My Swimming Star

I am so glad that Xuân chose to join the swim team this summer. He didn’t do so well in his first competition because he kept looking over the other lanes to see where the other kids were at. I reminded him to focus on his own lane and to get to the finish line first. He seemed to take my advice on his first freestyle competition and he finished first.

This seven-year-old kid is a true athletic. From ice skating to skiing to scootering to swimming, he just puts his heart into and does it. He likes to play video games as much as his older brothers, but he also continues to be active. I really hope that he will stick with swimming. I don’t need him to be great. I just want him to stay active. In my book, he is already already a swimming star.

Sexyy Red: Hood Hottest Princess

Females rappers exploit sex as well. Hood Hottest Princess is Sexyy Red’s soundtrack to PornHub videos. Back up by pounding productions, Red gets freaky and filthy as fuck on “Mad At Me,” “Strictly for the Strippers,” and “Pound Town 2” with Nicki Minaj. No crime in that, I suppose. Most of her lyrics are too explicit to be quoted, but I find her some of punchlines hilarious. On “I’m The Shit,” she talks shit, “Bitch, you ain’t tough, I’ll slap you in the head / How you sleepin’ on me? You ain’t even got a bed.”

Dust

Someone spoke to me last night,
told me the truth. Just a few words,
but I recognized it.
I knew I should make myself get up,
write it down, but it was late,
and I was exhausted from working
all day in the garden, moving rocks.
Now, I remember only the flavor —
not like food, sweet or sharp.
More like a fine powder, like dust.
And I wasn’t elated or frightened,
but simply rapt, aware.
That’s how it is sometimes —
God comes to your window,
all bright light and black wings,
and you’re just too tired to open it.

Dorianne Laux

LL, SCOTUS & ASSOL

Jim Jones, a Vietnam combat veteran who served 12 years as a justice on the Idaho Supreme Court, opines:

[Leonard] Leo has not overlooked other members of the SCOTUS. majority, making perks available through affiliates, such as Scalia Law, George Mason University’s law school in Virginia, and other gatherings where the justices can rub elbows with conservative business titans.

The American Dream

In his Pulitzer Prize winning memoir, Stay True, Hua Hsu writes (p.15):

Opium Wars devastated southeastern China, right around the time when cheap labor was needed in the American West. In the 1840s and 1850s, shiploads of Chinese men left the war-torn Guangdong province for the U.S., lured by promises of work. They laid railroad tracks, mined gold, and went wherever they were needed. Yet this was the limit of their mobility. Sequestered in the cities’ most run-down districts by byzantine legal codes and social pressure-and without the means (and sometimes desire) to return home-they began building self-sustained Chinatowns to feed, protect, and care for one another. By the 1880s, the American economy no longer needed cheap foreign labor, resulting in exclusionary policies that limited Chinese immigration for decades.

These dynamics of push and pull were still in play when the Immigration Act of 1965 relaxed restrictions on entry from Asia, at least for people who might have something concrete to contribute to American society. There was a perception among policy makers that America was losing the science and innovation side of the cold war, so the country welcomed grad students like my parents. And who knew what the future held in Taiwan? In the New World, things seemed in a constant ascent. My parents weren’t drawn to the United States by any specific dream, just a chance for something different. Even then, they understood that American life is unbounded promise and hypocrisy, faith and greed, new spectrums of joy and self-doubt, freedom enabled by enslavement. All of these things at once.

George Freeman: The Good Life

Mr. George Freeman is obviously living The Good Life. At 96, he still swings “Up and Down” on his guitar with his band. His low notes are airy and hypnotizing. Even he plays the blues on “Lowe Groovin’,” he never used feedback or vibrato. He just keeps it cool. “Sister Tankersley” is another blues beauty. On the title track, which closes out the album, Mr. Freeman showcases his intoxicating fusion chops. I love every track on this album.

The End of Poetry

Enough of osseous and chickadee and sunflower
and snowshoes, maple and seeds, samara and shoot,
enough chiaroscuro, enough of thus and prophecy
and the stoic farmer and faith and our father and tis
of thee, enough of bosom and bud, skin and god
not forgetting and star bodies and frozen birds,
enough of the will to go on and not go on or how
a certain light does a certain thing, enough
of the kneeling and the rising and the looking
inward and the looking up, enough of the gun,
the drama, and the acquaintance’s suicide, the long-lost
letter on the dresser, enough of the longing and
the ego and the obliteration of ego, enough
of the mother and the child and the father and the child
and enough of the pointing to the world, weary
and desperate, enough of the brutal and the border,
enough of can you see me, can you hear me, enough
I am human, enough I am alone and I am desperate,
enough of the animal saving me, enough of the high
water, enough sorrow, enough of the air and its ease,
I am asking you to touch me.

