Bệnh Cả Bầy

Cu Xuân đi nhà trẻ được bốn ngày thì cả bốn cha con đều bệnh. Hôm thứ Năm tuần rồi tôi thấy bản thân mình không ổn rồi vì hai ba ngày trước thức khuya làm thêm việc. Thứ Sáu thì không đi làm nổi nên ở nhà. Cu Xuân cũng bị cảm nên ho rồi mửa. Thế là hai cha con ở nhà. Chiều về thằng Đạo đi học về lại bị sốt. Chủ Nhật thì đến thằng Đán. Thứ Hai cả nhà cúp cua hết. Cũng mai là trong nhà còn có một người đàn bà mạnh mẽ nhất. Tội nghiệp bà xã phải lo cho hết cả nhà.

Bệnh mà theo dỏi chính trị thì càng bệnh thêm nên tìm những thứ khác giải trí. Nhờ đó mới khám phá ra được Nhóm Nhật Nguyệt trên YouTube và đây là một cái video gồm có những bài hát của nhóm. Ba cô này hát thì không hơi hám gì cả nhưng nhờ có ngoại hình đẹp và ăn bận sexy. Những bài hát cũ được remix lại qua những dòng nhạc club đập ào ào. Thằng Xuân thì mê nhạc lắm hễ nghe nhạc xôi đọng thì nó cũng nhảy theo. Tôi thì chỉ xem mấy em cho đỡ bệnh.

Thôi kệ bệnh nhưng được dành thời gian với gia đình cũng vui. Thôi đi ngủ xóm lấy sức ngày mai đi cày lại.

Revisiting Asia’s Dance Classics

It was a bittersweet moment in October last year when Trúc Hồ and several singers took to Facebook to announce their departure from Asia Entertainment. The production is undergone a much-needed major shakeup. Under Trúc Hồ’s political agenda and antediluvian direction, Asia has been producing same old songs and concepts over and over again for the past decade. With the new management, the future of Asia is uncertain, but its legacy is worth celebrating.

In the past few weeks, I have been revisiting my Asia’s CD collection and the albums that brought back so much nostalgia were the dance classics starting with Dạ Vũ Đen. The track on this album that gets me every time is Lâm Thuý Vân’s ”Giã Từ Tình Yêu (Goodbye Love).” Her sweet, soulful voice is damn irresistible right from the opening: “When you say you were going to leave me I just broke down and cry / The love we had together was so strong and it will never die.” The backup singing from Don Hồ added a bonus of pleasure to the song.

Speaking of my man Don Hồ, his rendition of “Thôi” remains one of the freshest reinterpretations of Y Vân’s popular classic. Unlike most arrangements, which set in the cha-cha-cha rhythm, Asia turned it into a new-wave production. In addition, Đỗ Phủ had written the tune in English and turned “Thôi” (Cease) to “Tears.” Don Hồ sings in his signature whispering timbre: “Tears, when you came / Broke my heart / Broke my soul / Left me pain / Forever life missed you / All my life / Tragedy, game of love / Tears, eyes in tears when we part.” I transcribed this song to learn English back in the mid 90s.

In contrast to “Thôi,” I loved Đỗ Phủ’s Vietnamese translation of Marc Almond’s “A Love Spurned.” After the orchestrated intro, Don Hồ effortlessly sings, “Tình yêu đắm say / Tình yêu đắng cay / Đã yêu chấp nhận / Cuộc tình nồng cháy / Lệ rơi chán chường.”

Other outstanding tracks from Dạ Vũ Đen include Lâm Thuý Vân’s “Tình Đã Bay Xa,” a seducing rumba flavor, Lâm Thuý Vân and Trunh Hành’s hypnotic duet on the cha-cha-cha “Mưa Rơi, ” and Kiều Nga’s sensational tango on “Trời Còn Làm Mưa Mãi.”

Somehow I didn’t appreciate Ngọc Thành’s bossa-nova “Cuộc Tình Phôi Phải” until recently. He has such a charming baritone. I don’t even know how he had disappeared from the Vietnamese music scene.

My next favorite albums is The Best of Dạ Vũ which opens with an upbeat cha-cha-cha “Tình Si” performed by Lâm Thuý Vân. At this point, she was my dream girl—as well as all the Vietnamese teenage boys. She had a sexy voice complimented with a voluptuous look.

