Nghe Nhạc Rap

Dạo này tôi thích nghe nhạc hip-hop trở lại. Trong nhạc rap, lời là cái tôi chú trọng nhất. Tuy cách rap (swagger) và nhạc (beat) cũng quang trọng nhưng không bằng sự biểu lộ hoặc cách chơi chữ của những rapper. Thường thì tôi nghe nhạc rap qua headphone nhưng khi đi xe với hai đứa con hoặc đưa chúng đến trường tôi cho tụi nó nghe theo. Cái khổ khi nghe nhạc rap thì phải lựa chọn bản nào nghe được và bản nào không.

Chẳng hạng như đang nhe cái album mới nhất của Pusha T tựa đề King Push: Darkest Before Dawn (The Prelude). Với tôi Pusha T là một trong những lyricist tài năng. Những lời lẻ của hắn đa số có lý, nhất là về xã hội và đời sống của thanh niên da đen trên đất Mỹ. Album Darkest Before Dawn tuy ngắn nhưng đầy ý nghĩa. Chẳng hạn như bài “M.P.A.” viết ngắn cho “Money, Pussy và Alcohol.” Cái cấu trúc của bài là: “Money, pussy, alcohol / You niggas pussy after all.” Dỉ nhiên bài này thì hai đứa nhỏ nghe không được tuy lời rap hay:

The three leading killers of you niggas
Is the shit that’s most appealing to you niggas
Even I fell victim to it, your pride don’t let you do it.

Pusha muốn nhắn nhủ rằng tiền, chim, và rượu là ba thứ hàng đầu giết chết đàn ông. Tuy nhiên có những bài khác lời lẻ vẫn mạnh mẽ nhưng có thể cho hai đứa nó nghe đươc. Chẳng hạn như bài cuối cùng, “Sunshine,” nói về những dự án cảnh sát bắn chết những thanh niên da đen đã xảy ra gần đây:

America, you need a miracle
Beyond spiritual
I need a realer view
I hold a mirror to it
These ain’t new problems, they just old ways
I see one time turn sunshine into Freddie Gray
Just another nigga dead, just another nigga dead
Send another to the FEDs, send another to the FEDs
Not guilty, still I’m filthy
In FOX eyes, we the dark side
So they tell you lies

Tuy tụi nhỏ không hiểu nhưng thấy nó ngồi yên lắng nghe. Có lẽ là cái beat, hoặc cách rap của Pusha, hay giọng hát đầy ma lực của Jill Scott.

Rèn Luyện Chữ Việt

Ngôn ngữ mẹ đẻ nay sắp cạn sạch. Qua đến Mỹ sau khi học xong lớp năm. Lo học tiếng Anh nên bây giờ chữ Việt đã quên gần hết. Văn chương thì lúa còn chính tả thì sai. Thường khi viết blog tôi viết rất vội. Nghỉ ra chữ gì là viết xuống chữ đó. Viết giữa đêm khuya nữa tỉnh nữa ngủ. Viết sau khi uống rượu. Viết lúc buồn lúc vui nên không kiểm điểm lại.

Lúc trước thì không sau. Bây giờ vừa viết xong cái dự án Nghệ thuật chữ Việt Nam nên được nhắc nhở. Thôi thì tôi sẽ cẩn thận hơn chịu khó google từng chữ một nhất là chữ nào cảm thấy không chắc ăn lắm. Hy vọng chịu cực một chút và viết thêm tiếng Việt nhiều một chút sẽ đạt được kết quả tốt đẹp hơn.

Mục đích chính của cái blog này vẫn là để rèn luyện viết cho chính bản thân. Đã lâu rồi tôi cũng không để ý ai cập nhật hay ai đã đọc. Không có phần comment nên tôi cũng chẳng biết ai nghỉ sao. Cứ xem như đây là nơi của riêng mình.

