Nhớ Cha

Biết cha đã mãi đi rồi
Vẫn nguyên cảm xúc bồi hồi tiếc thương
Giờ cha đã ở Thiên đường
Con cháu ở lại nhớ thương cạn lời
Biết là quy luật muôn đời
Sinh lão bệnh tử phải rời nhân gian
Mà sao vẫn cứ lệ tràn
Mà sao vẫn cứ muôn vàn tiếc thương.

Nguyễn Khắc Thiện

Mouthful of Forevers

I am not the first person you loved.
You are not the first person I looked at
with a mouthful of forevers. We
have both known loss like the sharp edges
of a knife. We have both lived with lips
more scar tissue than skin. Our love came
unannounced in the middle of the night.
Our love came when we’d given up
on asking love to come. I think
that has to be part
of its miracle.

This is how we heal.
I will kiss you like forgiveness. You
will hold me like I’m hope. Our arms
will bandage and we will press promises
between us like flowers in a book.
I will write sonnets to the salt of sweat
on your skin. I will write novels to the scar
of your nose. I will write a dictionary
of all the words I have used trying
to describe the way it feels to have finally,
finally found you.

And I will not be afraid
of your scars.

I know sometimes
it’s still hard to let me see you
in all your cracked perfection,
but please know:
whether it’s the days you burn
more brilliant than the sun
or the nights you collapse into my lap
your body broken into a thousand questions,
you are the most beautiful thing I’ve ever seen.
I will love you when you are a still day.
I will love you when you are a hurricane.

Clementine von Radics

Giỗ thứ hai của Ba

Mới đó mà hai năm đã trôi qua từ khi ba lìa xa cõi trần. Đời người có đến rồi cũng có đi. Chỉ có tình thương tồn tại mãi trong tim. Những lời nói uy lực cùng những tiếng cười rộn rã của ba vẫn luôn sống mãi trong con. Nhớ đến ba là nhớ đến những phút giây êm đềm ở quê nhà. Ngày giỗ của ba, con xin thắp nén hương cầu nguyện cho linh hồn ba được bình yên trên cõi niết bàn.

Hồn nương theo gió cha đi
Bỏ con thơ dại biết gì mà trông
Xứ người còn lại trời đông
Cô đơn côi cút cay nồng gian truân.

Đời người một kiếp thiên luân
Tử sanh xoay chuyển thấm nhuần thịt da
Ơn cha rộng lớn bao la
Lệ nào khóc muộn trăng tà mờ lu.

Trích từ “Giỗ Cha” của Nguyễn Tâm

Another Snowboard Acquisition

On Saturday, I acquired another used snowboard. It’s a 156cm Capita board with Flow step-in bindings. The board is way too tall for me to ride, but the seller wanted to get rid of it. He sold it to me for $20. Maybe when I become an intermediate snowboarder, I’ll give it a go. I am not even sure if I can learn snowboarding this coming winter. We’ll see.

I still need to find a snowboard package for Xuân. He wants to learn with me. Though I am sure if he can learn anything from me, having my son to learn together sounds like fun. We’ll switch back and forth between skiing and snowboarding. Đán is already committed to snowboarding. He has left skiing behind. In contrast, Đạo is sticking with skiing and refusing to pick up snowboarding. Vương will continue to ski and I hope to teach him the basics.

My wife still needs a pair of skis. I sold her K2 Jr. pair. It didn’t seem to support her weight. I am having a hard time finding a women pair of skis in the 135cm-140cm range. She might just end up using my Head pair, which I really love, but might be too long for her to learn.

I have been learning snowboarding on my carpet to get familiar with the beginner skills. I am pretty sure it will feel complete different on the snow. This will be my last attempt at snowboarding. If I fail, I will focus completely on skiing and I will resell or give away my boards. We’ll see. I will be blogging about my progress here.

Life, Alarm Clock, Mirror

I married the earth.
Now life is simple.
I sit in a chair
and speak to the things around me.
Hey clock, hey life, hey mirror!
When they don’t speak back
I laugh or I weep,
whatever they feel like doing,
and the moon comes closer, closer.

Mary Ruefle (from the Strays series)

Down & Out

Look at mami: eyes blue, 5'2"
I approached her—“Hi, boo, how you?
Pony skin Louie? Oh, you fly too
You a stewardess? Good, ma—I fly too”

Cam’ron (an excerpt from “Down & Out”)

Iliza Shlesinger: Hot Forever

Iliza Shlesinger drops her sixth Netflix special with a message for guys who can’t get a girl. This is her respond to the mass-shooting tragedies, in which the guys who murdered women because they couldn’t get sex: “It is so easy to get a girl. All you gotta do is show up. Just be good at something.” She is talking about a passion, even something dumb like fishing. I wholeheartedly concur with her because there were times in my life I thought I couldn’t get a girl and I would be alone for the rest of my life. Then I found the love of my life because I had a passion for reading, which she thought might rub off on our kids.

In the beginning of her special, I find her acting a bit too much, but her writing eventually wins me over. Shlesinger is a brilliant comic and she uses her microphone to voice women issues, including abortion. Of all of her Netflix specials, this one is definitely her most personal, in which she talks about her husband, kid, and miscarriage. I have nothing but respect.

