Sưng Mắt

Không biết nhìn bậy bạ gì mà mắt bị sưng to khó chịu. Ngẩm nghỉ lại chắc tại nhìn phải hình lõa thân của vợ tổng thống Trump trên báo chí.

Thứ Tư này là ngày hơi quan trọng không biết mắt sẽ hết sưng không. Nhưng chỉ là chuyện nhỏ. Mặt mủi sao thì như vậy. Họ không chấp nhận thì cũng chịu thôi.

Bác sĩ khám và cho biết tôi bị Chalazion. Cho thuốc nhỏ và dặn ngăm nước nóng hy vọng sẽ khỏi trong vòng vài tuần. Hy vọng rằng không phải đi mổ.

Sống Trong Thế Giới Nhỏ Bé

Những ngày qua tôi không đọc báo, không xem tin tức, và không tham gia vào thế giới social media. Cuối tuần tôi dọn dẹp nhà cửa, xếp quần áo, nghe nhạc, và vui chơi cùng đám nhóc, nhất là thằng Xuân. Ở chín tháng tuổi nó bò cùng nhà. Thấy gì lạ là bóc bỏ ngay vào mồm. Hai thằng anh lớn thì đam mê iPad và thích làm súng bằng Lego rồi đi bắn giặt Đức.

Tôi không còn hứng thú gì với chính trị. Đúng ra ông Trump và đảng Cộng Hoà thắng là có lợi cho cá nhân tôi. Nơi tôi làm việc đa số là dân conservative. Ông Dean của trường có quan hệ đến ông Koch. Một ông giáo viên làm việc với tôi là một trong những người đã viết những bài luận văn cho ông Trump. Hơn hết cái tên Scalia cho biết rõ trường luật nầy theo phía nào.

Tuy làm việc cho Cộng Hoà nhưng trong đời tư thì tôi thấy Dân Chủ thích hợp với lối suy nghỉ của mình hơn. Nên tôi thường cảm thấy rất mâu thuẫn giữ hai thế giới. Biết làm sao đây khi tôi mang trách nhiệm nuôi sống gia đình. Chẳng lẽ để vợ con đói để theo ý tưởng riêng của mình.

Thôi thì chuyện tương lai để ngày mai lo. Hôm nay thì sống cho hôm nay. Sống thoả mãng và với cuộc sống hiện tại. Sống thoải mái với những người xung quanh. Sống nhẹ nhàng và êm ấm với gia đình. Được như vậy là mai mắn và hạnh rồi.

Locker-Room Talk

Đán: Can I slap you in the face?
Dad: Ba không hiểu con nói tiếng Việt đi?
Đán: Can I đánh you in the face?
Dad: Cha mầy.

Ông Trùm Dâm Tặc

Hôm qua tờ Washington Post đăng lên một video clip thu lại những lời phát ngôn bừa bãi của ứng cử viên tổng thống Donald Trump. Ổng khoe khoang rằng vì ông ta là một ngôi sao nên muốn làm gì thì làm. Gặp gái đẹp chụp “lồn” cũng được.

Những ai theo dõi ông Trùm vài tháng nay sẽ không bị shock với những lời phát biểu ấy. Ông Trùm khinh bỉ đàn bà nhưng đản cộng hoà vẫn tôn sùng ông. Người tôn giáo cho rằng ông Trùm là thần thánh cứu họ ra khỏi tận thế. Họ lúc nào cũng đấu tranh cho bào thai nhưng lại không hề quang tâm đến những người mang bào thai.

Chỉ còn một tháng nữa là đến ngày bầu cử. Nhục nhã biết mấy cho đất nước Mỹ nếu ông Trùm dâm tặc trở thành tổng thống. Tôi hy vọng rằng điều đó sẽ không thành sự thật.

Dự Tiệc 1000 Đô

Tuần trước gặp ông Dean ở cầu thang. Ổng hỏi, “Hey Donny, nếu tôi mời cậu và bà xã đi dự tiệc tôn vinh quan toà Scalia. Cậu có đi không?” Tôi lúng túng trả lời “Sure, tôi rất danh dự được hiện diện.” Ổng nói tiếp, “Cám ơn cậu đã tận tình làm việc cho trường.”

Tôi hỏi bà xã, “Em ơi, thứ năm tuần sau đi dự tiệc với anh không? Xem thử buổi ăn tối $1000 đô nó ra sau.” Đúng vậy, khi thiết kế tờ chương trình tôi thấy giá vé từ thiện để tham dự từ $1000 cho đến $100,000.

Hôm qua lùa đám nhỏ về nhà nhờ bà ngoại trông ba thằng vài tiếng, hai vợ chồng láy xe qua DC dự tiệc. Bị kẹt xe trể nữa tiếng nhưng cũng tốt khỏi phải xã giao nhiều. Vào tiệc được một đĩa nấm ravioli và một miếng filet mignon nhỏ. Rồi ngồi nghe kể chuyện về ông Scalia. Trong buổi tiệc có vợ con ổng, những người Supreme Justice đồng nghiệp và rất nhiều dân cộng hoà như Dick Cheney.

