Ngọc Lan hát những “Bài không tên”

Qua giọng hát hồn nhiên và sâu lắng, Ngọc Lan nhẹ nhàng bày tỏ nỗi đau nội tâm trong ca từ của nhạc sĩ Vũ Thành An qua những “Bài không tên” bất hủ của tác giả. Chẳng hạn như cô mở đầu “Bài không tên số 2” với một nỗi buồn tràn đầy tự sự: “Lòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều / Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn”. Ngọc Lan phát âm chữ “xoay xoay” nghe xao xuyến vô cùng. Với “Bài không tên số 3”, cô “buông xuôi” một cách nhẹ nhàng nhưng đầy nghẹn ngào: “Đêm sâu mái tóc em dài / Buông xuôi, xuôi theo dòng đời”. Phần điều khiển dàn nhạc giao hưởng của nhạc sĩ Thanh Lâm với dàn dây, đàn dương cầm, và tiếng kèn saxophone sát cánh bên giọng hát của Ngọc Lan rất chặt chẽ. Hơi đáng tiếc là cô quyện hai ca khúc này lại với nhau nên người nghe dễ bị lẫn lộn không biết khúc nào là của bài nào. Phải chi cô hát riêng từng bài.

Những “Bài không tên” khác, Ngọc Lan đem đến khán giả những nỗi niềm chua xót trong ca từ của tác giả. Với “Bài không tên số 4”, cô hát với tâm trạng đầy chất chứa: “Đời con gái cũng cần dĩ vãng / Mà em tôi chỉ còn tương lai”. Với “Bài không tên số 5”, cô thả nhẹ như đang tự trấn an mình, “Hãy cố yêu người mà sống / Lâu rồi đời mình cũng qua”, và cô lên thật cao để nhấn mạnh, “Lâu rồi đời mình cũng qua”. Với “Bài không tên số 7”, cô xuýt xoa, “Thân em giờ hoang phế / Lê theo thời gian giông gió”. Với “Bài không tên số 8”, cô chạm vào nỗi đắng cay của tác giả, “Vắng nhau một đêm, càng xa thêm nghìn trùng / Tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng”.

Ngọc Lan hát “Bài không tên cuối cùng” cũng tốt nhưng phải chi cô giữ nguyên lời của tác giả và đừng đổi “em” thành “anh” như:

Này anh hỡi
Con đường anh đi đó
Con đường anh theo đó
Sẽ đưa anh sang đâu
Mưa bên chồng, sẽ làm em khóc, sẽ làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng.

Khi Ngọc Lan sửa đi đại từ, lời hát không còn đúng với lời tâm sự của nhạc sĩ Vũ Thành An nói với người yêu của mình khi cô lấy chồng. Qua phần trình diễn của Ngọc Lan, người con gái muốn trách người yêu của mình rằng anh có chọn lựa nhưng anh lại không chọn em mà để em đi theo chồng. Lời gốc của nhạc sĩ, “Mưa bên chồng có làm em khóc, có làm em nhớ”, chỉ thể thôi nhưng lời đổi là sẽ khóc và sẽ nhớ “những khi mình mặn nồng”. Đó không còn là lời trách móc nữa mà lời nói khiến cho chàng trai phải đối diện với tội lỗi và trách nhiệm về hành động của mình khi đã “mặn nồng” với nàng.

Tôi đùa tí cho vui thôi chứ không có ý mổ xẻ gì hết. Nếu bạn hứng thú muốn biết về những câu chuyện đằng sau những “Bài không tên”, tìm đọc quyển sách Chuyện tình không tên của chính tác giả. Sẵn đây, tôi xin trích một đoạn thư tình nhạc sĩ Vũ Thành An viết:

Em yêu dấu,

Em bỏ đi làm anh hụt hẫng, nhất là không còn biết tin vào ai nữa. Anh đã tin những lời Em hứa, thế rồi Em bỏ đi, anh trở thành kẻ mất Đức Tin không còn biết bấu víu vào đâu. Đức Tin là quan trọng nhất cho một đời người. Chính Đức Tin sẽ cho ta Hy Vọng, có thể giúp ta chịu đựng được những điều phi thường và vượt lên khỏi sự bình thường. Mất Đức Tin ta sẽ rơi xuống hố thẳm của tuyệt vọng.

