Mother Heart

Mother Heart’s vast… like the Pacific ocean…
Mother’s Love is everflowing Devoted Affection
Like a brook of loving sweetness…
And her lullaby: warm and gentle,
like a murmuring breeze
across the rice meadows…

Mother Heart for her children
is like the full autumn moon.
Mother’s Love for her children
is gently playful,
like a spring breeze on the lake water.
Her lullaby singing,
like the colorful kites
in a serene country sky.
Rain or shine,
day or night,
sharing in the joy of her children singing…

Many long nights, Mother stays up
with loving tender care
till her sick child fall asleep.
She feels so happy
when seeing [her child] in tranquil sleep.

Mother’s Love endures the months and years,
the hardships of life, its ups-and-downs,
she will shoulder them all and take care of her children
till they are fully grown.

Mother’s Love leads the moon to attentively listen.
Her singing touches rivers, meadows, and mountains.
The world’s in peace when Mother sings her lullaby.
Heart filled with love, her voice is sweet music to her child.

Many years, loving tears have fallen…
Mother’s hair had become almost white.
Wherever you are going this morning or tonight,
wherever you are in the course of your life,
remember Mother’s Love
and the joy of returning to her side…

Translated by Vương Thanh

Lòng Mẹ

Lòng Mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào
Tình Mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào
Lời Mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng Mẹ yêu

Lòng Mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu
Tình Mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ
Lời ru man mác êm như sáo diều dật dờ
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ

Thương con thao thức bao đêm trường
Con đà yên giấc Mẹ hiền vui sướng biết bao
Thương con khuya sớm bao tháng ngàỵ
Lặn lội gieo neo nuôi con tới ngày lớn khôn.

Dù cho mưa gió không quản thân gầy Mẹ hiền
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên

Lòng Mẹ chan chứa trên bao xóm làng gần xa
Tình Mẹ dâng tới trăng ngàn đứng lặng để nghe,
Lời ru xao xuyến núi đồi suối rừng rặng tre
Sóng ven Thái Bình im lìm khi tiếng Mẹ ru
Một lòng nuôi nấng vỗ về những ngày còn thơ
Một tình thương mến êm như tiếng đàn lời ca

Thương con Mẹ hát câu êm đềm
Ru lòng thơ ấu quản gì khi thức trắng đêm
Bao năm nước mắt như suối nguồn
Chảy vào tim con mái tóc chót đành đẫm sương.

Dù ai xa vắng trên đường sớm chiều về đâu
Dù khi mưa gió tháng ngày trong đời bể dâu
Dù cho phai nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu
Vẫn mong quay về vui vầy dưới bóng mẹ yêu

Y Vân

The Thụy Du Song

Let’s talk about life
When I’m no longer among the living
What will I bring with me
To the world on the other side
Except for the void in my heart
O Thụy, O Love!

Like a kingfisher
On the wooden stakes of a hundred years
I seek for the life that was lost
In the water puddle of Life
In the water puddle of Life
O Thụy, O Love!

My Love, don’t ever ask
Why we love each other
Why my lips are hot
Why my hands are cold
Why my body shivers
Why my legs are shaking
Why, and why!

Love’s like the edge of a knife
Love’s like a pointed blade
Smoothly and sweetly
Cutting off a first love
Thụy, where are you now?

Thụy, where are you now?
I’m a kingfisher
You’re a reflection of the silver moon
We’re only separated by a lake
But forever apart…

Translated by Vương Thanh

Khúc Thụy Du

Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi!

Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi!

Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh rung
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao!

Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu?

Thụy bây giờ về đâu?
Anh là chim bói cá
Em là bóng trăng ngà
Chỉ cách một mặt hồ
Mà muôn trùng chia xa…

Thơ Du Tử Lê, nhạc Anh Bằng

From the 6-8 Folk Verses, She Steps Out

From the six-eight folk verses, she steps out into the world
Soft hair hurriedly brushed, dress still rumpled
A strand of fresh grass caught her toes
Hands holding a few uncompleted, broken-hearted songs of Love

When she smiles, it’s like the moon goddess breathing on the mountaintop
When she departs, the grapefruit fragrance quietly creeps into poetry
From her presence, the verses sway gracefully
From her presence, the music notes dance happily

Night by night, gazing at the sky
The stars dim, the fishes dive, the spider webs remind of home…
From the six-eight folk verses, she steps out into the world
Her lullaby’s filled with nostalgia of the sweet long ago days

A lullaby resounding in her mind from childhood years
On grandma’s shoulders she rests,
Her mind filled with the gentle “ạ ời” lulling sounds
Grandma gently pats her back
In comforting warmth, she falls into deep slumber.