Màng cuối cùng là đã nhất. Rất nhiều đồ ngọt và cà phê. Đã lâu lắm rồi hai vợ chồng mới có dịp đi ra ngoài. Về đến nhà 11 giờ thấy hai thằng lớn vẫn ăn popcorn xem TV.

Tìm Lại Bình Yên

Vài tháng qua tôi bị quấy rầy bởi những chuyện phiền phức nhỏ nhặt. Tuy biết ngoài sự kiềm chế của mình nhưng tôi vẫn ôm những vấn đề đó vào lòng. Tôi đâm ra chán nản và bực bội làm ảnh hướng đến giấc ngủ và tin thần.

Hai tuần nay tôi suy nghỉ lại và tự sửa chữa bản thân. Tôi không để ý đến việc làm của người khác cho dù là những người thân trong gia đình. Không muốn nghe và cũng không muốn nói gì về người khác mặt dù là người trong gia đình. Ai lợi dụng ai hay ai đối sữ không công bằng với ai tự họ giải quyết. Ai tốt hay xấu tự họ biết tấm lòng của họ.

Khi không còn suy nghỉ hoặc lo lắng đến những điều tôi không thể thay đổi được tôi cảm thấy nhẹ nhàng và bình yên hơn. Không cần thiết tôi sẽ không nói. Không tham gia vào những cuộc trò chuyện chỉ trích người khác. Không xét đoán hoặc chê bai ai. Không lợi dụng hoặc ganh ghét ai.

Sống thoải mái nhẹ nhàng bên cạnh những người thân yêu là quá đủ rồi. Không đòi hỏi hoặc tranh đua ai.

Cà Phê

Hai tuần trước đi vacation bà xã mua một hộp Café Du Monde và một lon sữa Ông Thọ. (Không nhớ rõ chữ “lon” viết ra sao nên Google thử thì toàn ra “cái lồn.”) Thôi thì đi vacation nên cứ xả láng. Sáng làm một ly nóng trước khi cùng cả nhà ra tắm biển. Trưa làm một ly đá sau khi ăn trưa. Nghỉ ngơi đến ba hoặc bốn giờ khi trời dịu nắng làm thêm một ly nóng trước khi đưa hai thằng lớn ra hồ bơi. Bơi về ăn tối làm thêm một ly đá. Thỉnh thoảng sau khi cả nhà đi ngủ tôi thức xem phim bộ Narcos lại chơi thêm một ly nóng. Có lẻ vì bơi và trông tụi nhỏ nên mệt. Tối ngủ cũng tạm được.

Hết vacation, tôi bỏ cà phê không được. Ỡ chổ làm có cái máy cà phê mới rất ngon nên sáng một ly latte, trưa một ly cappuccino, và trước khi láy xe về làm thêm hai ly latte hoặc cappuccino. Hai tuần nay không ngủ được nên lúc nào cũng bực bội khó chịu. Cuối tuần vừa rồi bỏ không uống nữa nên ngủ lại được. Hôm thứ Hai đi ăn phở gà Thanh Thanh ở Phila. Trước khi láy xe về tôi lại gọi một ly cà phê sữa đá. Cà phê đậm quá nên tối hôm đó cũng không ngũ được.

Hôm qua làm một giấc thật ngon. Nên hôm nay tỉnh táo hơn. Bà xã nói tôi dễ bị nghiện. Cũng may tôi chưa đụng đến thuốc lá và bạch phiến. Rượu thì phải bỏ vì uống vào chân đau chịu không nổi.

Hoàng Quyên: Góc em (Tình ca Trần Viết Tân)

Cách đây vài năm trong một lần trò chuyện với anh Trần Viết Tân, tôi góp ý, “Sao anh không đầu tư vào một ca sĩ cho một album.” Ngoài đĩa Quang Minh, các sản phẩm anh đã phát hành có sự góp mặt của nhiều ca sĩ vì theo anh, “Mỗi giọng hát đem đến mỗi sắc màu khác nhau.” Tôi hiểu ý anh nhưng nhiều tiếng hát làm ngắt đi sự xuyên suốt trong một album.

Nghe Góc em (phát hành năm ngoái), tôi rất vui khi thấy anh tập trung vào giọng hát trẻ Hoàng Quyên. Càng thích thú hơn nữa là anh đã giao phó toàn bộ phần hòa âm phối khí cho nhạc sĩ Trần Mạnh Hùng. Kết quả của sự hợp tác chặt chẽ giữa một ca sĩ và một nhạc sĩ tạo ra một concept album tình ca Trần Viết Tân thật trọn vẹn. Dường như cả ba đã thở chung một bầu không khí âm nhạc.

