My Dancing Xuân

I always loved this clip of Xuân jamming at his friend’s birthday party. While everyone else was standing still, he got his groove on and he didn’t seem to pay attention to anything around him. The expression on his face was priceless.

For more fun clips, check out my collection of Shorts or subscribe to my YouTube channel. I post a clip every 12 hours for the entire month.

Name Sans Graduated

Name Sans, designed by Stephen Nixon, reached version 1. It took Stephen over three years to get here. What a milestone. I appreciated the thoughtfulness Stephen brought to the Vietnamese diacritics. I often used Name Sans as an example for designing diacritics for sans-serif typefaces.

Adobe Animate

Recently Đán asked me for a copy of Adobe Animate. He wanted to do some cartoon animations. I am cool with that—as long as he’s not spending time on his computer playing video games too much.

Yesterday, I discovered that Animate is the new Flash. Why didn’t know know about Animate until my son asked me for it? All this time, I had the impression that Adobe killed Flash, but they made the right decision to keep it as an animated tool.

When I opened up Animate, the Flash interface brought back so much memories. I used to spend so much of my free time learning Flash and creating slideshows and typographic motions. Now Đán is doing similar thing. I hope he will joy and passion in Animate.

I played around with Animate a bit last night and it is quite a time-sucker. I am not sure if I want to get back to it, but I am happy to see it is still around. I might pick it up again in the future to create simple animations.

Bằng lái mới

Sáng nay đến Bộ Giao Thông Vận Tải kế bên chỗ làm để đổi mới bằng lái xe. Tưởng đâu phải đợi một đến hai tiếng nhưng không ngờ vừa vào là được làm thủ tục ngay. May là lúc chín giờ sáng vắng vẻ. Hơn nữa mình cũng đã chuẩn bị sẵn giấy tờ và đã điền đơn trước trên mạng. Giờ có bằng lái rồi nên lái xe yên tâm hơn. Hên là nhờ mua lon bia mới phát hiện bằng đã hết hạn sáu tháng rồi mà không hay biết.

Khoảng cách

Gần đây tôi và vợ gắn bó hơn. Vợ chồng ít cãi cọ nhau. Điều này chứng tỏ rằng, cho dù là vợ chồng cũng không nên bày tỏ hết những gì từ đáy lòng. Có những thứ trong cuộc sống phải tự mình giải quyết lấy. Có nói ra cũng chỉ khiến cho người khác khó chịu hoặc khó sử.

Trong công việc, tôi phải tự đương đầu với những phiền não. Cách tốt nhất là đừng để những điều gì khiến mình phải phiền muộn. Chuyện gì cấp trên cần mình làm thì làm. Không cần thì không để ý đến. Chỉ có như vậy thì đầu óc mới thoải mái hơn. Những gì không cần đến mình và không liên quan gì đến mình thì không cần phải lo lắng. Để đầu óc nghĩ đến những môn trượt mình thích thú.

Trong cuộc sống, tôi cũng phải tìm cách tự giải quyết những chuyện chướng mắt. Trải nghiệm cho thấy rằng nói ra chỉ mất lòng. Có góp ý để xây dựng cũng chỉ đem đến hờn giận. Tốt hơn hết là tai chỉ nghe mà miệng vẫn ngậm. Đôi lúc cũng muốn tâm sự với vợ, nhưng lại sợ lại đưa đến tranh cãi và đau lòng nhau nên thôi. Đây là một sự thay đổi rất khó trong mối quan hệ vợ chồng nhưng phải cố gắng để giữ gìn hạnh phúc gia đình.

Sai lầm lớn nhất của tôi là đầu tư tình cảm quá nhiều vào người khác. Càng gần gũi càng tin tưởng càng khó kiểm soát được cảm xúc. Từ những thoải mái sẽ đưa đến những va chạm. Lúc trước mình quá comfortable không chỉ riêng vợ mà còn những người thân. Càng đưa họ vào thế giới của mình, càng không thể che đậy những cảm xúc của mình. Cho dù không ai hiểu được tôi, nhưng tôi tin chắc rằng vợ tôi hiểu được tôi. Vì thế vợ vẫn còn chưa bỏ tôi. Sau những bài học nhớ đời, tôi phải ngăn chặn lại không thể để ai vào thế giới và đầu óc của mình. Những mối quan hệ dù cho thân đến mấy cũng chỉ giới hạn ở mức độ giao thiệp và không đi sâu hơn nữa.

