10 điều lành

  1. Không sát hại các loài vật, mà phóng sanh.
  2. Không tà hạnh (hạnh không chân chánh), mà tu phạm hạnh.
  3. Không trộm cắp của cải mọi người, mà bố thí.
  4. Không nói dối, mà nói lời thành thật.
  5. Không nói thêu dệt, mà nói lời đúng đắn.
  6. Không nói phân rẻ, mà nói lời hòa giải.
  7. Không nói thô ác, mà nói lời dịu ngọt.
  8. Không tham dục, mà quán bất tịnh.
  9. Không giận hờn, mà quán từ bi.
  10. Không tà kiến (ngu si), mà quán nhân duyên.

Trích từ kinh Phật

Tiêu Châu Như Quỳnh: Acoustika

Từ khi trang blog QB Music biến mất, tôi không còn đọc bài viết của nhạc sĩ Quốc Bảo. Mấy hôm trước tôi google để xem tin tức hoặc sinh hoạt của nhạc sĩ thì tình cờ đọc bài báo về một cô ca sĩ với cái tên tôi chưa từng biết: Tiêu Châu Như Quỳnh. Đọc sơ thấy đề cập đến Tiêu Châu Như Quỳnh ca nhạc của Quốc Bảo qua phong cách jazz nên tôi cũng muốn nghe thử.

Acoustika được phát hành vào năm 2020 gồm tám ca khúc quen thuộc của Quốc Bảo. Như những nàng thơ trước, Tiêu Châu Như Quỳnh có giọng hát mộc mạc, cảm xúc, và rất hợp với phong cách Quốc Bảo. Nhưng nói Acoustika là một album jazz thì cũng không chính xác. Bài mở đầu, “Tình như trái chín muộn”, kết hợp giữa bossa nova và swing, nghe cũng phê phê. Bài thứ hai, “Giấc mơ tuyết trắng” bắt đầu bluesy nhưng tới phần điệp khúc thì trở thành pop. “Em về” không có một mùi jazz nào cả, mà là straight-up ballad.

Điểm mạnh của Acoustika là phần nhạc. Tiếng đàn dương cầm quá tuyệt trong ca khúc “Nhớ”. Tuy Tiêu Châu Như Quỳnh song ca cùng Lê Hiếu nhưng tôi chỉ muốn nghe tiếng dương cầm solo. “Tình ca” được phối theo điệu funk với sức hút thôi miên. Tiêu Châu Như Quỳnh luyến láy theo nhạc funk xuất sắc.

Tuy không hẳn là một album jazz, Acoustika dễ nghe và dễ thưởng thức.

Vĩnh biệt Chú Sáu

Vừa thấy Thanh, con trai của Chú Sáu, đăng trên Facebook tin buồn Chú Sáu qua đời ngày hôm qua (6-9-22), hưởng thọ 78 tuổi, tôi vô cùng ngạc nhiên và xót xa. Không biết rõ chú qua đời vì lý do gì.

Chú Sáu là em ruột của ba tôi (thứ năm). Tuy hai anh em không hề hoà thuận nhưng họ có những quan điểm giống nhau. Hai người đều không có nhà và của cải. Hai người sống đơn giản cạnh nhau. Hai căn nhà kế bên được gia đình Bác Tư cho ở. Hai người đều sống xa vợ. Mẹ tôi ở Mỹ còn Thím Sáu ở Úc. Tôi theo mẹ còn trai của chú theo thím.

Giữa người lớn tuy nghịch nhưng tôi và chú không có vấn đề gì cả. Ngược lại, tôi hiểu được hoàn cảnh của chú. Mỗi lần về Việt Nam tôi đều đến thăm và trò chuyện với chú. Không ngờ chú đã ra đi. Hy vọng hai anh em gặp lại nhau không còn hờn giận nhau nữa.

Hoàng Thùy Linh Gets Typographic Treatment

After listening to Link, Hoàng Thùy Linh’s latest release, I wrote down hilarious lines just to amuse myself. I also revisited her previous album, Hoàng, released in 2019, which I like a bit more. Then I had the idea of creating a sample page for Vietnamese Typography based on these two albums.

My initial concept was to create a three-column grid layout for each song with image, lyrics, and pull-out quote in each column. I abandoned the concept because I didn’t want to spend too much time on it. Then I simplified it to just pull quotes and lyrics. I created the first song right in the browser and didn’t like the result. I cut out the lyrics and just put all the quotes together in one running text.

For typography, I selected Canicule Display, design by Kostas Bartsokas. Even though Culicule is still a work in progress, it comes nine weights and supports Vietnamese, which makes it usable for this project.

