàn nhưng mẹ bọn nhỏ bắt mấy cha con đi tôi phải theo lệnh mà thực hành nhưng giờ đây tôi thấy cũng tốt. Thứ nhất là cho bọn nhỏ rèn luyện kỷ luật, nề nếp, và kỹ năng lãnh đạo. Thứ nhì là sự đoàn kết giữa mẹ cha. Hy vọng rằng qua con cái cha mẹ cũng trở thành bạn bè để giúp đỡ lẫn nhau dạy dỗ con cái nên người để sau này bọn chúng góp sức cho xã hội. Làm cha làm mẹ nuôi con mình được như vậy là mãn nguyện rồi.

My Sweet Lady

I drink every evening to calm myself. Life is getting way too hectic and I simply can’t keep up anymore. It is depressing, but I can’t let myself falling into depression. I have responsibilities and dependencies. Even when things get tough, I know I will be fine because I have someone by my side.

She is the superglue that holds our family together. In addition to her demanding job, she makes sure we have food, happiness, and love. She takes great care of our kids, her mom, a family member, and me. From vacation spots to the kids’ academics and activities, she does all the planning and the registering. I just follow her lead.

I would love to brag about my manhood, but I know my mentality is nowhere as strong as her. After Đạo and Đán, I could not wake up in the middle of the night with Xuân and then Vương. She took up the daunting task of nursing them and soothing them back to sleep. I asked her, “How do you do it?” She often responded with the Nike’s slogan: “Just do it.” I asked her if she ever felt depressed and she replied, “I don’t have time to think about it.”

She is much kinder than me. Sometimes her kindness makes me feel like an asshole. She must have inherited it from her mom who is one of the kindest women I have known. She is also a confident woman. She either has no jealous bone in her or she understands that no other woman would want this piece of shit. With my social awkwardness, I often sit back, drink, and behave. Then again, no need to shop around because I have the good stuff at home. Throughout our marriage, I treasure the trust between us the most. I would never do anything to break that trust.

I am very fortunate to have her in my life. I know I haven’t told her how much I appreciated her. Only alcohol could get these feelings and words out of me. I am not an alcoholic. I know my limit.

Run, Walk & Roll

Our sons, Đạo and Đán, will participate in the Laurel Ridge Run, Walk & Roll on October 11, 2019 to raise funds for their school’s education enrichment and teacher supplies. If you would like to support, please make a pledge.

Nikki Glaser: Bangin’

Nikki Glaser spends the first ten minutes of her latest Netflix special talking about blowjobs. She then continued with sex-packed materials throughout. From roast beef to cold-cut combo to meaty sandwiches, Glaser holds nothing back. On the surface, the juicy details sound appalling and disgusting. Underneath the colorful, pornographic language, however, reveals a damn-good satirist. The expectations men have in a sexual relationship with women are beyond absurd as Glaser cleverly navigating and wittingly narrating through her special. Female comics are killing the game and Glaser is one of them.

Học tiếng Việt

Tôi muốn mấy đứa con học tiếng Việt nhưng không muốn ép buộc bọn nó. Hy vọng rằng sau này nó muốn tìm hiểu thêm về ngôn ngữ của cha mẹ và ông bà nó thì tụi nó tự học lấy.

Tôi xa quê hương sau khi học lớp năm. Đến Mỹ tôi phải gác lại tiếng mẹ đẻ của mình để tập trung học tiếng của xứ người. Sau mấy chục năm không đọc và không viết, tiếng Việt trong tôi mất dần. Vài năm gần đây tôi cố gắng rèn luyện lại tiếng Việt. Tôi bắt đầu viết tiếng Việt trên blog của mình. Vì là trang blog cá nhân nên tôi muốn viết gì thì viết. Văn chương quê mùa cũng không sao. Nghĩ gì viết nấy. Chính tả lúc đầu đầy lỗi. Giờ thì chữ nào không chắc chắn nhờ đến Google. Trên iPhone tôi dùng bàn phím LabanKey để gõ chữ Việt. Nhờ công dụng gợi ý chữ để gõ nhanh hơn và ít lỗi chính tả.

Ngoài việc viết, tôi cố tìm sách tiếng Việt để trau dồi thêm. May mắn là những thư viện công cộng ở thành phố tôi đang sinh sống có vài kệ sách dành riêng cho tiếng Việt vì cộng đồng người Việt ở đây khá đông. Đồng thời tôi cũng thường xuyên nghe nhạc Việt nhất là những tác phẩm của Trịnh Công Sơn. Tuy đã nghe nhạc của ông rất nhiều nhưng mỗi lần chăm chú lắng nghe tôi lại nhận ra những câu thơ thú vị. Ví dụ như gần đây tôi chợt nhận thức và hiểu được câu: “Em đi về cầu mưa ướt áo / Đường phượng bay mù không lối vào / Hàng cây lá xanh gần với nhau.” Cho dù đã nhiều lần nghe bài “Mưa hồng.”

Đó là cách tự học tiếng Việt của tôi. Ngoài tiếng Việt, tôi càng yêu cả chữ Việt. Khi làm bài luận án để lấy bằng thạc sĩ về thiết kế đồ hoạ, tôi chọn ngay đề tài nghệ thuật chữ Việt. Mục đích của tôi là giúp những nhà thiết kế chữ ngoại quốc tạo ra những phông chữ rõ và dễ đọc cho chữ Việt. Sau khi phát hành sách luận án của mình trên mạng, tôi đã được đón nhận nồng nhiệt vào cộng đồng thiết kế chữ và được cơ hội giúp đỡ cách nhà thiết chữ vòng quanh thế giới để đem đến chữ Việt cho chúng ta. Mục tiêu kế tiếp của tôi là khuyến khích người Việt thiết kế chữ Việt.

Contact