Social Media Leads to Teen Suicides

Andrew Solomon writes for The New Yorker:

Social media acts on the same neurological pleasure circuitry as is involved in addiction to nicotine, alcohol, or cocaine. Predictable rewards do not trigger this system nearly as effectively as unpredictable ones; slot-machine manufacturers know this, and so do social-media companies. “Teens are insatiable when it comes to ‘feel good’ dopamine effects,” a Meta document cited in the attorneys general’s complaint noted. Instagram “has a pretty good hold on the serendipitous aspect of discovery…. Every time one of our teen users finds something unexpected their brains deliver them a dopamine hit.” Judith Edersheim, a co-director of the Center for Law, Brain & Behavior, at Harvard, likens the effect to putting children in a twenty-four-hour casino and giving them chocolate-flavored bourbon. “The relentlessness, the intrusion, it’s all very intentional,” she told me. “No other addictive device has ever been so pervasive.”

Social-media platforms harness our innate tendency to compare ourselves with others. Publication of the number of likes, views, and followers a user garners has made social-media platforms arenas for competition. Appearance-enhancing filters may make viewers feel inadequate, and even teen-agers who use them may not register that others are doing the same. Leah Somerville, who runs the Affective Neuroscience and Development Lab, at Harvard, has demonstrated that a thirteen-year-old is likelier to take extreme risks to obtain peer approval than a twenty-six-year-old, in part because the limbic system of the adolescent brain is more activated, the prefrontal cortex is less developed, and communication between the two areas is weaker.

A heartbreaking, frightening read for parents. Being a father of four kids, I live in fear everyday about children digital addictions.

Upgraded to Ubuntu 24.04.1 LTS

After several failed attempts to upgrade Ubuntu 22.04 to 24.04.1 early this month, I was doing some research to migrate off DigitalOcean. My first choice for this WordPress-powered blog was WP Engine. After the controversy between WordPress and WP Engine unfolded, I was debating between WordPress.com and Pressable, both owned by Automattic. I still haven’t made up my mind.

I still don’t know where to move my PHP sites, which I put them all in one DigitalOcean’s Droplet. I don’t want to go back to shared hosting plans. I need a managed cloud hosting solution. I haven’t dug far enough. I was doing research on running my own server in my house, but that seems like a terrible idea. So I scrapped that.

I still don’t know what to do with the hosting for all of my sites, especially in the long run when I will no longer alive. I guess they should all evaporate with me. I shouldn’t even be thinking that far.

Today I tried to upgrade to Ubuntu 24.04.1 LTS again. Of course, I created snapshots before I did. To my surprise, the upgrade worked for both Droplets. It was a huge relief. I am going to stay with DigitalOcean for a bit longer. Maintaining Ubuntu keeps me up-to-date with backend development.

Running two Droplets costs me $35 a month. They are more than what I wanted to pay. I was thinking off combining all my sites into one Droplet, but I am not sure if that’s a good idea.

Một chút kỷ niệm về Bác Tâm

Mỗi năm đến tuần họp mặt đại gia đình, tôi có dịp gặp Bác Tâm. Bác cháu gặp nhau tay bắt mặt mừng. Bác luôn tươi cười với mọi người từ lớn đến bé. Tình thương của bác dành cho mọi người hiện rõ rệt trên khuôn mặt hiền hậu của bác.

Lần họp mặt vừa qua, bác cười nói vui vẻ khi mọi người hát ca mừng tuổi bác. Một buổi sáng tôi thức dậy sớm ăn điểm tâm, uống cà phê, nghe các bác trò chuyện về tuổi thơ, và tình cờ nghe Bắc Tâm chia sẻ, “Hồi đó tao cõng Chú Trang lên núi tìm thầy chữa bệnh.” Tôi hình dung được một người chị không ngại khó khăn để tìm chút hy vọng cho em mình. Tôi cảm nhận và kính phục tình cảm của người chị dành cho em mình.

Lần cuối cùng tôi gặp bác ở bệnh viện. Khi bác tỉnh giấc ngủ và nhận ra tôi, bác nở một nụ cười. Tôi vừa mừng vừa cảm động. Giờ đây bác đã ra đi.

Xin được chia buồn đến Anh Đạt, Chị Tư, Chị Năm, và các cháu. Mong anh chị giữ gìn sức khỏe. Anh chị đã làm hết những gì mình có thể cho mẹ. Những ngày cuối đời của bác, anh chị luôn ở bên cạnh bác để bác yên tâm ra đi.

Đời người còn sống một ngày là hẹn chết ngày mai. Giờ đây linh hồn bác đã được bình yên. Anh chị và các cháu đừng đau buồn quá.

Letter to My Sons #44

My Daring Vương,

I can’t believe you are turning 6 today. My baby boy is growing up fast. You continue to prove that you can do anything when you put your mind to it and you only do things on your own terms. When you decided to ski on your own, you just told me to get rid of the harness. When you made up your mind to switch from the balance bike to scooter, you went for it.

I am so glad that you have decided to join Liên Đoàn Hùng Vương’s Cub Scout this year. You only attended a couple of the meetings, but the leaders had already noticed your potential and dedication. You even started a patrol yell. I am looking forward to our bonding times together with the cubs. You will have a great time with your brother Xuân at camping activities.

At a young age, you already showed signs of independence. You don’t need my help to do things for you even though a task could take you a long time to accomplish. I like that attitude in you. The sooner you can do things on your own, the better off you will be out in the world. Maybe, being the forth boy in the family makes you become more independent. Your mother and I had seen so many tricks your brothers had pulled before; therefore, we don’t pamper you as much. No doubt, you still get the most love for being the youngest.