For photography, I went with a screen captured from her “Tứ phủ” video. I like the simplicity of this photo as well as the shades of pink, which is great to use as a background. To add a twist to the design, I flipped Hoàng Thùy Linh upside down as if she was hanging off from the top of the screen. Then I laid the quotes from each song over her.

The result was quite striking and different from what I had done before. I head toward a typographical exploration rather than a readable presentation. Even though this tiny project ate up more of my sleep time than I had anticipated, I found it gratifying. I want to experiment with more playful typography for the web. Take a look at the final design.

Buông bỏ

Sáng chủ nhật đưa mẹ vợ đi chùa. Tối hôm trước ngủ không ngon giấc tôi không dám vào ngồi thiền sợ ngủ gục nên ngồi ở ngoài đọc sách. Sau khi mọi người ngồi thiền xong thì tụng kinh mùa lễ Vu Lan và nghe hòa thượng thuyết trình về tiểu sử của ngày lễ Vu Lan. Tôi cố gắng lắng lắm nhưng đã gục lên gục xuống mấy lần.

Đại khái là hòa thượng khuyên chúng ta nên tu tâm dưỡng tánh cho chính bản thân mình vì mình không thể nào tu cho người khác dù là cha hay mẹ. Ông kể một câu chuyện rằng có một người mẹ bị bệnh và bảo người con phải luộc gà nấu cháo cho bà ăn. Con của bà là người tu hành không biết phải làm sau. Hòa thượng hỏi mọi người rằng đứa con phải làm như thế nào. Tôi nghĩ trong đầu làm gà giả nhưng hòa thượng đưa ra giải pháp là người con nhúng bàn tay mình vào nồi nước sôi.

Rồi thì hòa thượng khuyên chúng ta nên buông bỏ những phiền não và bực tức trong tâm. Làm thế nào để bỏ tâm bám chắc? Hòa thượng cho ra ba loại người: người viết trên nước, người viết trên đất, và người viết trên đá. Muốn buông bỏ mọi phiền não và bực tức, chúng ta nên viết trên nước vì nước sẽ không giữ lại. Nếu không được thì viết trên đất. Dù sao gì chữ cũng sẽ phai nhạc đi theo ngày tháng. Đừng bao giờ viết trên đá cả vì những phiền não và bực tức sẽ không bao giờ xóa được.

Tôi muốn hỏi hòa thượng vậy viết trên blog thì ra sao? Tôi đã viết rất nhiều về những phiền não và bực tức của mình trên trang blog này. Theo ngày tháng những bài viết cũng bị lùi vào quên lãng. Tôi chẳng bao giờ đọc lại những gì mình đã viết. Dù chỉ viết cho chính, tôi vô tình đã đụng chạm đến rất nhiều người, nhất là những người thân. Thôi thì dám viết dám chịu.

Toyota Sienna 2011 AC Recharged

It has been hot as hell driving the Toyota Sienna 2011 in the summer since the A/C no longer blowing out cool air. The dealer wanted to charge me $189 to fix the issue. I recalled someone told me about AC recharge, but I could not find anything on YouTube. On Saturday, my wife told me about the product called A/C Pro ACP-100 Ultra Synthetic R-134a Car Refrigerant Kit, 20 oz and I picked it up at Walmart for $37 yesterday.

Then I found the official video on YouTube on how to recharge your car A/C. The process took about two minutes and I had my A/C back. The kids and I were rejoiced. We went to the skate park to rollerblade and Tea Do for boba teas and Street Fighter. I am not really a fan of Tea Do, but it has some classic arcade games for free. The kids loved Street Fighter.

Tặng bạn

Bạn biết chăng cuộc đời đầy đau khổ?
Bởi con người mãi gieo rắc hận thù.
Gây đau thương, gây tang tóc, ngục tù,
Rốt cuộc chỉ còn là cơn ác mộng.

Nào lợi danh, nào tài sắc,
Từ xa nhìn chúng óng ánh lung linh.
Bọn mình đua nhau, tranh giành đuổi bắt,
Nắm được rồi, nhìn lại chỉ tay không.
Chúng vốn là, những chùm bọt trên sông,
Còn chi đâu, chỉ toi công nhọc sức.

Trời trong, mây trắng, gió mát, trăng thanh,
Vườn cây xanh rờn, khóm hoa cười mỉm.
Nhạc dế nhẹ nhàng, giọng chim thành thót,
Chính nơi này, đã hiện rõ chân nhân.
Hận ngàn năm đều tan nát trong mơ,
Đâu còn nữa những khổ đau buổi trước.

Muốn thấy nó, bạn đừng theo vọng tưởng,
Niệm lăng xăng chìm lắng biển thanh bình.
Đến đây rồi, hạnh phúc khó thưa trình,
Chỉ xem thấy, nụ cười luôn hé nở.