Với bảy tác phẩm mới, anh Tân không viết lời mà chỉ đóng vai trò phổ thơ. Và anh rất khéo léo trong công việc chọn lọc những lời thơ. Chắc anh phần nào phải rơi lệ khi soạn bài “Viết cho em,” thơ của Nguyễn Thanh Tâm. Được Trần Mạnh Hùng phối khí theo phong cách new age hiện đại, bài hát mở đầu với tiếng đàn guitar quyện vào tiếng kéo da diết của đàn violin. Với chất giọng trầm buồn, Hoàng Quyên cất tiếng hát, “Em có nghe không / Ẩn sâu dưới lòng đất / Có hạt mầm đang cựa quậy / Và trong cơ thể anh / Tất cả cũng cựa quậy.” Tâm trạng của một người ở lại còn đau đớn hơn người đã ra đi. Hoàng Quyên truyền đạt được nổi lòng mất mát đó.

So với bài hát nặng nề trên thì bài chủ đề, “Góc em” (thơ của Thy Nguyên), nhẹ nhàng hơn. Qua giai điệu slow rock lai láng, Hoàng Quyên tâm sự, “Đọc trên Facebook biết anh có thêm một người đàn bà / Biết anh có thêm một đứa trẻ / Biết anh cộng hạnh phúc bằng mắt / Biết anh nâng hạnh phúc bằng tay… em vui.” Hoàng Quyên nhả chữ “em vui” với tâm trạng ngậm ngùi cho thân phận dù rằng vui cho anh khi có một cuộc sống hạnh phúc. Và “Không phải em” (thơ của Đinh Lê Vũ), Hoàng Quyên cũng buông những lời trách móc nhẹ, “Những câu chuyện vu vơ không đầu không đuôi anh nói… là với một người khác… không phải em…” Thắm thía hơn khi “… nụ hôn của anh vào lúc nửa đêm… dành cho một người khác… không phải em!”

Bài cuối “Mùa âu lo” (thơ Nguyễn Thanh Tâm) nói lên nổi băn khoăn của con người: “Có người hạnh phúc cũng phải nén lại… thành bong bóng thả lên bầu trời / Khi khổ đau cũng phải nén lại… thành viên đá cuội thả xuống biển khơi.” Câu này mượn lời của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn để nhắn nhủ chúng ta nên sống thảnh thơi với chính mình và đừng âu lo trôi mãi không thấy bờ.

Với bảy ca khúc được kết lại với nhau theo ý tưởng hài hoà, Góc em là một đĩa nhạc nên được thưởng thức liền mạch từ đầu đến cuối. Tuy đến với âm nhạc bằng sở thích, anh Tân rất nghiêm túc trong giá trị nghệ thuật. Tôi kính trọng cách chơi chuyên nghiệp của anh và mong đợi nghe những sản phẩm mới của anh trong tương lai.

60 Trích Dẫn

Dạo này ít viết blog và thiếu ngủ trầm trọng vì hăng xay làm tiếp cái vụ án Typographically Trịnh. Bây giời đã lên đến con số 60. Lúc làm đến 40 cái tôi nói sẽ tạm ngưng một thời gian nhưng vì cứ nghe nhạc Trịnh nên phải cứ làm.

Tôi gôm lại được 353 bài của ông qua nhiều ca sĩ khác nhau từ Tuấn Ngọc đến Nguyên Khang, Hồng Nhung đến Lô Thủy, Giang Trang đến Thanh Lam, Ánh Tuyết đến Bích Nga, Hiền Thục đến Hồ Trung Dũng, Thanh Hà đến Thu Phương, Thùy Dương đến Thủy Tiên. Gần đây là Thái Trân qua album Bay Đi Thầm Lặng và mới nhất là Nguyễn Hồng Ân qua album Tiếng Hát Hòa Bình.

Tuy nhiên tuy vẫn say mê nhất là những bài phản chiến và kêu gọi hòa bình Khánh Ly đã hát trước năm 1975. Những bài này tôi đã truy cập đã lâu qua dạng MP3 rất kém nên âm thanh cũng không rõ lắm. Nhưng tiếng hát đầy sức sống của Khánh Ly cùng với những nhạc cụ chơi live đã lôi cuốn tôi và cho tôi được một chút cảm giác về chiến tranh tuy rằng tôi không sống và lớn lên vào thời đó và không thấu hiểu sự đâu đớn và mất mát.

Trịnh Công Sơn – Có Một Thời Như Thế

Có một thời như thế tập họp những bài báo của Nguyễn Đắc Xuân phần lớn viết về đề tài chóng chiến tranh của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Vì những bài viết khác nhau (không chỉ riêng tác giả mà còn có những bài sưu tầm từ nhạc sĩ họ Trịnh và những người bạn cùng thời của ông) nên đọc không được một cách suôn sẽ. Vả lại tôi không có hứng thú về đề tài chính trị nên cũng không thỏa mãn lắm. Chắc phải đợi đến một quyển sách về cuộc đời và sự nghiệp âm nhạc của ông sau này.

Contact