Em đã từng muốn anh ghi lại kỷ niệm cho cuộc tình chúng mình. Và anh đã viết nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng Bài không tên cuối cùng anh đã viết ra trong sự thảng thốt khi Em đột ngột bỏ anh đi, sau đó lại được phổ biến rộng như thế! Chắc chắn những lời ca đó đã gây ảnh hưởng đến Em. Anh hoàn toàn không muốn như vậy.

Chắc chắn là câu “Mưa bên chồng, có làm em khóc, có làm em nhớ / Những khi mình mặn nồng” đã khiến cho người nhạc sĩ tài hoa hối hận những gì ông đã viết. Sau 25 năm, ông phải viết lời thứ hai cho “Bài không tên cuối cùng”. Dù sao đi nữa, tôi vẫn quý mến phong cách nhẹ nhàng và nét đẹp êm dịu của Ngọc Lan khi cô hát những “Bài không tên” của nhạc sĩ Vũ Thành An.

Personel Changes

My supervisor’s position has been filled. I am so happy that one of our colleagues has stepped up to replace our previous boss. She is the new Assistant Dean for Library & Technology. She is young, flexible, and understandable. I have had a great working relationship with her; therefore, my position won’t change much.

My Web Content Specialist is moving on. I had a feeling that she wouldn’t stay long, but everyone loved her. Fortunately, I was able to reach out to the candidate that I wanted to hire and make the offer. She accepted the position. Unfortunately the Web Content Specialist position might vanish in the future.

We’re going through changes and turnovers. For now, I am still part of the Library and Technology group. I hope it will stay that way, but I am just a small fish in the pond. I don’t know where I will be moved next. I am not going to stress over it though. I’ll adapt or move on if necessary. Once the kids all grow up, I’ll have more options since I wouldn’t need the flexibility anymore.

The Law School, the Library and Technology group in particular, is still a fantastic place to work and raise my family. At this point of my life, my only concern and responsibility are my family. My career takes a backseat in term of trying to move upward. I am content where I am at.

From GoDaddy to CloudFlare

On a whim, I transferred all my domains from GoDaddy to CloudFlare. I should have made the move a long time ago, but I was afraid I might screw up my domains. It turned out the the process was so darn easy because I have been using CloudFlare free services including SSL certificates, security measures, and speed benefits. All I needed to do was to select the domains and to get the authorizations from GoDaddy. CloudFlare takes care of the rest.

I registered all my domains with GoDaddy since 2003. While GoDaddy has been reliable, I wanted to support CloudFlare for the great services it offered for free for many years. CloudFlare has been a trustworthy tech company. It definitely helps making my websites more secure and faster.

Now that all of domains are all under CloudFlare, I couldn’t be happier. It is much easier to have everything in one place. I hope that CloudFlare won’t turn evil in the future.

Ngọc Lan Sang in English

Ngọc Lan was a multilingual musician. In addition to her native language, she could sing French, English, and even Chinese. Her Vietnamese was impeccable. She knew that the diacritics were as essential as the letters in a tonal language; therefore, she made a clear distinction between her hook above and her tilde in her phrasing. Her effortlessness on accenting the tilde, in particular, was unmistakable. She also articulated her “tr” and her “ch” with distinguishable nuances.

For Chinese, she only recorded a few songs; therefore, I won’t get into that. Besides, I don’t know Chinese. As for French, she had been praised for singing with fluency. My French is very limited; therefore, I’ll leave that one out too. Since I know English and love my second language as much as my first, I would like to focus on her English singing, which fascinated me.

