Dấu chân địa đàng: Live Latin Jazz Trio & Quartet

Tình cờ tìm được album này trong Spotify. Bài đầu, “Dấu chân địa đàng” (Trịnh Công Sơn), được hòa âm phối khí theo bossa nova với band trio (piano, drum, và bass) thật hấp dẫn, nhất là phần solos của piano và bass.

“Nỗi lòng” (Nguyễn Văn Khánh) được chơi theo giai điệu blues qua phần trình diễn quartet. Kèn saxophone chơi phần melody thật nồng nàng không thua gì tiếng hát một ca sĩ. Phần saxophone improvisation thì tuyệt diệu.

“Mưa hồng” (Trịnh Công Sơn) là bài người viết này ưa thích nhất (personal favorite). Tuy không lời nhưng vẫn có thể nhận ra được câu, “Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ”, qua tiếng đàn dương cầm. Tuy nhiên, 10 bài thu âm live, chỉ cần một chai vang là đủ phê pha từ đầu đến cuối.

Một điều thiếu xót là không tìm ra được thông tin gì về những nhạc sĩ đóng góp trong album. Thấy cover có nhãn hiệu Diễm Xưa nhưng không có back cover. Spotify cần phải làm tốt hơn về phần credits. Tuy Spotify để album này phát hành năm 1999 nhưng không biết có chính xác hay không. Bạn đọc nào có original album này thì gửi info cho mình biết nhé.

Gout Vẫn Đau

Đúng ngay ngày thứ hai tuần vừa rồi, tôi ăn 2 cái hotdogs buổi chiều ở Costco. Tối đến bàn chân phải của tôi bắt đầu đau. Tôi uống ngay viên thuốc Aleve nhưng vẫn bị gout tấn công cho đến ngày hôm nay vẫn chưa hết.

Thấy hai năm rồi không bị gout nên cũng hơi cẩu thả. Rượu bia không cai. Thịt bò không tha. giấm táo uống mỗi ngày tưởng là tìm được phương thuốc. Nào ngờ lần này kéo dài hơn cả tuần. Thuốc Aleve không còn dám uống nữa vì đã quá lâu. Cả tuần không được đi rollerblade. Chỉ ở nhà là nhiều. Giờ đây chỉ đợi cho hết đau mà thôi.

Sau lần này tôi phải tự kiểm điểm lại lối sống của mình từ rượu chè đến những món ăn. Sẽ bỏ thịt bò và hạn chế ăn nhậu. Hy vọng sẽ không bị gout tấn công nữa.

Ngô Lan Hương: #Trầm

#Trầm mở đầu với ca khúc “Tuổi mộng mơ” (Phạm Duy) qua tiếng hát thanh, trẻ của Ngô Lan Hương. Cô vào đoạn đầu bằng acapella rất êm dịu, từng câu từng hơi thở. Đoạn thứ nhì có tiếng đệm acoustic guitar mộc mạc. Đoạn nghỉ (break) có tiếng violin hòa hợp với guitar. Một bài cover đẹp nhưng trong vòng dự đoán. Bất ngờ là bài cover “Chuyện tình nàng trinh nữ tên Thi”. Ca khúc trữ tình của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ được Ngô Lan Hương trình bài trần trụi (naked) với phong cách acapella và acoustic. Cách phát âm giọng Bắc của Ngô Lan Hương rất dễ thương. #Trầm tuy ngắn ngủi như gần gũi.

Nguyễn Thùy Linh: Linhbof at Zebra Live Sessions

Nguyễn Thùy Linh phát âm tiếng Anh rất chuẩn. Nghe cô hát nhạc Mỹ không biết cô là người Việt. “Crazy he calls me” là một trong những ca khúc nổi tiếng của cố ca sĩ Billie Holiday, tuy nhiên Nguyễn Thùy Linh hát giống Madeline Poireaux hơi là Holiday.

Giọng cô có chất khói nên hát nhạc jazz nghe rất nồng nàn. Với “Till there was you”, cô khoác lên chiếc áo bossa nova đầy vẻ khoái lạc. Với “It’s always you” của Chet Baker, cô uyển chuyển nhè nhẹ với nhịp điệu swing lãng mạn. “Đêm hôm qua”, song ca cùng Thắng (Ngọt), là ca khúc đầu tiên tôi được nghe cô hát tiếng Việt. Album này chỉ có 4 ca khúc thu live.