Thực tế trong cuộc sống cho tôi thấy được cái hại và thất bại của tình cảm. Đầu tư tình cảm càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Từ lúc trẻ mới biết chuyện đến ngày hôm nay, nhiều người tôi kính trọng đã đem đến cho tôi nhiều thất vọng. Đó không phải là lỗi của họ mà lỗi do chính tôi đã đặt nặng cảm tình của mình vào họ. Nỗi lo lắng nhất là tứ quý của tôi. Làm cha mẹ không thể nào không đầu tư tình cảm và tình thương vào con được. Điều tôi phải cố gắng là kiềm chế cảm xúc của mình với bọn nó.

Lê Minh Ngọc: 10 năm yêu em

Lê Minh Ngọc có chất giọng baritone trầm đẹp. Chọn đúng ca khúc và hòa âm, LMG hát rất tốt. Như “Như giọt sầu rơi” (Anh Việt Thu), LMG trình bài chậm, nhẹ, và lãng mạn qua phần hòa âm ân cần của nhạc sĩ Sơn Trần. Với “Em về nào có hay” (Hoàng Trọng Thụy), LMG hát như đang tâm sự cảm xúc của chính mình từ đáy tim. Ngược lại với “Em đã xa tôi” (Trần Quang Lộc), LMG thiếu sự dịu dàng để lái nhịp điệu rumba. Dù song ca với Kim Yến ca khúc “Ngăn cách” (Y Vân), LMG cũng không thể uyển chuyển được nhịp điệu lả lơi của Mỹ Latin. Với “Mùa thu cho em” (Ngô Thụy Miên) thì đôi song ca rất tâm đầu ý hợp qua giai điệu blues jazz được nhạc sĩ Sơn Trần hoà âm phối khiến cho ta cảm nhận được “Tình yêu vương vương má hồng”. Tuy không hoàn hảo nhưng đây là một album gần gũi và ấm cúng.

Ngày Chủ nhật

Sáng nay lại dậy sớm đi đá banh. Tiếc rằng sân vận động đã có những nhóm khác chơi. Đành phải trở về nhà. Ngồi vào máy vi tính làm đơn hồi phục lại bằng lái xe. Mất hết gần một giờ để chuẩn bị giấy tờ cần thiết.

Đến trưa hai thằng lớn đi lo công việc cho hướng đạo. Còn hai đứa nhỏ đi skatepark với ba. Ba cha con trượt cũng gần một tiếng rồi đi ăn trưa. Lúc về đến nhà, tôi thấy một cành cây khô héo bị rơi. Cành này đã bị gãy mấy năm trước mà tôi không đủ sức để kéo nó xuống. Sẵn dịp, tôi bắc cây thang lên tỉa và cưa thêm những cành đâm vào nhà. Thấy tưởng ít mà lại khá nhiều.

Chiều qua nhà chị vợ ăn tối. Thế là hết ngày Chủ nhật. Ngày mai tụi nhỏ được nghỉ lễ. Vợ cũng được nghỉ. Chỉ có tôi phải làm.

Dan Cederholm: Twenty Bits I Learned About Making Websites

When Dan Cederholm announced his first typeface, he had moved on from web design into type design. I was a bit sad and nostalgic. I learned web design, CSS techniques in particular, from reading Dan’s books. In Twenty Bits I Learned Making Websites, Dan shared his “little slice of web design history” and revealed some hints about leaving web design behind. The part about him not getting HTML is a bit baffled to me, but I understand his other reasons. Modern web design requires too many tools and frameworks. That’s why I am an old-school web designer who still crafts websites by hand from scratch and not relying on pre-packaged sites. Well, thanks Dan for all the knowledge you have shared and best of luck on your new endeavors.

Một ngày tuyệt vời

Sáu giờ sáng nhìn ra cửa sổ thấy mưa lâm râm không muốn xuống giường. Nhắn tin mấy ông bạn hỏi trời mưa có đi đá banh không. Mấy ổng trả lời vẫn đi nên cũng ráng bò ra khỏi nhà. Đá banh để nhớ lại ký ức của tuổi thơ.