I have spent years listening to jazz legends, including Billie Holiday, Ella Fitzgerald, Sarah Vaughan, Anita O’Day, and Lena Horne, as well as modern jazz vocalists, such as Tierney Sutton, Madeleine Peyroux, Melody Gardot, Sophie Milman, and Diana Krall. I love them all, but one particular singer has me hanging onto her every word is Stacey Kent. I adore the way she enunciate each syllable. I could listen to her records all day just to learn English. Similar to Ngọc Lan, Stacey Kent can sing French fluently. If you want some relaxing French jazz ballads, check out Stacey Kent’s Reconte-Moi.

When I wanted to put together a collection of Ngọc Lan’s English recordings, I had trouble finding them. Fortunately, Ngọc Lan still has many devoted fans who know her repertoire inside out. One of them is Nguyễn Quốc Anh who I had reached out through I Love Ngoc Lan Facebook Page and he provided me with a list of sixteen songs recorded in English and Vietnamese. Although incomplete, the list gives me enough materials to pore over.

I was not impressed with her early English works, particularly her new wave covers. From John Christian’s “Ebony Eyes” to Optimal’s “Kimi Ga Suki” to John Farrar’s “Magic,” the uptempo productions drowned out her soft voice. With Brenda K. Starr’s “I Still Believe,” the bass-pounding r&b beat overpowered her vocals. I could barely make out what she was singing in English. With Bertie Higgins’s “Casablanca,” she mispronounced the lyrics quite a bit. When I heard her sing, “Popcorn and Cokes beneath the stars,” I almost fell out of my chair. I had to repeat it several times to make sure I didn’t mishear the word Cokes. The mispronunciation was just hilarious, but it might make sense with, “Making love on a long hot summer’s night.” I am kidding.

Fortunately, Ngọc Lan’s English improved tremendously in her later works, starting when began recording for Mây Productions. Her rendition of Alan Nguyễn’s “Whenever You Come to Me” was damn-near perfect. I love the way she enunciated truth in these bars: “It’s time to tell the truth, please tell me what to do / Someday I’ll find the way to get to you.” Her cover of The Beatles’ “Yesterday” would have been excellent if she adhered to the original pronoun. Changing from “she” to “he,” she lost that sweet s sound: “Why she had to go? I don’t know, she wouldn’t say.”

Her interpretation of The Righteous Brothers’ “Unchained Melody” worked surprisingly well. She kicked off the tune in Vietnamese and she sounded lovely. Saxophonist Thanh Lâm played a soulful solo at the break. Ngọc Lan picked up the second half in English: “Woah, my love, my darling / I’ve hungered for your touch.” I love how she ended the word touch. She pulled off the high note, “Are you still mine?,” with ease and wisely departed from the famous climax, “I need your love.”

Although her accent had not completely gone, she had proved that she can adapt and adjust to English. As someone who still struggles to learn English after 30 years living in the United States, I admire how quickly she picked up a new language. At first I was not impressed, but I found her accent to be charming and intoxicating. Her take on Paul Anka’s “Diana” puts a smile on me every time I hear her sing:

I’m so young and you’re so old
This, my darling, I’ve been told
I don’t care just what they say
’Cause forever I will pray
You and I will be as free
As the birds up in the trees

Yes, fly freely my love.

Lệ Thu Huyền: Mùa nhớ đi qua, người xa tay với

Lâu lắm mới đọc một quyển tiểu thuyết tình cảm lôi cuốn. Thường thì tôi sợ đọc truyện tình cảm ướt át và dây dưa lắm nhưng cách tác giả Lệ Thu Huyền dẫn những câu chuyện ngắn gọn nên đọc không bị nhàm chán. Tôi chỉ góp một ý kiến nho nhỏ là cô dùng từ “sex friends” nghe hơi bị thô. Tôi nghĩ “friends with benefits” (bạn có lợi) nghe hay hơn. Tôi không tóm tắc nội dung ở đây. Ai thích đọc những câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng nhưng sâu lắng hãy đọc quyển này nhé.