Ada Limón

Losing Glasses

A couple of weeks ago, I lost a pair of my prescription glasses. Yesterday, I lost another pair. I am at the age where I need the string to stop me from losing my glasses.

Island

Wave of sorrow,
Do not drown me now:

I see the island
Still ahead somehow.

I see the island
And its sands are fair:

Wave of sorrow,
Take me there.

Langston Hughes

Viết cho ngày thứ hai

Sáng nay dậy sớm lúc sáu giờ bắt tay vào công việc ngay vì khỏi cần phải đến văn phòng. Khoảng tám giờ đám nhỏ tự thức dậy cho dù không cần phải đi học. Đạo và Đán ngồi vào máy viết bài. Đạo phải viết ít nhất 500 chữ. Còn Đán phải viết ít nhất 300 chữ. Đến 12 giờ trưa phải nộp nếu không muốn tham gia trại huấn luyện đá banh.

Còn Xuân thì 9:30 sáng đi học bơi 45 phút. Chỉ có Vương là được tự do xem iPad. Khoảng 11 giờ trưa vợ có hẹn ở Eden với mấy người bạn cũ. Ít khi vợ có dịp gặp bạn bè. Vả lại đã 23 năm rồi mới gặp lại nhau nên càng đáng quý. Tôi cũng muốn vợ dành một chút thời gian riêng cho chính mình.

Gần 12 giờ trưa, tôi đưa bốn đứa nhỏ cùng với bà ngoại tụi nó đi ăn trưa. Định đi ăn nhà hàng Việt Nam nhưng lúc đến nơi tụi nhỏ lại đổi ý chọn Subway bên cạnh. Chắc ăn đồ Việt hoài tụi nó cũng ngán. Tôi thì đồng ý ngay vì Subway rẻ hơn nhà hàng Việt. Vả lại buổi trưa ăn nhẹ một chút để đi ra skatepark. Đạo và Đán mỗi đứa một ổ. Xuân và Vương chia nhau một ổ. Bà ngoại tụi nhỏ chưa đói nên không muốn ăn. Tôi vẫn mua một ổ chia đôi.

Ăn trưa xong, cả nhà cùng ra skatepark. Nắng trưa nóng nực skate một tí là đổ mồ hôi. Tụi nhỏ muốn chuyển qua đá banh. Tôi và thằng Xuân một đội. Đạo và Đán một đội. Lâu ngày không chạy bộ đá banh và trời thì nóng bức nên mệt rã người. Gần 2 giờ, chúng tôi trở về nhà. Tôi tiếp tục làm việc và cho phép tụi nhỏ chơi game trên máy tính. Những ngày tôi làm việc ở nhà thì phải cố gắng hạn chế tụi nó dùng máy di động.

Đến 4 giờ chiều tôi xong công việc nên gọi Đạo và Đán ra cắt cỏ. Vương đi ngủ với bà ngoại. Gần 4 giờ rưỡi vợ đi chơi với bạn bè về và đưa thằng Xuân đi thi bơi. Lúc 5 giờ Đạo và Đán cũng cắt xong cỏ nên tôi đưa ba anh em với bà ngoại tụi nó đến chỗ thi bơi của Xuân.

Chiều thứ hai mà xe ở parking cũng đầy nghẹt nên tôi cứ ngỡ là chiều thứ sáu. Hôm nay lần đầu tiên Xuân thi bơi freestyle. Vậy mà được thắng nhất. Còn breaststroke thì nó đứng nhì. Mới tham gia năm đầu tiên mà thi như thế là có triển vọng rồi. Hy vọng nó sẽ tiếp tục vươn lên.

Đến 8 giờ 30 phút, cuộc thi mới chấm dứt. Chúng tôi trở về nhà mỗi người làm một tô phở nhỏ cho ấm bụng. Thế mà đến 10 giờ 30 phút mới lên giường. Cũng may là bọn nhỏ tiếp tục nghỉ hè nên cũng không cần phải thức sớm. Chỉ có tôi ngày mai phải vào chỗ làm. Thôi thì chuyện ngày mai để hôm sau tính. Hôm nay quả là một ngày thứ hai tuyệt vời.