From the six-eight folk verses, she smiles
With a wave of the hand, she spreads simple poetry lines
Floating on the creaking crib of olden years
Flowing with the verses, the night gradually disappears…

Translated by Vương Thanh

Em từ lục bát bước ra

Em từ lục bát bước ra
Tóc mềm quấn vội, áo là chưa tươm
Gót chân vương ngọn cỏ thơm
Tay ôm mấy khúc đoạn trường dở dang

Em cười, trăng thở đầu non
Em đi, hương bưởi khẽ luồn vào thơ
Từ Em, sáu tám đong đưa
Từ Em, mấy nốt nhạc đùa à ơi

“Đêm đêm ra đứng nhìn trời
Sao mờ, cá lặn, nhện khơi nỗi nhà…”
Em từ lục bát bước ra
Ca dao thấm đẫm mượt mà thời qua

Lời ru từ thuở ấu thơ
Trên vai cháu tựa, chị đưa ạ ời
Vỗ lưng bé bỏng tuyệt vời
Giữa khuya tĩnh lặng ấm hơi ngủ vùi

Em từ lục bát mỉm cười
Thả tay rải những ý lời đơn sơ
Bồng bềnh kẽo kẹt nôi xưa
Theo câu sáu tám đêm là đà vơi…

Đặng Lệ Khánh

The Girl Next Door

Her house’s next to mine,
separated only by the spinach vine.
Two persons living in loneliness
She seems to be like me in her sadness
If the spinach vine wasn’t there,
I’ll definitely come over and visit her.

I have a gentle dream
A white butterfly often comes to my place
O Butterfly! Please come inside!
Let me ask you just a small question…
“How come she does not smile
when drying the golden silk on the terrace?”
Her eyes often gazes at the sky…
The white butterfly had returned to her house!

Suddenly, I feel tuggings on my heartstrings
I asked myself, “Is it true that I love her?”
No! If love should fail,
My heart will then be like cold ashes.

She haven’t taken her dried silk inside
The white butterfly comes over each day
But the last few days, I haven’t seen her
If only I also have golden silk to dry

What is it in me that seems like Longing?
Longing for her? No! Mustn’t be longing for her!
Yes, from a love that had its path severed,
My heart still aches and remembers…

Rain had been pouring down
It will be four days today
I feel lonely and sad
When the rain stops, will the butterfly still comes over?

Today, rain has stopped
Golden silks no longer dried, and butterfly lazy to come over
The terrace next door’s still missing her shadow
My face down on the table, I sobbed…

I missed the butterfly a lot
I also missed the golden silk
But I will not miss her.

Alas! White butterfly, golden silk!
Please return quickly and bear mourning for her
Yesterday, she died.
I’m choking with sobs… I really love her!

“If your soul’s still in this world,
Please enter the butterfly and come over!”

Translated by Vương Thanh

Người hàng xóm

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có giậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng…
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi, bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi…
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên…
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!

Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?
Không, từ ân ái nhỡ nhàng,
Tình tôi than lạnh tro tàn làm sao!

Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng.
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.

Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
Cô đơn buồn lại thêm buồn…
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng…

Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc… Quả tôi yêu nàng.

Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

Nguyễn Bính

Ích kỷ

Vợ không ngần ngại cho tôi biết tôi là một người ích kỷ. Những gì tôi nghĩ và những gì tôi làm chỉ vì bản thân tôi. Nghe đau lòng lắm, nhất là từ miệng người vợ đã chung sống với nhau mười mấy năm qua. Có lẽ vợ tôi hiểu tôi hơn cả chính tôi tự hiểu bản thân mình.