Replacing Outdoor Spigots

Ever since we moved into our house, I never gave a thought about winterizing our spigots because I had no idea I need to do that. Last winter, I didn’t even disconnect the hose from the spigot. When we were driving back from skiing on a snowy day, my wife told me about it, she made me worried. I was praying the pipes wouldn’t bust. I disconnected the hose from the spigot the next day. Fortunately, we didn’t have any issue and I started looking into winterizing out spigots.

A few weeks ago, my mother-in-law noticed that the spigot in front of the house started to leak. Although tightened up the screw stopped the leak, it was time to replace the old spigots with the hose bibb round wheel handles with the ball valves. I called my handyman Ricardo.

I watched him replacing the spigots and learned so I could be more confidence if I have to replace them on my own. When he cut up the ceiling for the back spigot, we discovered a shut-off valve to winterize the spigot. I asked him to replace the valve as well. Even though we didn’t discover a shut-off valve for the front spigot, I asked him to put one in as well just to make sure we won’t have any issue in the winter.

While I had him in the house on Monday, I asked him to replace the shut-off valves for the kitchen faucet. I could have replaced them myself, but I rather had the professional taking care of them for now. He recommended Sharkbite technology for the plumbing works even though he could also do the soldering. I now have a peace of mind knowing where all the pipes are and how to fix them.

Here are the products we used:

The labor was $400. He also fixed the leaking PVC pipe that drains from our half bath. I forgot what the part called.

Ngọc Lan: Cho người tình em yêu

Tôi mê “Dáng tiên nữ”, một ca khúc ngoại được nhạc sĩ Phạm Duy viết lời Việt, do Ngọc Lan hát mấy mươi năm trước nhưng không để ý cô thu âm vào thời điểm nào, người nhạc sĩ hòa âm nhịp điệu rumba đầy quyến rũ đó là ai, và thậm chí ca khúc ấy nằm trong album nào. Gần đây, tôi mới khám phá ra “Dáng tiên nữ” là bài mở đầu album Cho người tình em yêu do trung tâm Mai Khanh Music Productions thực hiện và phát hành vào năm 1991. Tuy nhiên vẫn chưa rõ những người nhạc sĩ ở hậu trường đóng góp cho phần hòa âm phối khí là ai.

Khi nghe Cho người tình em yêu từ đầu đến cuối tôi đã bị lôi cuốn ngay. Về phần hòa âm phối khí và âm thanh thì không được chỉnh chu như những ca khúc được đầu tư cho Mây Productions. Cách hát của Ngọc Lan tự nhiên hơn lúc cô hát cho Mây Productions. Theo cá nhân người nghe này, những album của Mây Productions quá hoàn hảo từ hòa âm đến cách hát của Ngọc Lan. Kết quả là những ca khúc giảm đi phần cảm xúc một ít vì nó đã được sắp xếp rất kỹ lưỡng. Ngược lại những ca khúc trong Cho người tình em yêu rất nhiều sơ hở trong kỹ thuật nhưng bù lại là những cảm xúc trong giọng hát của Ngọc Lan vì cô hát với tâm hồn của mình.

Chẳng hạn như “Người chết trở về”, của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh, Ngọc Lan hát với những hơi thở nặng nề, nhất là những đoạn cao, “Tình trăm năm cho tình ngắn trên trần gian / Tình trọn nghĩa yêu đương”. Ít khi Ngọc Lan trình bài một ca khúc cô lên cao quá mức và để lộ nhịp thở của mình. Hơn nữa, bài này dài hơn bảy phút rưỡi.

