Tôi không ngại bạn trêu tôi viết lên những lời lẽ sến súa nịnh vợ. Nếu bạn chứng kiến được những gì vợ làm cho tôi hay những tình cảm vợ dành cho tôi, bạn sẽ thấu hiểu được tâm trạng của tôi.
Dĩ nhiên tình cảm vợ chồng không cần phải nói ra mới bộc lộ được — như vợ tôi chẳng bao giờ nói với tôi một lời tỏ tình dễ thương nào. Ngược lại, tôi chỉ thổ lộ tâm tình của mình qua lời viết.
Thời gian đã chứng minh được vợ đến với tôi không phải vì tiền, càng không phải về nhan sắc. Có người đã đi qua đời tôi cũng chẳng yêu thương tôi gì, mà chỉ yêu một loài Hoa ly Kỳ. Ngày xưa tôi không mơ thành triệu phú nhưng mơ được cứu vớt gái chơ vơ. Những lần vấp ngã lúc còn non trẻ và nông cạn đã đánh thức tôi dậy sau những cơn mơ mộng. Sau những lần vỡ mộng, tôi cũng chẳng còn tin trong nhân gian có kẻ chung tình.
Khi tôi quen nàng, tôi cũng không tin gì về hạnh phúc trăm năm. Lúc mới yêu nhau, tôi cũng thú thật với nàng. Khi yêu, tôi chỉ biết yêu hết con tim và nàng đã khuyên nhủ lại tôi một câu thực tế, “Hãy yêu bằng con tim lẫn đầu óc.” Suy ngẫm lại thấy câu nói của nàng cũng có lý. Được yêu đến đâu thì hạnh phúc đến đó.
Thấp thoáng 15 năm đã trôi qua. Hơn một nửa thập niên không phải là dài — sống với nhau 20 hay 30 năm cũng có thể đổ vỡ — nhưng đủ để nhận ra được tình cảm chân thật và niềm tin vững vàng. Dù tương lai có ra sao, tôi vẫn sẽ giữ mãi kỷ niệm của những chuỗi ngày êm đềm bên nhau.
Anh vẫn còn yêu em vì em vẫn còn nợ anh. Đủ sến chưa?