Một Thời Đã Xa

Với lối hòa âm acoustic nhẹ nhàng, Đức Trí khiến tôi bùi ngùi nhớ lại Một Thời Đã Xa qua những nhạc phẩm quen thuộc của cuối thập niên 90 và đầu thập niên 2000. Từ “Giấc Mơ Tuyệt Vời” (Bảo Chấn), “Vùng Trời Bình Yên” (Phạm Hữu Tâm), “Bóng Mây Đời Tôi” (Đức Trí), đến “Trái Tim Không Ngủ Yên” (Thanh Tùng), những bài hits và những ly rượu Cognac chầm chậm đưa tôi về với một khoảng đời mà dường như mọi quyết định đều dẩn đến sai lầm và thất bại.

Nhưng nhìn lại, những gì hài lòng nhất đời tôi là những quyết định tôi đã làm theo trái tim mình. Tuy đón trước được những hậu quả của những quyết định ấy sẽ đến nhưng tôi vẫn vui vì tôi đã làm những gì mình làm. Không cần biết ai nói sao hay nghĩ sau về mình. Những gì tôi làm theo ý mình tôi hoàn toàn không hối hận mà chỉ hối hận những gì tôi đã không làm theo ý mình.

Tôi không muốn người khác (nhất là trong gia đình) thất vọng về mình nhưng chính bản thân tôi đã khiến tôi thất vọng. Đến bay giờ tôi mới hiểu thấu được lẽ đó nhưng thời gian đã không thể quây trở lại. Tôi không trách ai cũng không oán ai. Giờ đây tôi chỉ tiếp tục vươn lên mà sống với trách nhiệm và làm những gì cần làm. Những chuyện khác và lời lẻ bên ngoài không còn ảnh hưởng đến tôi.

3 Cái Làm Thú Vị Nhất Của Đàn Ông

  1. Làm ăn
  2. Làm tình
  3. Làm thinh

Hà Nội, Love & The Shadow of Jazz

Although I am no longer keeping up with Vietnamese music, I would like to point out two notable Vietnamese-jazz albums released this year: Phạm Thu Hà’s Hà Nội…Yêu and Giáng Son’s Bống Tối Jazz (The Shadow of Jazz). Both albums came out about a week apart and both have their own target audience.

If you are new to jazz, Hà Nội…Yêu is a good introduction. Chances are you already familiar with ballads such as “Đoản Khúc Thu Hà Nội” (Trịnh Công Sơn), “Gửi Người Em Gái” (Đoàn Chuẩn & Từ Linh), and “Yêu” (Văn Phụng). The arrangements and orchestrations under the direction of Vũ Anh Tuấn are jazzy, calm, and enjoyable.

Right off the opening track, the upright bass, the muted trumpet, and the drum brushes create a soothing vibe inviting the listeners into an autumn afternoon in Hà Nội. Phạm Thu Hà’s slightly raspy voice is a perfect match for the instrumentations. In delivering these ballads, she doesn’t deviate much from the original compositions. In “Yêu,” she sings with ease and maneuvers her way around the bossa-nova arrangement. Hà Nội…Yêu is an ideal album for late-night relaxation and introspection.

Bống Tối Jazz (The Shadow of Jazz), on the other hand, is more for the adventurous jazz listeners. Unlike Hà Nội…Yêu, all the compositions are written by Giáng Son and arranged in contemporary styles including funk, soul, and rock. Despite its modernness, Bống Tối Jazz is not a challenging album if you can get past the idiosyncratic wordless singing from Trần Thu Hà and Tùng Dương.

Trần Thu Hà, in particular, makes all sort of weird vocables ranging from groaning to moaning to screaming to who knows what she’s doing. On “Thu Cạn (The End of Autumn),” for instance, her emphatic phrasing damn near ruined her singing and the beautiful melody. Her acapella version of “Cỏ và Mưa (Grass and Rain)” irritating and detracting from the essence of the ballad. In contrast, the result is stunning when she just sings and only scats two bars on the title track. “Nắng Muộn (Late Ray of Sunbeam)” is hypnotizing when she plays with her timing rather than her emphasis.

For Tùng Dương, his finest contributions are the fusion pieces such as the jazz-rock “Vệt Buồn (Stain of Sadness)” and the funk-jazz “Những Mùa Hè Lạnh (Chilly Summers).” His signature cadences are all over the tracks. The bossa-nova “Đêm Đợi (Lingering Night)” and “Chạm (Fondling)” are not as strong, but intoxicating nevertheless.