Sau những lời lẽ của vợ, tôi cũng tự xem xét lại mình có phải là một thằng ích kỷ hay không. Nếu tôi ích kỷ chỉ lo cho bản thân, tại sao tôi vẫn phải đi làm kiếm sống cho dù tôi không còn tha thiết gì nữa. Tuy vẫn phải đối diện với những căng thẳng trong công việc, tôi vẫn tiếp tục để nuôi gia đình, nhất là bốn thằng con.

Với con cái, tôi vẫn luôn lo ngại bọn nó lầm đường lạc bước. Sợ bọn nó đam mê chơi game bỏ học bỏ hành. Tôi vẫn sợ hãi những chuyện không may sẽ đến với bọn chúng. Tôi sống trong sự hồi hộp không biết tương lai của bọn nó ra sao. Tôi không e ngại người ngoài khen chê người làm cha này. Tôi chỉ mong sao chúng nó không phải khổ cực sau này. Nếu như tôi ích kỷ một chút đừng lo xa vời vợi (chuyện gì đến sẽ đến) chắc tôi không rơi vào tình trạng trầm cảm.

Nếu như tôi ích kỷ sao tôi có thể sống cùng mẹ vợ mười mấy năm qua. Cho đến bây giờ tôi và mẹ vẫn hòa đồng với nhau. Tôi luôn tôn trọng mẹ. Tôi không ích kỷ vì cá nhân mà bắt buộc vợ phải chọn giữa tôi và mẹ. Ngược lại tôi thật hạnh phúc khi thấy vợ được chung sống và được lo lắng cho mẹ. Không phải ai cũng có được diễm phúc đó. Chính tôi đã không được như vậy khi mẹ tôi còn trên cõi đời này.

Dĩ nhiên tôi tự biết mình không phải là một người rộng lượng hay cao thượng. Tôi không quan tâm tới những điều tôi không thích hoặc những người không thích tôi. Điều đó không có nghĩa là tôi ích kỷ. Tôi chỉ muốn tránh va chạm. Nếu như trong ánh mắt và tim của vợ tôi cho tôi là một thằng ích kỷ thì tôi cũng đành phải chấp nhận thôi. Tôi là kẻ may mắn cưới được một người có lòng vị tha. Đây không phải là lời mỉa mai vì tôi không chỉ nhận thấy sự độ lượng của vợ với người khác mà chính tôi cũng được tiếp nhận sự bố thí của vợ. Kẻ ích kỷ này luôn ghi ơn vợ.

Tears of Stone

Ask the stone covered with moss how long it’s been
Ask the wandering wind how many skies it has seen
Ask the long nights the pale yellow street lights
Love! Love now is just tears in my heart
And flashes of longings for the times that were past.
At the time, I was like a bird lost from its flock
Wings outstretched flying alone in the sunset,
And wish that the sky will not bring storms
To help strengthen our love bonds,
To turn the months and days
into a stream of intoxicating poetry and romance.

Love had soared its wings and flies away
Just like flowers bringing honey to life
I still cherish the memories of times past
But do you, do you still remember anything, My Love!

Your dress’s color of sky blue so innocent those days
Hidden from sight in the rain rain soaking wet
Reading an old letter fills my heart with a world of regrets
I long for your lips and the color of your eyes
By the trysting brook, with the mountain moonlight.

Translated by Vương Thanh

Lệ đá

Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời
Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời
Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt
Ái ân bây giờ là nước mắt
Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh

Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn
Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng
Và ước mơ sao trời đừng bão tố
Để yêu thương càng nhiều gắn bó
Tháng ngày là men say nguồn thơ

Tình yêu đã vỗ cánh rồi
Là hoa rót mật cho đời
Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng
Em nhớ gì không em ơi!

Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào
Chìm khuất trong mưa mưa bay rạt rào
Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc
Nhớ môi em và màu mắt biếc
Suối hẹn hò trăng xanh đầu non

Hà Huyền Chi

You Come From Millenniums Ago

I can still see you
in a crowd of strangers
since you reveal in your eyes
a passionate love for life.
I can still see you
in a crowd of strangers
since in those eyes,
there’s friendship and homeland.