Get Down

That’s my man, anytime I holler, holler with me
We shared chicken sandwiches—they were a dollar-fifty
Budget: seven dollars, nickel bag, and White Owl
I hope the chicken sandwich last us through the night, child
We ain’t care; we ain’t sleep; we were night owls
Insomniatics, our lifestyles compatible
Magical, Pops gone, shit tragical
Moms gon’ miss you; my house is where the addicts chill
I’m like a teacher; I need me a sabbatical
It’s not irrational; I grew up radical.

Cam’ron (An excerpt from “Get Down”)

Xuân Busted His Chin

On Thursday, we went to the skatepark after school as usual. As I was blading, I heard Xuân cry. He fell off the ramp and busted his chin open. We immediately took him to the ER to have his chin stitched up. He told me he needed to take a break from scootering for five days when his stitches were taken out. On Friday, we went back to the skatepark. I told him he didn’t have to scooter, but he decided to get back into the game.

I told him to avoid the ramp that he had fallen off. It’s a straight ramp, but has a gap at the bottom, in which you have to jump off. He did this ramp in the past with his old scooter. The new one is a bit faster. I didn’t see how he fell. I tried this ramp three times and I fell every time. I couldn’t keep my balance. Fortunately I know how to fall on my guards; therefore, I was not hurt. Out of all of us, Đán is the only one who can pull it off and he does it with effortlessness.

Seeing Xuân fall made me realize how dangerous skating at the park can be. We need to be more cautious. For a while, I hadn’t thought much about it because we had been doing fine. I worry about Đạo the least because he has always been careful. Xuân has been careful as well until this incident. I worry about Đán the most because he is confident and somewhat fearless. The trade off is that he advances very quickly. I haven’t learned new tricks because I just don’t want to take risks like I used to.

Tình gần mà xa

Cuối tuần vừa rồi, vợ đi xa để tôi ở nhà trông bốn thằng con. Tôi cũng muốn thử sức một mình nuôi con ra sao. Dĩ nhiên tôi không mong điều đó sẽ đến nhưng vẫn luôn chuẩn bị tâm lý nếu vợ chồng không thể nào cùng đi chung đường đời nữa. Những năm gần đây tôi với vợ dường như đã rẽ ra hai lối đi khác nhau.

Trong cuộc sống chúng tôi hoàn toàn khác biệt. Ngoài việc nuôi nấng con cái, chúng tôi không có sở thích chung. Vợ thích ở nhà trồng trọt và thư giãn ngoài công việc làm. Ngược lại tôi thích ra ngoài rong chơi. Những ngày cuối tuần vợ ở nhà còn tôi đưa đám nhỏ lang thang từ công viên trượt (skateparks) đến sân chơi thể thao (playgrounds). Những lúc phụ huynh trong hướng đạo tụ tập ăn uống, phần đông họ đi có vợ có chồng, còn tôi thường đi một mình vì vợ tôi không mấy thích đám đông. Hoặc những lần đi cắm trại qua đêm cũng chỉ mình tôi đi với hai đứa lớn còn vợ ở nhà với hai đứa nhỏ.

Lúc đầu một vài lần không sao nhưng rồi khoảng cách càng ngày càng xa hơn. Tôi và vợ làm tất cả cho gia đình và dành hết thời gian cho con cái, nhưng chỉ làm những công việc cần thiết cho nhau. Trong cách cư xử với nhau những lời ngọt ngào êm tai giờ đã thay vào những lời lẽ châm chích khó nghe. Hậu quả của việc chung sống với nhau mười mấy năm qua.

Những lúc thời tiết trở lạnh, tôi mong muốn được hơi ấm của vợ. Có những đêm thèm được trò chuyện với vợ vì đã lâu không nói với nhau ngoài những lời lẽ trách móc nhau. Một hôm nỗi đơn độc lạnh lẽo khiến tôi trằn trọc mãi không ngủ được và cuối cùng tôi lấy được can đảm để tâm sự với vợ. Tôi chia sẻ những gì tôi cảm nhận giữ tôi và vợ và ngược lại vợ cũng sẻ chia những gì muốn nói. Thì ra vợ không lạnh lùng như tôi nghĩ. Tình cảm vợ chồng tuy mòn mỏi theo năm tháng nhưng vẫn sâu đậm. Trong cuộc sống vợ chồng đôi lúc cũng phải trò chuyện và tâm sự với nhau để hiểu được tình cảm dành cho nhau.

Tôi không muốn đi đến hoàn cảnh vợ chồng sống chung một nhà mà đường ai nấy đi và việc ai nấy làm như một người bạn tôi quen biết. Hai vợ chồng vẫn ở chung nhà vì con cái nhưng mạnh ai nấy sống. Ông tìm đến rượu để giải sầu và tìm một mối tình xa tận ở quê nhà. Vài tháng ông bay về Việt Nam thăm người yêu trong khi người vợ sống ngay trong ngôi nhà. Cuộc sống thật khó hiểu. Tôi vẫn yêu vợ nồng nàn như ngày nào. Hy vọng rằng “đừng buông tay âm thầm tìm về cô đơn”.

Contact