Hòa thượng Thích Thanh Từ

Cám ơn Mẹ

Sáng thứ bảy tuần trước đưa bốn thằng nhỏ ra công viên gặp gỡ bạn bè trong Hướng Đạo sau mùa hè không hoạt động. Buổi trưa một anh trưởng mời cả phái đoàn qua nhà ăn ăn BBQ và uống vài chai. Tôi dắt ba thằng lớn theo để thằng út ở nhà với mẹ vì mẹ tụi nhỏ không muốn đi.

Đến nơi mấy ông nhậu nhẹt ở sau nhà, mấy bà trò chuyện trong bếp, đám nhỏ chơi với nhau dưới basement. Chúng tôi ở từ ba giờ trưa đến gần chín giờ tối mới ra về. Mọi chuyện vui vẻ. Chủ nhật ở nhà nghỉ ngơi, cắt cỏ, và thu gọn lại đồ đạc.

Thứ hai làm ở nhà gần trưa nhận được tin nhắn cả nhà anh trưởng bị Covid. Báo cáo cho cả nhóm đến ăn BBQ hôm thứ bảy để lo liệu. Tuy vẫn bình thường không có triệu chứng gì nhưng tôi như bị bệnh khi đọc tin nhắn. Cuối cùng Covid cũng tìm đến gia đình chúng tôi sau hơn hai năm lẩn tránh nó. Người tôi lo lắng nhất là mẹ vợ. Tôi cảm thấy thấy hối hận và tội lỗi vô cùng. Chỉ vì ham vui mà phải đối đầu với Covid.

Cả nhà vẫn không ai có triệu chứng gì.Chỉ riêng thằng con trai thứ ba nói bị mệt lúc chiều thứ hai. Thường thì nó ngủ với bà ngoại nhưng tối chủ nhật nó qua ngủ với tôi. Tối thứ hai nó tiếp tục ngủ với tôi vì không muốn lây sang bà ngoại. Sáng thứ ba nó lại nói không được khỏe nên xét nghiệm tại nhà. Kết quả dương tính hiện ra ngay lập tức. Cả nhà xét nghiệm nghiệm hết vẫn dương tính. Thằng con lớn nhất đã đi học rồi nên chưa thử. Chúng tôi cho thằng thứ ba vào phòng tôi để cách ly. Nó bị nhiễm chắc chắn tôi cũng sẽ bị vì tôi ngủ bên cạnh nó. Đến nước này tôi không biết làm gì ngoài việc chờ cho mình bị triệu chứng. Tôi ra skatepark, trưa thứ ba không có ai cả, trượt rollerblade với tâm trạng hối hận. Chỉ vì ham vui mà phải nhận hậu quả. Tôi ngước mặt lên trời tâm sự với mẹ: “Má ơi, suốt hai năm qua má luôn che chở cho con và gia đình không bị nhiễm Covid. Lần này má tiếp tục phù hộ cho tụi con nhé.” Tôi tiếp tục skate trong bầu không khí nóng bức của buổi trưa nên mồ hôi đổ ra như tắm.

Lúc ba giờ đi đón thằng lớn tan học về rồi đi mua thêm test kits. Về nhà xét nghiệm cho nó. Kết quả là âm tính. Thằng thứ ba thấy thằng anh lớn thử, nó cũng đòi thử lại. Định không thử lại cho nó nhưng nó cứ đòi nên lấy kit cũ hết hạn xét nghiệm cho nó. Kết quả là âm tính. Vợ chồng tôi vừa ngạc nhiên vừa hy vọng. Chúng tôi lấy kit mới mua thử nó thêm một lần nữa. Kết quả vẫn negative. Chúng tôi lấy hẹn cho nó đi ra CVS thử nghiệm PCR cho chắc chắn. Chiều thứ ba đã quá trễ nên lấy hẹn sáng thứ tư. Cả nhà vẫn không triệu chứng gì cả. Sáng thứ sáu nhận được kết quả vẫn âm tính.

