Đại khái là vậy

Hôm nay ngày đầu tiên Đạo và Đán nhập học trên mạng. Tôi vừa làm việc vừa phải xem chừng bọn nó nhất là thằng Đán. Không có người lớn bên cạnh nó chẳng chịu ngồi tập trung. Đến chiều tụi nó học xong đầu tôi nhức như chạm thần kinh.

Cuối tuần lễ vừa qua gia đình anh vợ qua chơi. Lần đầu tiên mấy anh em bên vợ tựu hợp sau nhiều tháng cách ly vì đại dịch. Tám thằng cháu gặp nhau quậy tưng bừng. Tuy mệt né thở nhưng cũng vui. Dù sao đi nữa thì gia đình vẫn là gia đình. Được như thế thì mẹ vợ cũng thấy vui.

Nhà cửa bây giờ bề bộn quá. Cần thời gian để thu xếp gọn gàng lại. Nhìn thấy đồ đạc ngổn ngang tôi bị stress rồi. Không phải lỗi ai khác ngoài tôi. Vì hơi bị lười nên cứ hẹn đến cuối tuần. Cuối tuần thì càng chồng chất lên nhau. Đồ giặt thùng thùng chưa kịp xếp. Vớ cả thùng để ngày này qua tháng nọ cũng không tìm được những đôi giống nhau. Đồ chơi từ trên lầu xuống basement. LEGO thì chỗ nào cũng có. Mỗi lần đạp lên LEGO là đau thấu xương như bị gout vậy. Đồ dùng trong nhà cũng tràn ngập không biết phải nhét vào đâu. Còn xung quanh nhà thì cây cối tấp nập cỏ dại mọc thênh thang.

Lúc trước tụi nhỏ đi học đi nhà trẻ, tôi lấy ngày phép ở nhà dọn dẹp. Bây giờ lấy ngày nghỉ ở nhà cũng phải lo cho bọn nó nên lấy ngày nghỉ cũng không làm được việc gì. Vợ tôi còn bận rộn hơn tôi nữa nên cũng không có thời gian thu xếp đồ đạc. Thôi thì giờ đây làm được việc gì thì làm.

Chữ Việt cho người Việt

Nhờ quyển sách Vietnamese Typography (Nghệ thuật chữ Việt) mà tôi được cơ hội làm việc với những nhà thiết kế chữ từ Á Châu đến Âu Châu từ Nam Mỹ đến Bắc Mỹ. Tôi được họ tin tưởng trong việc nhật xét và góp ý để chữ của họ được rõ ràng và dễ dàng cho người Việt đọc. Được đóng góp một phần nho nhỏ trong công việc đưa nghệ thuật chữ Việt được dồi dào hơn là một sự vui sướng cho những con tim yêu thương chữ Việt như tôi.

Gần đây nhất, tôi được làm việc với Stephen Nixon qua bộ chữ mới Name Sans của anh được thiết kế dựa theo những bảng tên mặc khảm của NYC Subway. Name Sans đã được văn phòng Thống Kê Dân Số của tiểu bang New York chọn làm phông chữ nên họ yêu cầu anh Stephen làm bộ chữ với tiếng Việt và anh Stephen đã tìm đến tôi.

Tuy Name Sans vẫn chưa hoàn tất nhưng tôi tin chắc sẽ là một bộ phông rất hữu dụng, đặc biệt là Name Sans có tiếng nói Việt cho người Việt.

Tin dữ

Sáng nay nhận được tin dữ khiến tôi vô cùng xót xa. Cả người đau điếng đầu óc rối loạn không biết phải tính sao. Trong hoàn cảnh hiện tại với COVID lan truyền, tôi có thể làm được gì trong giờ phút này?

Đêm qua trằn trọc không ngủ được. Những tâm trạng khó tả không thể nào viết được ra lời. Nhiều cảm xúc mâu thuẫn chồng chéo lên nhau.

