Marc Maron: Too Real

“Alright. I can’t take it,” Marc Maron began his new Netflix special, “I don’t know what’s he gonna do next. An the people who voted for him don’t know what’s he gonna do next.” He spent about 10 minutes on Trump then moved on to being old and letting go. He kept it light and entertaining. An enjoyable watch.

Roxane Gay: Hunger

At twelve, Gay was gang-raped. Since then her life and body had changed forever. She became “super morbidly obese.” She ate and ate and ate to keep men away. She believed that the bigger the safer. Hunger is deeply personal and Gay’s prose is ruthlessly honest. On inspirational commercial, for example, she writes:

In yet another commercial, Oprah somberly says, “Inside every overweight woman is a woman she knows she can be.” This is a popular notion, the idea that the fat among us are carrying a thin women inside. Each time I see this particular commercial, I think, I ate that thin woman and she was delicious but unsatisfying. And then I think about how fucked up it is to promote this idea that our truest selves are thin women hiding in our fat bodies like imposters, usurpers, illegitimates. (p. 139)

An unspeakably aching read.

Không Ăn

Tháng bảy vừa rồi gia đình tôi qua Texas và ghé thăm người anh họ. Anh Hùng có một thằng con trai 11 tuổi tên Sam. Thằng Đạo và Đán rất thích chơi với Sam. Đến trưa chúng tôi rủ nhau đi ăn ở nhà hàng chị Lan (vợ anh Hùng) làm. Chúng tôi gọi sushi, phở, bún bò Huế, và cơm chiên thơm. Nhà hàng này nấu đủ món Á Châu. Tụi nhỏ ăn sushi ngon lành thì anh Hùng hỏi Sam có muốn ăn cơm chiên không. Sam lắc đầu. 10 phút sau anh lại hỏi nữa và Sam lại lắc đầu thêm lần nữa. Một lúc sau ba lại hỏi nữa, Sam không lắc đầu mà bực mình trả lời, “Con đã không ăn rồi mà cứ hỏi hoài. Thử bây giờ ba không thích ăn món đó mà con cứ kêu hoài ba có chịu ăn không”? Thế là ông ba không còn hỏi nữa. Thằng nhỏ này tuy đẻ ở Mỹ mà nói tiếng Việt rất giỏi. Tôi cũng phải bái phục nó luôn vì câu trả lời rất hay cho cái tuổi của nó.

Cô Hường Trả Lời

Sau khi đọc bài về Ký ức người Thầy, cô Nguyễn Thị Hường nhắn tin cho tôi:

Đọc bài viết của con cô thấy lòng mình ấm áp một tình thương niềm vui len vào kí ức là niềm an ủi cho những người làm kỉ sư tâm hồn.

Kỉ sư tâm hồn. Nghe hay đấy.

Ký ức người Thầy

Những bài của thầy cô giáo viết về những học trò đã làm cho họ xúc động và không thể quên trong suốt cái “nghề trồng người”. Qua những Ký ức người Thầy cho ta thấy làm một người giáo viên không chỉ cần có kiến thức và kiên nhẫn, mà cần phải có một tấm lòng. Trong một số bài khi đọc tôi bắt gặp ra được một người thầy của mình.

Suốt cuộc đời học sinh của mình, tôi luôn cám ơn và trân trọng những cô thầy đã dạy dỗ tôi nên người. Một trong những người thầy đó là cô Nguyễn Thị Hường. Cô đã dạy tôi hết lớp năm trước khi tôi bước sang một cuộc sống mới nơi xứ lạ quê người. Dù mấy chục năm đã qua, tôi vẫn không quên cô. Những lúc về Việt Nam tôi đều đến thăm cô ở căn nhà tôi đã từng đi học thêm vào mỗi buổi sáng năm xưa.

Lúc còn đi học ở Việt Nam, tôi cũng khá nghịch ngợm. Tôi đã làm cô giận nhiều lần nhưng rồi cũng biết cách làm cô vui. Khi cô giận dữ tôi xót xa nhưng lúc thấy cô nở những nụ cười tôi vui lòng. Chắc tại vậy nên cô cũng không thể nào quên được thằng học trò tuy phá phách nhưng dễ thương.

Tuy đứng hạng trung bình trong lớp, tôi học khá môn toán và văn. Trong một cuộc thi cùng khối lớp năm, cô đã chọn tôi đi dự thi văn cho lớp. Tôi rất hãnh diện vì trong lớp có một số bạn học toán giỏi nhưng văn thì hiếm. Còn một điều nữa là từ lớp một đến lớp bốn văn của tôi rất tệ. Có một lần học lớp bốn, tôi nhờ một thằng trong xóm viết dùm tôi bài văn và tôi đã cho nó một cây cà rem. Thế mà lớp năm văn tôi trội lên hẳn vì cô đã khuyến khích và dạy dỗ.