Tôi nhìn lên trời cảm ơn mẹ một lần nữa đã che chở cho cả gia đình. Từ lúc mẹ mất đến giờ, tôi vẫn luôn tâm sự với mẹ. Không đợi đến ngày giỗ hay ngày sinh nhật để tưởng nhớ đến mẹ. Những lúc buồn vui tôi đều nghĩ về mẹ. Có những lúc cảm thấy cả thế giới chống chọi tôi (me against the world), tôi vẫn tìm đến mẹ. Chỉ có mẹ luôn luôn đứng về phía tôi cho dù tôi gây ra lỗi lầm hoặc làm những gì thiếu suy nghĩ. Tôi luôn luôn là đứa con trẻ dại của mẹ. Cho dù âm dương ngăn cách, mẹ vẫn luôn ở bên tôi và bảo vệ tôi như những lúc con còn trẻ tôi bị bệnh. Mẹ không rời bỏ tôi. Có những lúc chợt rơi nước mắt nhìn thấy sự đớn đau của mẹ trước khi rời xa trần gian. Có những lúc mỉm cười với những lời nói của mẹ vọng về. Có những lúc hạnh phúc hồi tưởng lại những phút giây được mẹ thương yêu. Mẹ vẫn luôn trong đầu óc của tôi. Mẹ ra đi nơi này vẫn thế. Vẫn có mẹ trong tim chúng con.

Still Skating

After the summer hiatus, I stepped back into the rink for the first time last Wednesday. Needless to say, my chops have become rusty. I went back to the basics and tried my loop and flip jumps. I still need a lot of practice, but I am just taking my time. I am not in any rush. As long as I don’t lose interest like my kids, I’ll just keep going.

Aggressive skating is going well for me. I hit the skatepark everyday. I haven’t done anything too crazy, just learning to stall on the quarter pipe and to grind a bit. The progression is slow, but I am enjoying it. Aggressive skating is a good exercise for an old man like me. The skatepark is always free and if I come at the right time, I get the whole part to myself. My sons joined me sometimes, but their hearts aren’t in it like they used to. My second son is such a natural skater. Even though he doesn’t practice everyday like me, he surpasses me. He can just skate with effortlessness.

I can’t wait for the winter to come so we can hit the slopes. Fortunately my sons are still interested in skiing and snowboarding. We already bought the Epic pass for the three old kids and myself. My youngest is still free and he will be reusing his skis from last year. Xuân is all set with brand new boots and a pair of twin-tip skis. We’re still searching for a snowboard for Đán and a pair of twin-tip skis for Đạo. My wife isn’t sure what she wants to do yet.

For me, I bought a new pair of ski boots, Lance RX 120, to replace an old pair of Lance for junior I bought last year for $40. I’ve worn them out already. I also bought a pair of Head XENON Xi 5.0 for $50. I didn’t know what the heck I was purchasing. It turned out to be such a fantastic pair of skis. I went from green to double black diamonds in them. I only started to do some research yesterday and this pair was made in 2008. It is still in great shape after 14 years.

Over the summer, I bought a pair of K2 Apache Sabre (119-72-103) for $75, which came with poles and a bag. I thought it was a good deal. It turned out this pair was also made in 2008. As much as I love my Head skis, I wanted to let my wife use it to learn on the bunny. It might be a bit too long for her. I tuned up both my K2 and Head skis; therefore, they will be ready to hit the slope in the winter.

Two months ago, I picked up a used Burton White Collection snowboard for $35 for my second son, but it is a bit too big and heavy for him. I am thinking of giving snowboarding another try. I didn’t do too well last season, but I gave up after I bruised my thumb when I stuck my hand in the magic belt. Đán, my second son, took the lessons together with me, but he advanced so quickly. He went from the bunny slope to double black diamonds in a month or so. My hope is to get to the blue slopes on snowboarding.

My Mother Makes Miracles

This morning, I was scheduled to participate in a professional group photoshoot to celebrate my 10 years of service at George Mason University, but I couldn’t make it because I was exposed to Covid over the weekend. When our third son didn’t want to get out of bed, he complained that he felt tired. We decided to give him a home test and the result showed up positive immediately. We tested everyone, including myself, and our results were negative.

Nevertheless, we notified our sons’ school. Our third son who tested positive needed to stay home to quarantine. He slept in the same bed with me last night, which meant I would be affected as well even though I hadn’t shown any symptoms. Covid had finally caught up to me after it killed my mother. Before I succumbed to Covid, I went to the skatepark to just ride it out. The park was completely empty during school hours. I hopped onto the highest pipe and looked up at the sky. I talked to my mother and asked her to protect me and my family. I knew she had been looking out for us since she had gone to heaven. We had dodged Covid up to this point because she had kept us safe, and this unfortunately exposure was no exception. I have faith in her.

After I picked up my first son from school, we went to CVS to pick up more Covid test kits. We went home and tested our first son. His result was negative. I took the test again and I was still negative. Our third son who tested positive in the morning asked us if he could take it again. We hesitated, but then why not? This time his result came back negative. We used a different kit to test him again and the result was still negative. Either these home tests were unreliable or my mother had done her miracle. I believe the latter.

Tomorrow I will take our third son to CVS to get tested again. Let’s find out if indeed my mother had made another miracle to keep us Covid-free.

Contact