Cuộc sống rồi cũng như thế. Tương lai rồi cũng như thế. Mình đến trên đời này rồi mình cũng phải ra đi. Còn sống một ngày là hẹn chết mai kia.

Thôi cố gắng ngủ được phút nào hay phút nấy. Ngày mai còn rất nhiều công việc phải làm. Nhất là trách nhiệm với đám con.

Không vacation năm nay

Mùa hè năm nay lặng lẽ trôi qua. Những ngày nghỉ dành cho mùa hè cũng không dùng đến. Tháng trước có ý định đi biển một tuần như hằng năm nhưng rồi cũng gạt bỏ vì vẫn còn sợ truyền nhiễm con COVID. Nếu có đi thì sẽ cẩn thận hơn. Chỉ ra biển chơi rồi về nhà thuê nấu ăn chứ không ra ngoài ăn như những năm bình thường. Tôi ngại vợ nấu ăn mỗi ngày ba bữa cho cả chục người (nếu thêm gia đình chị vợ) nên thôi quyết định không đi.

Thường khi đi biển, tôi phục vụ đám nhỏ còn vợ phụ trách việc bếp núc. Sáng đánh thức cả đàn dậy ăn sáng. Ăn xong lùa ra boardwalk đạp xe. Khoảng mười giờ lùa hết ra biển. Tắm biển đến trưa thì lùa về ăn trưa. Ăn trưa xong thì nghỉ ngơi. Đám nhỏ nhất thì ngủ trưa. Đám lớn hơn không còn ngủ chưa nữa thì chơi iPad. Tôi thì phụ dọn dẹp cho chén bát vào máy rửa rồi tranh thủ đọc sách. Khi đám nhỏ thức dậy thì lùa ra biển lần thứ nhì nếu không mệt. Mệt thì ra boardwalk đi dạo hoặc đi xe tramp. Chiều về lại nhà thuê tắm rửa ăn tối rồi ra boardwalk chơi games hoặc đi shopping bằng mắt. Tối về cho đám nhỏ ngủ. Thời gian còn lại thì thức khuya đọc sách. Thế là ngủ không đủ nên cũng mỏi mệt nhưng cũng cố gắng.

Nói đi nghỉ mát giảm căng thẳng nhưng ngày nào cũng mệt ná thở. Người cực nhọc nhất vẫn là người nấu ăn. Tại sao phải bỏ ra tiền thuê nhà mặt biển rồi phải đày đọa bản thân? Câu trả lời đơn giản là vì con. Muốn tụi nó được những giây phút rong chơi những ngày nghỉ hè và chúng nó cũng rất mê biển. Thấy con cháu vui vẻ dù có cực nhọc và tốn tiền cũng đáng. Tuy nhiên, tôi không muốn vợ cảm thấy mình phải hầu hạ mỗi người như một con sen. Tôi thì không kén ăn. Mì gói hoặc đồ ăn cấp tốc của Mỹ đều ăn được cả. Ngán nuốt không nỗi thì tống thêm rượu bia cũng trôi hết.

Nếu chỉ thỏa mãn bản thân, những ngày nghỉ lý tưởng của tôi là không cần làm gì hết. Chỉ cầm sách đọc nguyên ngày, đói thì ăn sơ sài gì đó, và ngủ bất cứ lúc nào cũng được. Vì con cái còn nhỏ nên đó cũng chỉ là ước muốn. Thôi thì kể như năm nay không đi biển hẹn lại năm sau. Nếu sang năm còn dư nhiều ngày nghỉ phép, tôi sẽ lấy cho mình reading vacation. Nghỉ phép để đọc và để viết blog.