Đến sân vận động trời vẫn mưa và chỉ thấy ba ông bạn người Việt. Còn đám người Trung Đông thì không thấy bóng dáng ai hết. Bốn ông Việt vừa truyền banh cho nhau vừa tán dóc chuyện đời. Gần tám giờ trời mưa trở to nên bốn người bạn chia tay nhau về.

Về đến nhà tôi ngồi vào bàn làm việc để hoàn tất một freelance project kiếm thêm chút cháo. Đến mười giờ xong việc, tôi xuống basement tập snowboarding để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến.

Đến trưa tôi đưa Vương, Xuân, và một đứa cháu đi ice skating vì trời mưa ướt không đi skatepark được. Tôi muốn tập cho Vương biết trượt một mình không cần bàn tay nâng đỡ của tôi. Vả lại tôi cũng muốn tập lại những động tác căn bản của ice skating mà tôi đã học qua.

Gần hai giờ trưa mấy đứa nhỏ mệt và chán nên đòi về. Tôi gọi uber vợ đến rước tụi nó về để tôi được thong thả một tiếng đồng hồ luyện tập. Đến ba giờ ice arena đóng cửa. Tôi thu dọn mọi thứ ra về. Vô đến xe nhận được tin nhắn của một đứa bạn rủ ra skatepark trượt rollerblade. Tôi nhắn tin lại OK. Hẹn gặp một tiếng sau.

Cũng hơi đói nên ghé vào chợ Hàn Quốc mua sushi và một lon bia. Ra tính tiền, bà nhân viên hỏi bằng lái xe. Bà xem xong nói, “Xin lỗi, tôi không thể bán bia cho cậu”. Tôi hỏi bà, “Ủa tôi không đủ tuổi hả”? Bà đáp, “Không, bằng lái xe của cậu hết hạn rồi”. Đang khát nước và thèm một chút bia mà bị từ chối cũng hơi bị quê.

Đến skatepark gặp bạn và cùng nhau trượt đến khoảng năm giờ chiều. Ra xe lại nhận tin nhắn của vợ ghé qua chợ Tàu mua cá chiên về ăn tối. Thế là hết ngày thứ bảy.

Được một ngày cuối tuần như thế là quá tuyệt vời. Lúc còn bé, tôi không được những cơ hội như mấy đứa con tôi bây giờ. Đáng tiếc rằng bọn nó không biết quý trọng và tận dụng những gì tôi và mẹ nó tạo cho nó. Tôi không cần bọn chúng phải thật xuất sắc môn nào cả. Tôi chỉ cần tụi nó không bỏ cuộc là tôi mừng rồi.

Từ ice skating, rollerblading, skiing, đến snowboarding, tôi cố gắng tập để chung vui với tụi nó. Ít ra bọn nó có người để tranh đấu và để nỗ lực. Giờ đây chúng nó không còn hứng thú nữa nên có ép buộc cũng chỉ phí thời gian và tiền bạc. Dù bọn nó bỏ dỡ hết, tôi vẫn tiếp tục theo đuổi những môn thể thao này để giải trí. Không biết tương lai sẽ ra sao từ sức khỏe đến tài chính. Thôi thì trước mắt còn sức còn chơi.

Resetting Figure Skating

I have been going back to the ice rink whenever I have a chance. I want to teach Vương how to skate. He can now stand and walk on his own without me holding his hand. He seems to enjoy ice skating. I also want to relearn figure skating.

I have been thinking of retaking group lessons to relearn the basics, but I am not sure if group lessons are necessary since I already know the moves. I just need to get them right. Private lessons would be much better for me to get one-on-one feedback. The rates for private lessons aren’t cheap and I also don’t have any goal. I am learning to skate as a hobby to keep me active.

I am taking the self-learning route instead. I am resetting my path. Instead of trying to learn the jumps, I am focusing on nailing down the basics. I am relearning the 8 variations of the mohawks as well as the 8 variations of the 3-turns. Once I nail these 16 skills, I will move on to the 8 variations of the edges.

I mapped out my lesson plan to relearn figure skating. I just need to follow up with it. Writing it down helps me to stick to my plan.

Contact