Sau kỳ thi lần đó tôi đã rất thích viết văn nhưng khi qua đến Mỹ tôi đã bỏ hết hoàn toàn để tập trung học Anh ngữ. Tiếng Việt của tôi từ đó đã mất dần. Vì lỗi chính tả quá nhiều tôi mất đi tự tin khi viết tiếng Việt và chỉ viết tiếng Anh. Trong thời gian gần đây tôi bắt đầu tập viết lại tiếng Việt trên blog và tìm sách Việt để đọc.

Tôi bắt đầu blog từ năm 2002. Đến nay đã 15 năm thế mà tôi vẫn còn say sưa và miệt mài như ngày nào để viết lên những tâm sự và ký ức của mình. Phần nhiều là viết bằng tiếng Anh nhưng bây giờ sẽ cố gắng dùng tiếng Việt nhiều hơn. Tôi không phải là một người viết văn hay nhưng niềm đam mê đã được gieo từ lớp năm.

Lớp năm đã để lại cho tôi những kỷ niệm đẹp khó quên. Lớp năm tôi được cắp sách đến trường cùng với những người bạn đồng ngôn ngữ, văn hoá, sở thích, và chí hướng. Lớp năm tôi có được sự thương mến và quan tâm từ một người thầy. Ngày tuyển tôi ra sân bay cô đã rơi nước mắt. Lúc đó tôi mới nhận thức được rằng tôi đã để lại những tình thương quý giá ở quê nhà.

Cho dù tôi đã trải qua những năm tháng lạc loài nơi xứ người, tôi vẫn không tìm được sự thân mật với bạn bè. Ngoài gia đình ra, tôi không có tình bạn thân thương qua lại như ở Việt Nam. Với người nước ngoài tôi vẫn có một khoản cách không thể nào vượt qua cho dù tôi đã cố gắng nhiều lần. Dường như tôi không bọc lộ được tình nghĩa của mình không chỉ với người bản xứ mà còn cả người Việt. Tình cảm của tôi chắc đã luôn bị gắn liền với quê hương và tuổi thơ của mình.

Cure for Gout

With vacations, family reunion, and a trip to Vietnam over the summer, I drank excessively and ate recklessly. I had hard liquor, beer, and wine. I ate everything including beef. Of course, I worried about my gout. Fortunately, I found the cure in Bragg apple cider vinegar. I took a shot before breakfast and a shot after dinner. My gout did not flare up at all. In the past, I would get flared up if I were drinking for a week despite drinking cherry juice and taking Naproxen. With the apple cider vinegar, I don’t even need to take Allopurinol or Uloric. Now the the summer is over, I am watching my diet again and drinking only on special occasions. I am also weaning off apple cider vinegar until I feel something funny in my feet. If you have gout, give Bragg apple cider vinegar a shot.

Narcos: Season 3

Without Agent Steve Murphy, played by Boyd Holbrook, Agent Javier Peña, played by Pedro Pascal, takes over the narration and continues his new mission to takedown the Cali Cartel. Season 3 is laced with cocaine, murder, cash, sex, power, and corruption. If you liked the first two seasons, you’ll love the third one. Can’t wait for season 4.

Ngủ Chung

Ba thằng con trai của tôi vẫn chưa chịu ngủ riêng. Thằng Xuân (19 tháng) thì ngủ với mẹ nó để được bú vú. Đêm khuya thức dậy ba bốn lần để ngậm vú. Còn thằng Đạo (tám tuổi) và thằng Đán (gần sáu tuổi) vẫn ngủ với tôi. Tôi nằm ở giữa, tay trái phải xoa lưng cho thằng anh còn tay phải phải gãi lưng cho thằng em. Thằng anh thì bảo “Rub gently” (xoa nhẹ thôi) còn thằng em thì chơi luôn tiếng Việt, “Gãi mạnh lên”.

Xuân’s Top 10 Words

At 19 months, Xuân uses the following words to communicate:

  1. Mommy
  2. Mine
  3. More, please
  4. Sorry
  5. Bà ngoại (grandma)
  6. Hot
  7. Daddy
  8. Poopy
  9. Pee pee
  10. Choo choo

Bram Stein: Webfont Handbook

Typography on the web not only has to be beautiful and readable, but also optimized and accessible. In his excellent handbook, Bram Stein makes a convincing case for using webfonts with progressive enhancement. From licensing, hinting, subsetting, loading to caching, he makes complexity simple and comprehensible. If you design text on the web, you owe it to yourself to read this book. Good brief.

Contact