Hồ Ngọc Hà: Càng trưởng thành càng cô đơn

Tôi đã quá già để cảm nhận được album này như Hồ Ngọc Hà không còn trẻ nữa để bộc lộ những ca từ trong những bài hát cô đã chọn trong album này. Ngay trong bài mở đầu, “Cự Tuyệt,” Hà tâm sự, “Em ôm chặt anh, và không muốn cách xa / Anh đẩy em ra, ‘Chúng ta nên dừng lại em à.’” Thằng nào được Hà ôm chặt mà có thể đẩy Hà ra thì chắc chắn thằng này không thèm đàn bà mà thèm cùng hệ.

Rồi Hà lại hỏi, “Có phải càng lớn khôn người ta sẽ cô đơn?” Và câu trả lời, “Vì tình yêu chính là điều dễ dàng đổi thay nhất trên đời.” Nếu như mình cho rằng tình yêu chính là điều dễ dàng đổi thay nhất trên đời thì thật sự mình chưa trưởng thành. Vì khi đã trưởng thành thì tình yêu không còn quan trọng nữa. Và chỉ khi chưa trưởng thành mình mới đặt nặng vào tình yêu. Hà dư biết điều đó nên Hà không thể nào lựa gạt được cảm xúc của mình để diễn đạt bài này.

“Anh bây giờ nhạt quá” thì dành cho tuổi trẻ mới yêu. Còn từng trải và đầy kinh nghiệm như Hà thì bài, “Anh bây giờ béo quá” mới thích hợp hơn. Đùa tí cho vui thôi cứ không có ý cay cú đâu. Những phần hoà âm phối khí của Hoài Sa qua nhịp điệu r&b ballad hơi bị smooth nên nghe một lượt 10 bài cũng hơi bị oải.

Lâm Vân An: Ai cũng có những ngày tồi tệ

Tập truyện ngắn dựa vào đời sống và quan sát của tác giả Lâm Vân An trên đất Mỹ. Từ cách dạy con khác biệt giữa hai văn hóa đến những phán xét khác nhau giữa cô và người bạn Mỹ, Vân An có cái nhìn nhận phóng thoáng trong cuộc sống như cô viết về chứng bệnh “dán nhãn” (labeling):

Người dán nhãn, nghi kỵ dường như đã đánh mất khả năng nhìn cuộc đời một cách tươi sáng, tích cực, cuộc sống của họ dĩ nhiên là ngày càng nhàm chán. Tôi không cho mình là người trưởng thành, hay ho gì hơn ai nhưng rõ như ban ngày là tôi vừa mắc lỗi dán nhãn, nghi kỵ kẻ khác. Cả cơ thể tôi tê liệt vì sự xấu hổ ở đâu tràn đến, nhanh chóng lan khắp người.

Vân An lớn hơn tôi một tuổi và đã sinh sống trên hai mảnh đất Việt và Mỹ nên cũng có những cái nhìn giống nhau. Chúng tôi muốn nắm lấy cả hai văn hóa chứ không muốn phải xác định về phía nào như cha mẹ chồng trong bài “Trẻ con không nói dối.” Cách viết của Vân An thong thả, giản dị, và dễ gần. Tuy hơi dài dòng một tí nhưng đọc vẫn thấy vui và thú vị.

Lợi ích hay đạo đức

Một số bạn đọc đã gửi email đến tôi sau khi đọc blog post “Nên đi bỏ phiếu.” Có bạn cho rằng tuy giờ đây đã thấy được sự dối trá và vô tài của ông Trump như vẫn không bỏ phiếu cho ông Joe Biden. Bạn cho rằng bỏ phiếu cho đảng Dân chủ là làm ngược lại với lợi ích của bạn. Vì bạn là một người làm thương mại mà đảng Dân chủ thì tăng thuế.

Tôi hiểu được việc bạn kiếm ra tiền bằng mồ hôi và nước mắt của mình. Nhưng nếu như bạn bỏ phiếu cho đảng Dân chủ không có nghĩa bạn làm ngược lại với lợi ích cá nhân mà bạn làm theo đạo đức của chính mình. Giữa công việc đóng thêm một chút thuế hay để nền dân chủ (democracy) của đất nước tự do bị sụp đổ thì bạn chọn như thế nào?