You have come to our homeland
some millenniums ago,
appearing as you are now.
I can still see you
in a crowd of strangers
since you’re like a white bird,
coming out from an ancient copper drum’s engraving.
I can still see you
in a crowd of strangers
since you’re like flowers,
blooming in Serene Nature.

Translated by Vương Thanh

Em đến từ nghìn xưa

Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em mang trong mắt
Nỗi yêu đời thiết tha
Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì trong đôi mắt đó
Có quê hương bạn bè

Em đã đến giữa quê hương
Có những nghìn năm xưa
Hoá thân em bây giờ
Nên tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em như chim trắng
Giữa trống đồng bước ra
Tôi vẫn nhìn thấy em
Giữa đám đông xa lạ
Vì em như hoa lá
Giữa thiên nhiên hiền hòa

Trịnh Công Sơn

What Are You, Darling?

Darling, you’re not the moonlight
Why do I keep wishing it will remain full moon’s night.
The full moon, so clear and pure,
with its creamy shadow
lying in the lake with an ethereal glow.

Darling, you’re not the shade tree
Hugging autumn winds in you slumber
Resting my head on the soft grass,
I close my eyelids and dream of summer.

Darling, you’re not the tears of raindrops
sobbing for a love unfulfilled.
Your message, intimate and caressingly soft,
brings back memories of the heart’s thrills.

Darling, you’re not a bedtime story
to keep me awake, dreaming of who is he.
My heart’s candle still burning half bright
Verses of love shedding heart’s tears in the night…

Darling, you’re not an autumn wind
to blow the withered leaves into the mount’n streams.
I’m like a small, singing brook
waiting for the last leaf to fall into my dream.

Translated by Vương Thanh

Anh là gì?

Anh có phải đâu là ánh trăng
Sao lòng ao ước mãi đêm rằm
Nguyệt tròn vằng vặc soi thanh khiết
Gương sáng hồ trong trải mộng nằm.

Anh có phải đâu là bóng cây
Ôm tình thu ngủ giữa trời mây
Ngả đầu lên cỏ nhung êm mượt
Em khép mi mơ giấc thật đầy

Anh có phải đâu giọt lệ mưa
Sụt sùi rơi ướt mảnh tình thưa
Lời như chan chứa như gần gũi
Lòng mãi vọng buồn ký ức xưa.

Anh có phải đâu chuyện đêm buồn
Chiếu chăn trằn trọc vắng người thương
Ngọn nến tâm hồn còn cháy dở
Cho dòng thơ lệ mãi dầm tuôn

Anh có phải đâu ngọn thu phong
Trở màu lá úa héo hon lòng
Để em dòng suối reo chờ đợi
Chiếc lá cuối cùng se sắt đông.

Mục Tú

Tránh va chạm

Mỗi sáng thức dậy, tôi chỉ có một mục tiêu duy nhất: tránh va chạm. Chỉ cần không đụng độ với ai là một ngày thành công với bản thân.

Giờ đây tôi tránh đụng độ trong chỗ làm. Tôi không cần phải chứng minh khả năng của mình. Ai muốn khoe tài thì cứ việc khoe. Họ có bản lĩnh hay không những điều họ làm sẽ thấy rõ. Tôi chỉ cần làm tròn trách nhiệm để lãnh lương nuôi sống gia đình.

Với bạn bè tôi không có gì phải va chạm. Thật tình và công bằng thì chơi vui vẻ. Hơn thua hay lợi dụng thì không qua lạ. Chỉ đơn giản thế thôi. Người thân cũng thế tuy hơi phức tạp hơn. Tránh được đụng độ thì nên tránh. Hạn chế tương tác để khỏi phải đối chất.

Với con cái hơi khó bởi vì bổn phận làm cha mẹ lúc nào cũng lo lắng cho con. Nhiều khi không muốn nhưng cũng phải đối đầu với con vì tình thương và trách nhiệm. Con càng lớn trọng trách càng nhiều. Tôi luôn lo ngại con mình lầm đường lạc bước. Tôi không ngại người đời chê bai. Tôi chỉ lo ngại con cái khổ thân.