At that time, Don Hồ had become my idol and his version of “Mưa Trên Biển Vắng” was one of my personal favorites. His smoky tone on the low register was so damn alluring. Maneuvering his flow around the rumba arrangement, he sings with so much soul and effortlessness. “Kỷ Niệm Trong Tôi” is another rumba gem. His calm and soothing delivery was irreplaceable. These days he tends to over emphasize his singing and prefers technical skills over natural expression.

Other excellent dance tracks on The Best of Dạ Vũ include Ngọc Hương’s cha-cha-cha “Liên Khúc Vũ Điệu Vui,” Lâm Thuý Vân’s European-upbeat “Nụ Hôn Xin Hãy Cho,” and Trung Hành’s mambo-inflected “Yêu Người Khôn Nguôi.” Trung Hành’s hoarse, dusty vocals always intrigued me. He was also a skillful guitarist and arranger.

The track that always stayed with me from this album is Kenny Thái’s “Thầm Gọi Người Yêu Dấu,” a slow-burning ballad. Kenny was one of the best Vietnamese singers who could sing well in English. His diction was flawless. Here is his endearing and convincing confession that is worth quoting in full:

All my friends been asking about you
I tell them you are doing fine
That you will call
That you’ll call to say hello
I am sorry for all the lies I said
I tried so hard they hurt me
To tell the truth my love
I cannot sleep at night
I’ll keep on waiting for you
You’ll understand the lies I said about you
I know I should have told the truth
That I just broke your heart
That you and I had a wrong way
I am sorry love
It’s me who lets you go away
I am sorry love.

The success of The Best of Dạ Vũ in 1991 prompted the volume-two release in 1992. Don Hồ once again contributed two instant classics: the energetic cha-cha-cha “Nhạc Tình Xanh” and the slow jam “Tình Mãi Lên Đênh.” The former showed off Asia’s electronic synthesizer, which was quite mesmerizing and unmistakable. The latter showed off Don Hồ’s impeccable ballad crooning. Likewise, Lâm Thuý Vân contributed a soul-stirring rendition of “Thoáng Mưa Xa” and an upbeat version of “Hoang Vắng.” Kenny Thái also brought his club vibe to “Tình Yêu Còn Đó.”

Even though the CD sleeves in those days didn’t provide the credits for the producers, Sỹ Đan was responsible for a handful of dance tracks on this album, including his own “Tình Yêu! Lời Kinh Đêm,” “Tình Yêu Còn Đó,” and “Hoang Vắng.” He championed this gothic, haunting, and pumping grooves.

Asia continued to release many more The Best of Dạ Vũ series, but the contributed singers had changed. Don Hồ, Trung Hành, Kenny Thái, and Ngọc Hương were no longer participated. I collected all the way up to volume 8, but they did not live up to the first three, which played a part of my childhood.

La Hét

Ở nhà dạo này rất nhiều tiếng la hét. Vợ hét chồng. Chồng hét con. Con lớn hét con nhỏ. Con nhỏ hét lại con lớn. Cha mẹ hét nhau. Nói không ai thèm nghe cả nên phải hét. Đánh thì tội nên hét. Hôm Chủ Nhật vợ nói mình không nên hét nhau nữa nhưng rồi cũng không làm được. Hai thằng lớn nói nhỏ nhẹ không bao giờ nghe. Mấy tháng nay công việc quá căng thẳng nên về nhà tôi cũng dễ nóng giận. Nhiều lần tự đè nén lại nhưng cũng không được. Sẽ cố gắng.

Hôm Chủ Nhật tôi muốn đưa ba đứa đi mall chơi nhưng hai thằng lớn không đi. Thế thì tôi chỉ đi với thằng Xuân. Thấy nó chơi ở playground rồi ngồi trên xe lửa hớn hở làm tôi nhớ lại kỷ niệm của hai thằng anh lớn. Mới đây mà chúng nó đã không còn chơi như ngày xưa nữa chỉ lúc nào cũng muốn iPad. Những ngày cuối tuần mở mắt ra câu đầu tiên là iPad. Nói nó để từ từ đánh răng ăn sáng xong rồi chơi làm chúng bắt đầu la hét. Khi được chơi bảo tắt thì cũng nổi điên. Tôi muốn dẹp hết cho xong thế mà mẹ nó lại chơi thêm một cái iPad mới.

Thằng Xuân thì chưa biết chơi iPad nên cũng đỡ. Bây giờ hai cha con đi chơi với nhau cũng vui là gì nó dễ ăn. Cái gì nó cũng ăn được không kén chọn. Nó cho tôi lại những cảm giác lúc hai đứa kia còn nhỏ. Bây giờ còn nhỏ thì hơi cực nhưng mai mốt lớn mới mệt.