Còn “Chiều trên phá Tam Giang”, nhạc sĩ Trần Thiện Thanh phổ từ thơ của Tô Thùy Yên, Ngọc Lan hát rất thấp hai câu đầu, “Chiều trên phá Tam Giang / Em sực nhớ rằng”, nhưng cô nhảy qua một octave để lên, “Nhớ ôi niềm nhớ, ôi niềm nhớ / Đến bất tận, anh ơi, anh ơi”. Khác với tác giả, trong khi ca sĩ Nhật Trường nhấn mạnh chữ “sực” thì cô lại nhả mềm mại đến nỗi thoáng nghe qua như “sợc nhớ”. Đồng thời cô đỗi “nhớ anh” thành “nhớ rằng” nghe gần gũi hơn một tí. Hơn nữa cô chuyên chở từ giọng thấp lên thật cao khiến cho “niềm nhớ” cô hát da diết hơn.

Hai nhạc phẩm nữa của Trần Thiện Thanh mà cô hát rất nồng thắm là “Anh về với em” và “Chuyện hẹn hò”. Bài hòa âm của “Anh về với em” qua điệu rumba rất thu hút, nhất là tiếng kèn saxophone. Còn “Chuyện hẹn hò”, chứng minh cách xử lý nhạc bolero khéo léo của cô. Cô hát không mùi mẫn cũng không sầu thảm nhưng vẫn giữa được sự nồng nàn và thơ mộng: “Em cứ hẹn chiều mai rồi lại không thấy em / Áo ai bay hờ hững đi vào đêm”. Và một lần nữa cô sửa “Áo ai xanh” thành “Áo ai bay”, chứng tỏ cô chú trọng vào ca từ rất kỹ.

“Xin dìu nhau đến tình yêu” của nhạc sĩ Đỗ Kim Bảng đem đến sự ngạc nhiên qua cách xử lý một ca khúc trữ tình thật dịu dàng của Ngọc Lan. Khi nghe cô hát, “Người đem giọng ca để xóa đau thương / Mà sao đời em chỉ biết cô đơn”, tôi cảm nhận được đó là “Tiếng ca khắc khoải đêm đêm”. Theo như lời nhận xét của cố ca nhạc sĩ Nhật Trường, đây là một phong cách và đặc điểm của “trường phái Ngọc Lan”.

Tình bạn

Thứ Bảy vừa qua mưa da diết cả ngày. Buổi sáng thức dậy chở một thùng sách không đọc nữa đến tặng thư viện. Trở về thu dọn lại nhà cửa một chút và cùng các con hút bụi các phòng có thãm. Sau khi dùng bữa trưa khoảng ba giờ, Đán rủ đi uống trà sữa. Vương đang ngủ trưa nên chỉ có Đạo, Đán, và Xuân cùng đi. Ở tiệm trà có trò chơi điện tử nên mấy cha con vừa uống trà sữa vừa đánh Street Fighter 2. Gần bốn giờ, Đán lại rủ đi thư viện để được dùng máy vi tính. Vừa rời tiệm trà thì nhận được một cú điện thoại của một trưởng trong hướng đạo rủ qua nhà vợ chồng trưởng khác ăn steak.

Hỏi ý kiến ba đứa nhỏ, tụi nó cũng hứng thú đi nên chạy qua đó luôn. Thì ra hôm đó là ngày kỷ niệm 44 năm hôn nhân cặp vợ chồng của hai trưởng. Tụi nhỏ thì tụ lại chơi với nhau còn người lớn thì trò chuyện nhâm nhi một tí rượu. Chúng tôi ngồi nghe người anh lớn kể lại kỷ niệm 44 năm trước của hai anh chị từ lúc lấy nhau đến lúc vượt biên.

Đến bảy giờ trời vẫn mưa lâm râm nên bắt đầu nướng thịt gà và thịt bò ăn tối. Tuy ngoài trời mưa nhưng trong phòng ăn rất ấm cúng. Được chứng kiến cặp vợ chồng vẫn nồng nàn sau 44 năm, mình thật hâm mộ. Ở chơi đến gần 10 giờ đêm, tôi mới xin phép ra về.