Tôi muốn nghe cô hát thêm tiếng Việt và tìm được một single cô covers “Bây giờ tháng mấy” của nhạc sĩ Từ Công Phụng cũng theo nhạc jazz. Cô hát tiếng Việt rất rõ. Lợi thế của cô là đôi tai nghệ sĩ và năng khiếu ngôn ngữ.

Hoàng Minh Châu: The First Album

Hoàng Minh Châu là một ca nhạc sĩ trẻ tự hát những sáng tác của mình. “Ước mơ nhỏ xinh”, bài mở đầu cho The First Album của cô, nhắn nhủ chúng ta hãy “Buông đi ưu tư, buông những gấp gáp trong đời thường để bình yên / Bình yên đôi khi ở trong tâm bão kia”. Cô ca nhỏ nhẹ với tiếng đàn acoustic guitar.

Ngược lại với “Ước mơ nhỏ xinh”, “Váy hoa nhí (Summertime)” trẻ trung hơn với dịp dance beat. Ca từ của cô cũng dí dỏm với ngôn ngữ Việt Anh: “Em có muốn uống latte coffee? / Nước cam hay trân châu Ô long kem cheese”.

“Son” trở lại với giai điệu ballad nhẹ nhàng. Cùng với tiếng keyboard và guitar, cô vu vơ hát, “Em yêu son còn tôi thích âm nhạc / Tôi yêu em vậy nên tôi sẽ hát / Cho em bài ca về những thứ em yêu / Là lá là la lá la là”. Chẳng những hát, cô còn đọc rap với cách flow thỏ thẻ.

Album đầu tay của Hoàng Minh Châu ngắn gọn nhưng có triển vọng về lâu dài.

Mademoiselle: Cho những ngày âm u

Thấy album Cho những ngày âm u của Mademoiselle hiện lên trong Spotify. Tôi hiếu kỳ không biết Mademoiselle là ai, người Việt hay người nước ngoài? Tôi chưa từng nghe tên cô bao giờ nên cũng muốn nghe thử. Bài đầu trong album lại mang tên “Cuối cùng”, cô thỏ thẻ, “Tiếng guitar, một vài nốt piano / Thì thầm với cây cello về một người quen”.

Giọng cô rất nhẹ như đang hát cho chính mình cho dù phần hòa âm cho “Lặp lại” với giai điệu Latin jazz sống động và giọng hát của cô chìm đắm trong tiếng kèn trumpet. “Nói bóng nói gió” quả thật đúng với phong cách “hát bóng hát gió” của cô: “Sợ những ngày lạc lõng trong vòng tròn khép kín / Từng dấu chân dẫn đến đường cùng”.

Rất hiếm trong làng âm nhạc Việt Nam có những ca sĩ độc lập tự hát những sáng tác của mình. Mademoiselle làm được điều đó và ca từ của cô rất có triển vọng. Chẳng hạn như khi cô viết về những điều “Ngược chiều”: “Muốn và thích nằm lười, lại muốn sống có ích với mọi người” và “Muốn cuộc sống thật dài, lại muốn sống như không còn ngày mai”. Đồng ý cả hai.

Quỳnh Anh: Thanh Tùng

Đang chiêm ngưỡng 19xx của Quỳnh Anh lại được nghe tiếp cô làm jazz lên những ca khúc của nhạc sĩ Thanh Tùng qua phần hòa âm phối khí ấn tượng của nhạc sĩ trẻ Hoàng Tùng.

“Giọt nắng bên thềm” mở đầu với tiếng đàn dương cầm êm ái. Quỳnh Anh hát nhẹ nhàng hai đoạn đầu cùng với tiếng đàn dương cầm. Đến phần điệp khúc tiếng bass trầm ấm mới gia nhập. Đã tai nhất là phần ngẫu hứng (improvisation) của tiếng đàn dương cầm.

Với bài song ca “Trái tim không ngủ yên”, Vũ Đinh Trọng Thắng (Thắng “Ngọt”) vu vơ vài tiếng scat trước khi anh bắt đầu, “Nếu anh nói anh vẫn chưa yêu”. Hai người cùng song ca trong phần điệp khúc. Đến phần hai Quỳnh Anh hát thì được Thắng bè. Phần điệp khúc có tiếng kèn saxophone solo với giai điệu swing thật phê tai.

Thêm một sản phẩm Việt với phong cách jazz đúng chất. Tiếp tục jazz tới nhé Quỳnh Anh.