Giờ nghe những chuyện con cái ở tuổi thanh thiếu niên khiến tôi thật lo âu. Tương lai không biết chúng nó ra sao. Tôi không mong mỏi điều gì cả. Miễn không lầm đường lạc bước là tôi vui rồi. Cũng không cần giàu sang, không cần nổi tiếng, không cần ông này ông nọ. Chỉ cần tụi nó có được một cuộc sống bình thường là tôi mãn nguyện rồi.

Tạm Biệt 2016

Thế là hết thêm một năm. Nhìn lại năm nay hạnh phúc nhất là đón Việt Xuân vào thế giới to lớn và gia đình nhỏ bé này. Mới đây mà đã 10 tháng. Thằng thứ ba có khác. Cái gì nó cũng nhanh nhẹn cả. Ba tháng đã bắt đầu mọc răng. Tám tháng đã thích ăn những thứ gì ba mẹ nó ăn. Thích chơi những gì hai thằng anh lớn chơi. Mười tháng đã bò khắp nơi và bắt đầu tự đứng một mình. Cái nét đặt biệt nhất của nó là hể nghe nhạc là lắc tay lắc chân rồi luôn cả đầu và mông.

Năm 2016 quá nhiều sự căng thẳng trong cuộc sống, việc làm, và xã hội. Tuy nhiên mọi thứ rồi cũng vượt qua. Năm 2017 tôi quyết định sống nhẹ nhàng hơn và giảm đi những phiền muộn. Bỏ qua hết những gì không cần thiết. Không cần phải đổ mồ hôi về những việc nhỏ nhặt. Mỗi ngày tôi sẽ chọn ngồi thật yên. Nhìn rõ hiện tại ngồi nghĩ lại mình. Đời tôi sẽ không ngốc dại nữa và không tự làm khô héo tôi đây. Luôn tự nhắt nhở rằng: “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ.”

Dù sao đi nữa tôi cũng cám ơn đời đã ban cho tôi những niềm hạnh phúc tôi đang có. Những niềm vui tôi nên nắm lấy. Những may mắn tôi nên nhận thức. “Tôi nay ở trọ trần gian. Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời.”

Dễ Thương

Hôm thứ Năm tôi đưa đám nhỏ đi Eden Center cho mẹ nó làm việc. Tôi đeo thằng Xuân trước ngực thì có một em khoảng 20 (đi cùng đám bạn) không chào hỏi gì cả chỉ đến nựng ngay thằng nhỏ. Thấy em thích thằng Xuân tôi hỏi, “Em thích không? Mua một tặng thêm ba.” Chỉ thêm hai thằng anh ở đằng sau. Em trề môi bỏ đi.

Thơ Mưa Cao Nguyên: Ngâm và Hát

Năm ngoái tôi may mắn được làm việc với anh Cao Nguyên trong quá trình thiết kế trang nhà cho thi phẩm Thơ Mưa của anh. Tuy không rành về thơ lắm nhưng tôi đọc và cảm nhận được lời thơ nhẹ nhàng, thơ mộng, và sâu lắng của anh. Sau khi trang nhà thomua.com hoàn tất, tôi tiếp tục cập nhật những bài tình ca được nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ. Gần đây anh Cao Nguyên và nhạc sĩ Võ Tá Hân cho ra đời một album gồm mười ca khúc với giọng hát Diệu Hiền và Ngọc Quy. Cũng khoảng thời gian đó anh Cao Nguyên nhờ tôi đăng lên một số bài thơ được ngâm.

Tuy đã có CD Thơ Mưa anh Cao Nguyễn tặng tháng trước nhưng tôi nảy ra một ý niệm sắp xếp lại những bài ngâm đi cùng những bài hát. Sự kết hợp giữa lối ngâm thơ theo truyền thống cùng tân nhạc tình ca thật thú vị. Ví dụ bài “Mưa” được Đài Trang diễn cảm rồi được Diệu Hiền tâm sự. Tuy cùng một lời (“Mưa ngang, mưa dọc, mưa vu vơ buồn / Mưa viền gò má em vuông / Sao mưa rơi ngược ướt luôn mây trời?”) nhưng với hai cách bày tỏ khác nhau. Diệu Hiền là một trong những ca sĩ trẻ Việt nam có giọng hát đẹp và trầm lắng.