Ngày hôm sau, tôi gửi đến chị vài tấm hình tôi đã chụp lúc anh chị cắt bánh ăn mừng và kèm theo vài lời tiếng Anh cám ơn anh chị đã chia sẻ với chúng tôi những giây phút hạnh phúc của anh chị. Chị trả lời email:

Dear anh Doanh,

Khi là bạn rồi thì vui buồn có nhau. Thấy anh rất vui vẽ thân thiện nên nhờ BT gọi đến. Có ngồi gần bà xã anh tuần rồi nữa, và nói chuyện với nhau cũng muốn chị ấy đến luôn nhưng dịp khác.

Nghĩ chắc gọi anh sẽ dễ đến vì bà xã nói anh lonely lắm. Mình thì respect anh ham đọc sách nhiều. Kiến thức sách vỡ của mình thiếu nên rất nể người nào ham đọc.

Chỉ mong khỏe mạnh sống bên các con trai và cháu nội. Mốt là ngày cháu M mất lúc 22t và đúng 10 năm lại là ngày buồn rồi. Cũng ít làm giỗ cháu, chỉ để khóc thôi? Chắc cúng trong nhà cho anh em nó nhớ.

Mong gd anh hạnh phúc.
N

Tôi cảm động và cũng không biết phải trả lời như thế nào cho đúng. Thôi thì chỉ viết những gì từ trái tim:

Chị N mến,

Em rất vui và quý được anh chị xem là bạn. Ngoài việc làm và con cái, em và vợ cũng ít khi đi đây đó vì cũng không có bạn bè ngoài liên đoàn, nên đọc sách trở thành sở thích. Hễ rảnh tay là đọc nên thành thói quen.

Em cám ơn chị chia sẻ nỗi đau đớn vô tận của những người làm cha mẹ, nhất là người mẹ mang nặng đẻ đau. Dù một năm, mười năm, hay mấy chục năm, nỗi mất mát đó không thể nào bù đắp. Tuy cháu ra đi nhưng cháu vẫn sống mãi trong tim cha mẹ, anh em, và người thân.

Trong cuộc sống có những chuyện ngoài tầm tay của mình nhưng chúng ta vẫn phải đi hết đường đời. Anh chị thương nhớ cháu phải giữ gìn sức khỏe nhé. Hẹn gặp lại anh chị một ngày gần đây.

Mến,
Doanh

No Motivation

I haven’t stepped into an ice rink for at least three weeks. I guess I am taking a break from ice skating. I don’t when I am going to pick it up again. I am stuck at the loop and flip jumps.

I only rollerblade for half an hour each day. I am not learning anything new. I just keep doing the same things over and over again. I am not making any progress at all. I am losing my passion for rollerblading as well. I felt intimidated when I met much better aggressive skaters. I used to be the only rollerblader at the parks, but now there seems to be more. They were super friendly, but I just felt embarrassed.

I am not sure where I am heading with these sports. I guess I am showing my age after all. I still want to skate recreationally though.

Covid is Still Not Over

Last Sunday my colleague whose office is next door to mine tested positive for Covid. I took a test on Wednesday and the result came back negative. My niece who flew back from Taiwan tested positive yesterday. My cousins and nephews tested positive after taking a vacation. My wife’s sister and her family tested positive a month ago and we had always been in close contact with them.

Our little family and my mother-in-law who is living with us haven’t caught the virus yet. How have we dodged it thus far? I could only think of three reasons. One, we have been extremely lucky. Two, I believe my mother has been protecting us from afar. Three, masking works.

With the way Covid continues to spread, it seems inevitable that the virus will eventually catch up to us. I hope our luck won’t run out. I pray that my mother continues to watch over us. We continue to mask up. It is not over yet, please don’t let down your guard.

Contact