Dĩ nhiên tôi không thể nào đứng nhìn nền dân chủ bị phá hoại trong tay một người không tôn trọng luật pháp. Không ai trên cả luật pháp và tổng thống Mỹ cũng không ngoại lệ. Nếu như đóng thêm thuế để giúp đỡ những người gặp khó khăn thì cũng nên.

Tôi nghĩ hoàn cảnh lúc mới đặt chân đến bến bờ tự do của bạn cũng giống như tôi. Nhờ có tiền trợ cấp của chính phủ Mỹ (tiền của những người đóng thuế) đã giúp đỡ dân tị nạn chúng ta lúc ban đầu gặp nhiều khó khăn. Nhờ đó mà bạn đã phấn đấu từ hai bàn tay trắng để có được ngày hôm nay. Giờ đây anh đã thành công thì tại sao không giúp đỡ người khác như mình ngày xưa? Người Việt Nam chúng ta có câu, “Đừng ăn cháo đái bát.”

Sáng nay

Sáu giờ sáng thức giấc. Vẫn mỏi mệt không muốn bò ra giường. Nằm đọc sách đến bảy giờ rưỡi. Cả nhà vẫn còn đang ngủ. Đánh răng rửa mặt rồi đạp xe qua trường Mason. Tập rollerblades nửa tiếng. Về lại nhà mẹ vợ đã dậy và sắp sửa đi bộ thể dục.

Bắc ấm nước pha cà phê. Nướng lại ổ bánh mì thịt cho đồ chua và ớt vào. Đem ra deck ngồi vừa ăn vừa uống vừa nghe podcast vừa thưởng thức ánh nắng dịu dàng của buổi sáng. Vừa xong thì đám nhỏ cũng vừa thức dậy. Giúp hai thằng nhỏ đánh răng rồi cho xuống nhà ăn sáng. Hôm nay chạy qua Dunkin’ Donuts mua chút bánh ngọt và điểm tâm cho bọn nó.

Chín giờ rưỡi mở laptop bắt đầu vào công việc. Buổi sáng của tôi chỉ có thế thôi. Và như thế tôi sống vui từng ngày. Nếu ngày nào cũng được nhẹ nhàng và giản dị như thế.

Nên đi bỏ phiếu

Gần đây tôi nhận được một số thư từ đọc giả cho biết cộng đồng người Việt đã thức tỉnh. Nhất là một số người gốc Việt lớn tuổi đã nhận ra được sự bất tài và thiếu trình độ của ông tổng thống thất bại. Sự vô cảm, tự cao, và vô dụng của ông ta để cho con coronavirus giết hại hơn 172,000 mạng người Mỹ. Con số đó sẽ còn tăng mỗi ngày. Cho nên là lần bầu cử sắp tới họ sẽ không bỏ phiếu cho ông ta nữa nhưng họ cũng sẽ không bỏ phiếu cho ông Joe Biden.

Đi bỏ phiếu hay không là sự chọn lựa của bạn. Nếu bạn không đi bỏ phiếu cho ai cả thì bạn chỉ lãng phí đi cái quyền lợi của mình. Và nếu như bạn chỉ không bỏ phiếu cho ông ta thì bạn vẫn cho ông ta được cơ hội thắng. Nếu như bạn thật sự nhận thức được sự nguy hại của ông ta và sự sụp đổ nền dân chủ thì bạn nên bỏ phiếu cho Joe Biden.

Chúng ta thường dạy con cháu rằng khi thấy những gì không đúng, chúng ta phải lên tiếng, và phải hành động để thay đổi sự việc sai trái đó. Bạn hãy dùng tờ phiếu của mình để thay đổi đất nước thứ nhì của chúng ta. Chúng ta mang ơn của họ rất nhiều và chúng ta có trách nhiệm phải góp sức để đấu tranh cho nước Mỹ mạnh mẽ, hòa thuận, và công bằng cho tất cả.