Quỳnh Anh: 19xx

Mấy bữa nay bị áp lực nên chiều hôm qua bị nhức đầu trong lúc gặp gỡ bạn bè. Tôi phải bỏ về sớm để nghỉ ngơi. Nằm trên giường tôi mở Spotify lên thì bắt gặp 19xx của Quỳnh Anh. “Ngày về” (Hoàng Giác) bắt đầu hơn một phút với phần guitar êm dịu trước khi những nhạc cụ chơi jazz đánh vào. Giọng hát Quỳnh Anh nhẹ nhàng như làn khói và tự nhiên như thở cất lên. Một bài jazz swing thật êm tai làm tôi quên đi sự đau nhói.

“Gửi người em gái miền Nam” (Đoàn Chuẩn và Từ Linh), Quỳnh Anh lướt nhẹ trên làn sóng swing, “Lòng anh như giấy trắng thanh tân ép hoa tàn / Thời gian vẫn giữ nét yêu đương nơi hoa vàng”, nghe thật dễ thương. “Mùa xuân làng lúa làng hoa” (Ngọc Khuê) lắng đọng với chất blues êm ái và tiếng trumpet sởn gai ốc. Trong khi “Khúc giao mùa” (Huy Tuấn) kết thúc album với giai điệu samba-jazz tươi vui và tung tăng.

Sự thành công của 19xx nhờ phần phối khí Hoàng Tùng (guitar) và những tay chơi nhạc jazz điêu luyện như Đào Hồng Quân (trumpet), Lương Việt Tú (piano) Hoàng Hải Bằng (contrabass), Lê Việt Hùng (drum). Dĩ nhiên là tiếng hát Quỳnh Anh. Hy vọng sẽ đón nhận thêm những sản phẩm jazz của cô.

Thái Trinh: Trinh Acoustic

Lần đầu nghe Thái Trinh trình bày “Nhé anh” (Nguyễn Hà) trong album Một thời đã xa do Đức Trí sản xuất, tôi đã chú ý đến tiếng hát của cô. Cô hát nhẹ nhàng và hồn nhiên. Giọng của cô như giọt sương trên lá sen. Tuy mong manh nhưng không hề tan vỡ. Hơn nữa tôi bị lôi cuốn bởi cách phát âm rõ chữ và êm dịu của cô.

Tôi muốn nghe cô hát trọn vẹn một album vậy mà mãi đến mấy hôm trước tôi mới tình cờ bắt gặp Trinh Acoustic, tuy cô đã phát hành album này vào năm 2020. Sau giờ làm việc mệt mỏi, tôi chạy vội ra xe để tránh cơn mưa ào ạt. Vào xe, mở Spotify lên thấy Trinh Acoustic. Mới đầu tôi nghĩ là album nhạc Trịnh nhưng khi nghe bài đầu tiên, “Khi giấc mơ về” (Đức Trí), tôi nhớ ra ngay giọng hát Thái Trinh. Tuy đây là bài hit của Phương Thanh, như Thái Trinh thổi vào làng gió dịu dàng với tiếng đàn dương cầm của Vũ Đặng Quốc Việt và dàn dây orchestra. Với “Phố xa” (Lê Quốc Thắng), cô được Dũng Đà Lạt đệm guitar mộc mạc và gần gũi.

Tuy ngoài trời mưa to và kẹt xe, tôi không lo ngại. Chỉ thả lỏng tâm hồn để thưởng thức những phút giây thư giãn và trở lại những ký ức thơ mộng với “Một ngày mùa đông” (Bảo Trấn), “Nếu như” (Đức Trí), “Để dành” (Nguyễn Xinh Xô), và “Ngồi hát ca bềnh bồng” (Quốc Bảo).

Bích Liên: Vết chim bay

Bích Liên tưởng nhớ nhạc sĩ Cung Tiến (1938–2022) với 11 ca khúc của ông. Thú thật tôi nghe nhạc của ông rất ít. Dĩ nhiên tôi quen ca khúc “Hương xưa” nổi tiếng của ông. “Đôi bờ” nghe cũng quen. “Kẻ ở” dường như đã nghe qua. “Lệ đá xanh” (thơ của Thanh Tâm Tuyền) với những câu quen thuộc “Đôi khi anh muốn tin, đôi khi anh muốn tin / Ôi những người, ôi những người khóc lẻ loi một mình”. 7 ca khúc còn lại dường như đây là lần đầu tôi được thưởng thức qua giọng hát cao vợi của Bích Liên cùng với tiếng đàn dương cầm và phần orchestra tuyệt diệu, đặc biệt là ca khúc “Đêm”. Cảm ơn chị Bích Liên đã thu âm một sản phẩm giá trị để tưởng niệm người nhạc sĩ tài hoa của làng âm nhạc Việt Nam.

Contact