Với “Ở Niết Bàn,” phần ngâm của Hồng Vân sâu lắng, còn phần hát của Ngọc Huy nhẹ nhàng. Sự tương phản giữa hai phong cách tạo ra một sắc màu lạ, đặc biệt qua câu, “Bồ Tát hỏi, có muốn làm Bồ Tát?” Với “Thu” giọng ngâm miền Trung của Thu Thủy da diết, còn giọng Bắc của Diệu Hiền trong sáng thơ mộng. Sự khá biệt đó đem đến một nổi buồn mang máng qua câu, “Thu nầy không trọn, thu sau? / Hẹn nhau mấy kiếp, đợi nhau nửa mùa!”

Ở đây tôi chỉ giới thiệu ba bài hát và ngâm của thơ Cao Nguyên và nhạc của Võ Tá Hân vì bạn có thể nghe hoặc cập nhật hết tất cả các bài bên trang thomua.com. Phần dưới đây tôi chỉ liên kết qua những bài thơ được ngâm và được viết thành nhạc. Tôi tin chắc bạn sẽ thích thú như tôi.

  1. Mưa
  2. Một giấc mơ
  3. Thu
  4. Tuyết rơi
  5. Ở Niết Bàn
  6. Trưa Bolsa
  7. Mưa đêm

Khó

Không biết từ lúc nào tôi đã chở nên cộc cằn và khó tính. Xem xét lại thì có lẽ hằng ngày phải đối diện với quá nhiều kích thích.

Đi làm thì phải đương đầu với “khách.” Khách nào dễ dãi và biết kính trọng nhau thì làm việc chung dễ dàng. Còn khách nào khó tính đòi hỏi lung tung tuy không hiểu chính mình muốn gì thì tôi cũng không nể. Ngày xưa lúc mới vô nghề còn nhường nhịn. Bây giờ đã trãi qua bao nhiêu giai đoạn và đã quá mệt mỏi nên không nể nang ai nữa. Họ không đồng ý thiết kế của tôi không sao cả có thể kiếm người khác làm. Muốn tự làm cứ việc làm. Khi làm không được cũng phải quây lại.

Chẳng những trong việc làm trong nhà cũng thế. Đối diện với hai thằng con cũng quá mệt. Chỉ có ăn, tắm, với đánh răng mà cũng phải la hét. Bây giờ mệt quá tôi gọi ba tiếng mà không làm là phải tự làm một mình tôi không giúp. Thằng nào cũng lớn hết rồi. Chiều hôm qua qua nhà bác tụi nhỏ ăn tối. Muốn cho tụi nhỏ tắm sớm để về tối khỏi tắm. Hai thằng con tôi thì biết thân phận. Tôi gọi ba tiếng mà không lên là tự làm. Còn thằng cháu thì hét lại, “No!” Tôi cũng OK không tắm thì thôi. Đến lúc hai thằng con tôi tắm xong nó chạy lên bảo muốn tắm. Tôi trả lời, “Xin lỗi đã quá muộn. Lúc chú bảo lên con không lên thì bây giờ tự tắm đi.” Thằng nhỏ mặt buồn thảm thương chạy xuống nói với bố nó là, “Chú Doanh không chịu tắm cho con.” Ba nó bảo, “Không sao, ba ăn cơm xong ba tắm cho con.”

Nghỉ lại mình có quá vô tình hay không hay ông anh cột chèo ó hiểu lầm hay không? Chuyên cũng đã xẩy ra. Nghỉ đến làm gì. Ai muốn hiểu sao thì hiểu nói gì thì nói. Trong việc làm hoặc trong nhà cũng thế, tôi không thể nào lúc nào cũng chìu chuộng hoặc làm hài lòng người khác.

Đến lúc phải bỏ ngoài tai những gì người khác nói. Lúc hai thằng con nó giân tôi không cho nó làm cái gì nó thích nó nói rằng tôi là người cha tồi tệ nhất trên đời. Mấy lần đầu tôi nghe cũng cảm thấy khó chịu. Tụi nó trả tình thương yêu của tôi bằng những lời lẽ đó. Tôi buồn rồi cũng chấp nhận. Cho nên khi nó nói tôi là người cha tuyệt vời nhất thế giới tôi cũng chỉ gật đầu. Trách nhiệm làm cha thì tôi cứ làm. Chúng nó hiểu sao nói sao cũng không sao. Miễn sao tôi không trốn tránh trách nhiệm của mình là được rồi.

Tình Chị Em

Cuối tuần vừa rồi về thăm mẹ và chị ba. Chị cả rủ qua nhà ăn bún riêu. Đó là lần đầu tiên tôi và gia đình đến nhà mới của chị. Cũng đã lâu lắm cả nhà (mẹ, chị hai, gia đình chị ba, và gia đình tôi) mới có được một ngày tập hợp lại.