Tôi vẫn lo sợ rằng nếu như ông ta tiếp tục làm tổng thống thêm bốn năm nữa, nước Mỹ sẽ không còn nền dân chủ nữa mà nó sẽ trở thành chủ nghĩa phát xít. Cái tự do mà dân Việt Nam của chúng ta đã đánh đổi cả tính mạng để đi tìm sẽ trở thành quốc gia độc tài. Bạn có thể nào nhìn thẳng vào mắt của con cháu bạn nếu như điều đó sẽ xảy ra chỉ gì bạn không chịu đi bỏ phiếu cho lần bầu cử này? Nên đi bỏ phiếu cho ông Joe Biden càng sớm càng tốt.

Những cách bỏ phiếu trong tiểu bang Virginia

Lần bầu cử tổng thống năm nay rất quan trọng và tiểu bang Virginia có ba cách cho bạn chọn lựa: bỏ phiếu trong ngày bầu cử (ngày 3, tháng 11, năm 2020), bỏ phiếu 45 ngày trước ngày bầu cử, hoặc bỏ phiếu qua đường bưu điện.

Nếu bạn đi bỏ phiếu đúng ngày thì chỉ cần kiểm tra lại hồ sơ của mình ở trang Voter Information cho đúng. Nếu bạn chưa ghi danh thì nên làm càng sớm càng tốt.

Nếu bạn muốn bỏ phiếu sớm hơn ngày bầu cử, bạn có thể bắt đầu vào ngày 19, tháng 9, năm 2020, cho đến ngày 31, tháng 10, năm 2020, ở văn phòng ghi danh (Registrar’s Office). Bạn được bỏ phiếu 45 ngày trước ngày bầu cử và bạn sẽ bỏ phiếu y như ngày bầu cử không có gì khác hết. Những người làm sẽ đưa cho bạn tờ phiếu để điền vào. Bỏ phiếu xong bạn sẽ được cái nhãn dán “I voted.”

Cách lựa chọn thứ ba là bỏ phiếu qua đường bưu điện. Bạn không cần phải có lý do gì để bỏ phiếu qua đường bưu điện. Tuy nhiên nếu bạn lo ngại bị truyền nhiễm COVID-19 là một lý do chính đáng. Lần bầu cử trong đảng vừa qua, tôi đã bỏ phiếu qua đường bưu điện. Quá trình dễ dàng và an toàn. Tôi cũng đã đăng ký bỏ phiếu qua đường bưu điện lần này. Bạn có thể đăng ký để bỏ phiếu qua đường bưu điện ở trang này. Hoặc bạn nạp xuống mẫu đơn bằng tiếng Việt, in ra và điền vào. Sau khi bạn gửi đi, bạn sẽ nhận tờ phiếu và phong bì với địa chỉ để gửi phiếu lại. Ngày đầu văn phòng bầu cử của Virginia sẽ gửi phiếu ra là ngày 18, tháng 9, năm 2020.

Nếu bạn lo ngại phiếu bạn bị lạc qua đường bưu điện thì bạn có thể cầm phiếu đến văn phòng ghi danh ở gần chỗ ở của bạn trước 7 giờ tối, ngày 3, tháng 11. Nếu bạn dùng đường bưu điện như U.S. Postal Service, FedEx, hoặc UPS, bạn nên gửi phiếu đi càng sớm càng tốt. Phiếu của bạn cần phải có đóng dấu bưu điện trước hoặc vào ngày 3, tháng 11, năm 2020, và được văn phòng ghi danh nhận vào thứ sáu, ngày 6, tháng 11, năm 2020.

Hy họng những cách bỏ phiếu này sẽ giúp bạn đi bầu cử dễ dàng và an toàn.

Contact