As a whole, Bống Tối Jazz is a fine album thanks to Giáng Son’s skillful lyrics, melodies, and harmonies. It would have been even better if Trần Thu Hà refrains herself from making all the vocal gibberish. Still, if you are into Vietnamese music with some jazz flavors, I recommend both albums.

Praise for Vietnamese Typography

Type designer and professor Phạm Đam Ca:

Việc làm này của anh không chỉ ý nghĩa với type design mà với cả cộng đồng người Việt nữa.

Monotype’s type designer Toshi Omagari:

I just wanted to congratulate you on the release of Vietnamese typography thesis. It was a much needed information on the subject, and will be used as a reference for years to come.

Computational linguist Ngô Thanh Nhàn:

I have not seen such passion for fonts since James Đỗ Bá Phước with his Vtopia.

If you have read the book, I would love to hear your thoughts.

Con Cưng

Ở chổ làm tôi quen một bà Việt Nam. Gọi là bà vì bà ấy có con bằng tuổi tui. Tuy làm chung một trường nhưng chỉ gặp nhau trong mấy đám tiệc. Hôm nay tôi đi đưa hai thằng nhóc đi dự pinic nhà ông dean. Còn bà xã không chị đi. Nhà ông ấy đất rộng thên thang. Tôi nghỉ ít nhứt cũng phải mấy chục acre.

Khi thấy tôi bà đến chào hỏi thăm, “Anh cho tôi hỏi cái này. Bây giờ anh là con cưng của ông dean rồi anh có được tăng lương không?” Tôi đáp, “Lương thì không tăng còn công việc thì tăng ào ào.” Bà ấy tiếp, “Anh phải lợi dụng cơ hội này để tiếng lên.” Tôi chỉ miển cười không nói gì. Bà ấy hỏi tiếp, “Anh có bị ai ganh ghét chưa.” Tôi trả lời, “Em không biết nhưng chưa thấy ganh ghét cả. Chỉ thấy ai cũng đưa đồ cho em design cả nhưng em cũng không ngại. Có việc thì cứ làm. Chừng nào làm không nổi tính sau.” Bà ta nói tiếp, “Ừ, bận rộn như vậy cũng tốt chứ ngồi không chán lắm.”

Thật sự thì tôi cũng ngại là gì gặp ai ông dean cũng đưa tôi lên cả. Gặp ông president của trường ổng cũng bảo tôi lên giới thiệu. Tôi xã giao rất dỡ (trừ khi lúc nhậu vào) và cũng không thích nịnh bợ cấp trên nên tôi giữ một khoảng cách giữa tôi với ông ấy. Dính dáng đến mấy ông dean phiền lắm. Tôi đã từng trải qua rồi nên chỉ muốn làm dưới tay bà xếp thôi. Công việc của tôi thì tôi làm. Nhưng bà xếp của tôi cũng ít xã giao nên bã cũng cứ đẩy tôi đi những cuộc hợp hay công việc có liên quan đến trang web.

Trông sự nghiệp của tôi đã trải qua bốn người dean. Một điều tôi thấy ông này khác với những người trước là ổng lo lắng cho những người làm dưới tay ổng. He takes care of his people.

Hưởng

Tuần vừa rồi cả nhà bay đến vùng biển Miami dự lể cưới đứa cháu. Mướn khách sạn ngay biển nên hai thằng con rất thích. Ngày nào cũng tắm biển rồi tắm hồ bơi nguyên ngày nên chúng tôi cũng chẵng đi đâu ngoài ăn một tối cùng gia đình hai họ, dự tiệc cưới, và đến khu vườn trái cây của người Việt để mua nhản, chôm chôm, cóc, và ổi.

Hai đứa nhỏ bây giờ tuy quậy lắm nhưng cũng biết hưởng thụ. Vào nhà hàng đồ biển ăn uống no nê rồi kết bạn quậy. Đi dự tiệc cưới cũng vậy. Nhảy đầm cho đến khuya rồi lăn ra ngủ. Vừa xỉn vừa phải ẩm từng thằng từ xe lên phòng ngủ.