Your standout quality has to be your strong mind. You don’t let anything around distract you. You don’t let anyone get to you. You have no problem playing in a group, but you are also comfortable playing by yourself with your dinosaurs. I love our verbal interactions, in which we trash talk each other. Even with your limited vocabulary, you know how to attack me and try to get under my skin. The reason I am battling you is because I know you can take it. I also want to prepare you to stay strong when insults thrown your way. Talk is cheap. Don’t let people get under your skin.

Happy birthday, Vương. I have nothing but love for you.
Dad

WordPress vs. WP Engine

In the last couple of days, I am following the battle between WordPress and WP Engine. On Wednesday Matt Mullenweg banned WP Engine from access WordPress.org. This ban has a huge impact on us. George Mason University hosts hundreds or even maybe thousands of is WordPress sites on WP Engine. The Scalia Law Sites, which powered by WordPress MultiSite, is also on WP Engine. I hope the issue will resolve quickly.

Vĩnh biệt Bác Tâm

Chiều nay Bác Tâm đã vĩnh viễn ra đi. Bác là chị ruột của mẹ vợ tôi. Tôi gặp bác mỗi năm vào dịp họp mặt gia đình bên vợ. Bác hiền hậu và thân thiện. Trong gia đình ai cũng quý mến bác. Tuy là cháu rể, tôi cũng không ngoại lệ. Nghe tin bác từ trần tuy buồn nhưng đời người đến lúc cũng phải tận. Bác cũng đã sống đến 90 năm cuộc đời. Giờ thể xác của bác sẽ trở về cát bụi và linh hồn của bác sẽ được giải thoát. Bác hãy yên nghỉ nhé.

Voted

Virginia started early voting last Friday. We came and we left. The line was too long. We came back today and there was no line at all. We cast our ballots in less than five minutes. We did our civic duty. Now we just sit back and wait for the result.

Whether you will vote early or on election day, go vote. If you are still undecided, it is not too late to do your research. I already made up mind. I voted for Kamala Harris and Tim Walz for president and vice president, Tim Kaine for US Senator, and Gerry Connolly for 11th Congressional District Congressman.

I suppose I am a Democrat.

Tuyết Phượng: Yêu đúng người

Sau những album nhạc Trịnh với tiếng đàn guitar mộc mạc của cha cô, Tuyết Phượng thay đổi phong cách với một sản phẩm jazz cùng nhạc sĩ Phạm Thanh Danh.

Ca khúc do chính cô viết, “Khu vườn sân thượng”, dễ thương từ giai điệu waltz nhẹ đến ca từ đầy thiên nhiên: “Một cây chanh, hai nhành cần tây, ba bẹ cải xoăn / Cà chua bi leo giàn vươn xa thêm nhánh / Vườn rau nay rất xanh / đâm chồi ra hoa lớn nhanh”. Chắc chỉ những ai thích trồng trọt như vợ tôi mới cảm nhận được những gì cây trái trong vườn.

“Tự nhiên” (sáng tác của Cao Minh, Chi Lan, Tuyết Phượng) được hòa âm theo điệu swing nhộn nhịp: “Tự nhiên như đôi chân đặt trên đất”. Đáng chú ý là phần cô luyến láy không lời. Hơi ngạc nhiên là cách cô scat khá chuẩn.

Với ca khúc “Người tự do”của mình, Tuyết Phượng chia sẻ cách sống thong thả: “Tôi chẳng cần lo có ngày mai đâu / Chẳng cần nghĩ lâu dài / Pha tách trà thêm chút mật ong nóng / Tôi ngồi đây ngắm trăng”. Phải chi tôi có thể sống tự do và không bị ràng buộc thì hay biết mấy.

Yêu đúng người là một album không chỉ sáng tạo về phần âm nhạc mà còn nhắc nhở người nghe những điều giản dị trong cuộc sống. Cám ơn Tuyết Phượng và Phạm Thanh Danh.

Mỹ Anh: Em•Me (Full Circle Edition)

Nghe album Em•Me của Mỹ Anh mà tôi xém bị tẩu hỏa nhập ma. Không biết cô ca tiếng Anh hay tiếng Việt. Cô hát theo phong cách r&b nên cách phát âm tiếng Việt của cô nghe như tiếng Anh, nhưng lại không phải ca từ Anh. Chẳng hạn như ca khúc “Thật thà”, cô hát câu, “Nếu chia ly đôi đường là chuyện vốn dĩ”, mà tôi nghe thành, “Nếu journey đôi đường là chuyện vốn dĩ”. Ca khúc của cô lẫn tiếng Việt cùng tiếng Anh: “Cầm tay em đi, ôm em đi / Gọi tên em đi, hôn lên mi / I’ll show you that loving you can be easy, so easy”. Đúng với tựa đề nghe nó “Thật Honest”.

Wendy MacNaughton: How to Say Goodbye

Reading Wendy MacNaughton’s How to Say Goodbye brought back the vivid memory of my mother’s last moment on earth.

After they pulled the plugs on her, we had less than a minute to say goodbye. I spoke to her in Vietnamese, “Mẹ, please let yourself go. I love you and you will always be in my heart. Goodbye for now.” A tear rolled down her eye. She stopped breathing. My mother left this world.

This illustrated little book is an honest, heartfelt, and helpful guide on how to say goodbye to someone you love. It’s a gift to see the journey to death through MacNaughton’s visuals and observations. “It’s very courageous to sit with someone while they’re dying.” She wrote, “But you can’t fix this. You’re not in charge. The person dying is in charge.”

Saying goodbye is not easy, but “sometimes it’s just sitting and being there.”