Trong tình cảm vợ chồng, va chạm rất khó tránh né. Một người nói một câu là có thể đụng chạm nhau. Tôi luôn cố gắng để điều đó không xảy ra. Có những lúc tôi cố đè nén những cảm nghĩ và càng không muốn chia sẻ những cảm nhận để khỏi đi đến đụng chạm. Nếu có va chạm tôi chỉ muốn va chạm thân xác.

Scents of Yesteryear

O Friend, an evening with gentle golden rays of sunshine,
do you dream a faraway dream?
O Friend, the road to the home village’s very far, across several rivers
Still there, are the sound of the bamboo trees lullabying in the wind
Still there, are the shades of the banyan trees for lover’s rendezvous
Still there, are the starlit nights
with the soul immersed in the music of the flute…

O Friend, I still remember those long ago afternoons
with the butterflies by the lake
O Friend, I still hear the gentle and sad lullabying of folk verses
Still there, in my memories,
the sounds of the silk-producing spinning loom
Still there, in my memories,
the kites flying lazily in the sky
How many lifetimes are enough to say the words of love?

Alas, many long nights, my soul still dreams of some lifetime long ago
In the misty rain, listening to the Tang verses, feeling despondent

If in my heart, passion should ever fade
But the two chord fiddle still loves the classical music,
The “Moonlight Sonata” melody still loves the Cô-tô city
Thus, in a dream, my soul can still hear
in the music feelings of vague waiting.
And I still love for eternity the lady Quỳnh Như of those olden times.

Alas, the long nights, my hearts still dreams a dream of whom
Even though promises have already been forgotten
The Golden Age, so long ago, had faded into oblivion
Waiting until when for a reincarnation of My Beloved?

Life starts from those early, primitive nights
Peaceful like the shade that the park trees at high noon provide
Now, life’s shattering into nothingness
Death fills each grave with revenge and hatred
Blood and bones spilled over many autumns…

O Friend, which evening will have
gentle golden sunshine warming people’s hearts everywhere?
O Friend, which evening will autumn arrive
for me to pick the falling leaves?
When will Love be imprinted on our lips?
When will people love people and live peacefully together?
Making Life full of joy like the singing together of lovers…
Making Life full of joy like the singing together of lovers…

Translated by Vương Thanh

Hương xưa

Người ơi, một chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa?
Người ơi, đường xa lắm con đường về làng dìu mấy thuyền đò
Còn đó tiếng tre êm ru
Còn đó bóng đa hẹn hò
Còn đó những đêm sao mờ hồn ta mênh mông nghe sáo vi vu

Người ơi, còn nhớ mãi trưa nào thời nào vàng bướm bên ao
Người ơi, còn nghe mãi tiếng ru êm êm buồn trong ca dao
Còn đó tiếng khung quay tơ,
Còn đó con diều vật vờ
Còn đó, nói bao nhiêu lời thương yêu đến kiếp nào cho vừa

Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một kiếp xa xôi
Buồn sớm đưa chân cuộc đời
Lời Đường Thi nghe vẫn rền trong sương mưa

Dù có bao giờ lắng men đợi chờ
Tình Nhị Hồ vẫn yêu âm xưa
Cung Nguyệt Cầm vẫn thương Cô-tô
Nên hồn tôi vẫn nghe trong mơ tiếng đàn đợi chờ mơ hồ
Vẫn thương muôn đời nàng Quỳnh Như thuở đó

Ôi, những đêm dài hồn vẫn mơ hoài một giấc ai mơ
Dù đã quên lời hẹn hò
Thời Hoàng Kim xa quá chìm trong phôi pha
Chờ đến bao giờ tái sinh cho người

Đời lập từ những đêm hoang sơ
Thanh bình như bóng trưa đơn sơ
Nay đời tan biến trong hư vô,
chết đầy từng mồ oán thù.
máu xương tơi bời nhiều mùa thu …

Người ơi, chiều nào có nắng vàng hiền hòa sưởi ấm nơi nơi?
Người ơi, chiều nào có thu về cho tôi nhặt lá thu rơi?
Tình có ghi lên đôi môi
Sầu có phai nhòa cuộc đời
Người vẫn thương yêu loài người và yên vui cuộc sống vui.
Đời êm như tiếng hát của lứa đôi,
Đời êm như tiếng hát của lứa đôi…

Cung Tiến

Contact