Được đi chơi vài ngày cũng vui và nghỉ ngơi. Cuối tháng này đi tiếp qua Dominican Republic cũng chỉ ăn, ngủ, nhậu, và tắm biển. Cuộc sống bây giờ chỉ đợi bao nhiêu đó thôi.

Viết Chữ Việt Với Proxima Nova

Khuôn chữ bạn đang đọc là Proxima Nova. Nếu như chỉ chữ Latin không thì Proxima Nova rất đẹp nhưng khi có dấu vào thì không rỏ lắm vì những dấu quá nhỏ. Vấn đề thứ nhất là vì chữ Việt không được thiết kế ngay từ đầu mà chỉ được làm thêm sau khi khuôn chữ đã hoàn thành. Vấn đề thứ hai là người thiết kế Proxima Nova không hiểu rỏ về tiếng Việt của chúng ta.

Tuy đang dùng chữ này cho trang nhà của mình nhưng tôi thật sự không hài lòng lắm khi viết bằng chữ Việt. Cho nên tôi hy vọng bài luận án của tôi về Vietnamese Typography sẽ giúp đỡ những nhà thiết kế chữ hiểu rỏ hơn về chữ Việt của mình. Tôi rất vui khi viết về dự nghệ thuật chữ Việt lần trước có một nhà thiết kế Việt Nam đã học tập ở Pháp và hiện dang dạy về typography ở Việt Nam đã liên lạc với tôi và đã cho tôi thêm nhiều điều thú vị về chữ Việt của mình. Anh tên là Phạm Đam Ca và anh hiện thời đang trong hóa trình làm một bộ chữ tên Cadao.

Nếu như bạn là nhà thiết kế chữ và đã có làm hay đang làm chữ Việt xin liên lạc với tôi để chúng ta có thể trao đổi thêm.

Thời Gian Qua Mau

Mới ngày nào còn ôm trong tay, vậy mà thằng con trai lớn đã vào lớp một. Mới đó mà cháu gái của tôi đã vào lớp 11 và đã có bồ. Tuy hơi ngỡ ngàn nhưng tôi cũng chỉ khuyên cháu nên lo học hành đến nơi đến chốn. Đừng vì tình cảm thuở ban đầu mà bỏ đi tương lai. Nhớ lại ngày xưa lúc học lớp 11 tôi cũng từng yêu để rồi lên năm đại học đầu tiên bị thất tình. Xém chúc là đã bỏ hết việc học vì cú shock quá nặng. Là một người quá yếu đuối trong tình cảm, tôi vật lộn với chính bản thân qua một thời gian dài. Sau khi tỉnh giấc tôi đã quyết định bước tới phía trước và tự thề với lòng là sẽ không để một ai làm hại con tim mình. Tình yêu đến tôi sẽ đón nhận còn tình yêu đi tôi không thề hối tiếc.

Tôi cũng nhắc cháu đừng lầm đường lỡ bước. Cuộc sống còn dài đừng để cuộc vui trong chốc lát ràng buộc tuổi xuân. Mẹ cháu đã quá bận rộn trong công việc kiếm sống đừng tạo thêm gánh nặng cho bà ta. Bây giờ ở Mỹ chưa chồng có con cũng không gì xấu hổ. Ngày trước ở Việt Nam sợ mất mặt gia đình và cha mẹ nên có con thì đưa cho cha mẹ nuôi. Đứa nhỏ gọi ông bà ngoại là cha mẹ để che mắt thiên hạ.

Bây giờ tôi đã lớn và lối suy nghỉ cũng đã cởi mở hơn xưa. Tôi không dể dàng bị shock nữa. Và tôi cũng không cần gì để giữ thể diện. Tôi sống cho chính bản thân tôi và cho gia đình và không cần biết ai nghỉ gì hay nói gì. Phải chi ngày xưa tôi hiểu thấu như bây giờ thì có lẻ cuộc sống của tôi đã nhẹ nhàng và thoải máy hơn.

Contact