Ba chị em tôi có đôi lúc cũng cãi vã nhau và đôi lúc cũng không được gắn bó. Luôn cả mẹ, mỗi người mỗi tánh và ai cũng cứng đầu nên ít khi hòa thuận. Dù sao đi nữa cũng tình mẹ con và chị em ruột thịt. Giờ ai cũng đã lớn. Thấy hoàn cảnh hai chị kém may mắn tôi cũng xót xa.

Tôi muốn hàn gắn và gần gủi với hai chị tôi hơn. Tôi muốn bỏ qua hết những xích mích của quá khứ để tình chị em trở nên tốt đẹp hơn. Dù cho duyên số hay duyên phận mình cũng chỉ làm chị em một đời người. Nên giúp đỡ và đùm bọc lẫn nhau. Không ai biết được ngày mai sẽ ra sao. Tôi mong rằng sau này đám con cháu cũng có thể gần gủi và thương yêu nhau.

Mỗi bề trong của mỗi gia đình điều có vấn đề cả. Làm sao để ta có thể vượt qua những mâu thuẩn đó phải đặt vào vào sự thương yêu lẫn nhau. Đừng để tiền bạc và vật chất đánh mất đi tình cảm thân thương của nhau. Phận làm em, tôi sẽ cố gắng không để hai chị buồn.

Ngọc Quy: Chuyện Tình

Năm 2016 quá nhiều căng thẳng cho nên Chuyện Tình của Ngọc Quy rất thích hợp để thưởng thức vào những ngày tháng cuối năm.

Gồm có chín tình ca ngoại quốc rất lãng mạng như “Bài Gợi Ca Tình Yêu (Chanson D’orphee),” “Em Đẹp Như Mơ (Elle Était Si Jolie),” và “Hôn Em Thật Nhiều (Besame Mucho),” Ngọc Quy mang đến cho người nghe những giây phút thư giãn nhẹ nhàng qua giọng hát thư sinh yêu kiều được bổ sung thêm với những phần hòa âm mọc mạc sang trọng.

Bên cạnh những bài đơn ca, Ngọc Quy cùng song ca rất hợp tình và hợp ý với Diệu Hiền qua “Khúc Hát Thanh Xuân (When We Were Young)” và “Người Yêu Dấu Ơi (Koibito Yo).” Với “The Prayer,” Janice Phương ca phần tiếng Anh rất chuẩn. Giọng cao vút như chim họa mi hót trong đêm của Janice rất hợp rơ với giọng trầm của Quy.

Với “Trở Về Sorrento (Come Back To Sorrento)” phần hòa âm mang nhịp điệu Latin nhộn nhàng. Không biết Ngọc Quy hát tiếng ngoại quốc khác ra sao, nhưng khi hát lời Anh trong ca khúc “Chuyện Tình (Love Story)” anh phát âm không được tự nhiên lắm.

Chuyện Cậu Ba Tiếp

Sáng nay đưa cậu hai đi học và cậu ba đi nhà trẻ. Sau khi cậu hai vào trường thì cậu ba hỏi, “Hôm nay có phải cuối tuần không ba?” Tôi đáp, “Đúng rồi, cuối tuần sẽ bắt đầu chiều nay.” Câu ba nói tiếp, “Xin lỗi ba về ngày hôm qua. Con yêu ba.” Tôi trả lời, “Con yêu ba con không được đánh ba. Không phải là ba không dám đập lại con nhưng ba không nỡ tay. Ngày xưa ba chỉ hổn với ông nội con thôi là ba bị ăn củi đó.” Cậu ngồi yên lặng không nói gì.

Lúc đến nhà trẻ tôi đưa cậu vào lớp, cậu chạy lại cửa ôm, hôn, và nói “I love you.” Chiều nay về nó có nổi cơn nữa không. Con cái thích chơi iPad tôi không cấm nhưng khi nó nghiện nặng như thuốc phiện tôi thấy không ổn. Cuối tuần này phải cấm luôn đến khi nào nó biết chừng mực mới cho chơi lại.

Ngày xưa thằng Đạo cũng thế. Bay giờ hết vấn đề đó thì sinh ra vần đề khác. Cái thằng chín tháng bây giờ dễ thương lắm rồi mai mốt cũng sẽ như thế. Nói chung là có con cái có lúc vui cũng có lúc nhức đầu.

Contact