Vẫn nghĩ về mẹ

Đã lâu rồi tôi không viết về mẹ. Không có nghĩa là tôi đã quên hẳn mẹ. Trái lại tôi vẫn nhớ đến mẹ rất nhiều. Thời gian trôi qua giúp tôi nhận thức được tình mẹ con không chỉ tồn tại trên trần gian. Dù cho âm dương cách biệt, mẹ vẫn mãi mãi bên tôi.

Lúc mẹ được thoát khỏi những đau đớn và đau khổ của cõi tạm này, lòng tôi luôn xót xa mỗi khi nhớ đến mẹ. Ăn món ăn mẹ đã từng nấu hoặc nghe một nhạc phẩm mẹ từng hát ru tôi ngủ, tôi không thể nào không ngậm ngùi. Ước gì mẹ vẫn còn đây. Ước gì mẹ không bị Covid cướp đi tính mạng. Ước gì tôi đừng đưa mẹ vào bệnh viện. Ước gì tôi che chở được cho mẹ như mẹ đã từng chở che cho tôi. Có hối hận hay tiếc nuối cũng không làm mẹ sống lại. Con người có sống rồi cũng sẽ chết. Còn sống một ngày là hẹn chết mai sau.

Để vượt qua những tháng ngày khó khăn đầy phiền muộn và chán nản, tôi đã tập trung vào gia đình nhỏ của mình và những môn thể thao khiến cho tâm hồn của tôi không bị sao lãng. Tôi vẫn nghĩ đến mẹ thường xuyên, nhưng ngược lại những nỗi buồn đã trở thành những niềm vui. Những đứa cháu nội của mẹ đã giúp tôi không còn buồn bã nữa mỗi khi nhắc đến bà. Mỗi lần thằng Đán ăn sashimi, nó luôn xin phép bà nội đừng giận. Lúc còn sống bà không muốn cho thằng cháu cưng ăn cá sống. Và tôi cũng thế, mỗi khi làm những chuyện mạo hiểm, như trượt tuyết từ trên núi cao xuống, tôi cũng xin phép mẹ đừng giận con. Mẹ nghe được và thấy được nên vẫn luôn phù hộ cho tôi bình an.

Giờ đây cho dù ở chân trời nào, trên núi cao đầy tuyết hoặc xuống biển mặn, tôi vẫn luôn có mẹ bên cạnh. Nhớ tới mẹ khiến tôi luôn hãnh diện và hạnh phúc đã được làm con của mẹ hết kiếp này. Mẹ đã sinh tôi ra và đã hy sinh cả cuộc đời cho tôi đến ngày mẹ nhắm mắt. Giờ mẹ đã đi rồi nhưng chắc chắn mẹ con mình sẽ đoàn tụ khi con trả hết nợ đời. Không biết tuổi đời tôi còn được bao lâu, nhưng giờ đây vẫn có mẹ trong tim của con.

Tố My: Cửu Long tình

Tố My không chỉ được nhạc sĩ Phạm Hồng Biển trao cho những tác phẩm của mình mà còn được anh hoà âm cho album Cửu Long tình. Với những nhạc cụ truyền thống, người nhạc sĩ trẻ này đem đến cho người nghe những âm thanh của thôn quê. Từ đầu album đến cuối, giọng hát ngọt ngào của Tố My cùng những tiếng đàn dây tiếng sáo khiến người nhận xét này nhớ đến quê nhà những là vào những ngày tuyết lạnh trên xứ người. “Má thương con hoài” làm tôi không thể không nghẹn ngào:

Má ơi, nuôi con má khổ trăm bề
Từ ngày bầu bì nghén thai
Đến khi lắm bụng quặn đâu không xiết
Từ ngày tập bò biết đi
Đến khi nên người bước chân ra đời.

Thương mẹ Việt Nam quá.

Elvis Phương: Em dấu yêu

Cũng đã lâu rồi không nghe anh Elvis Phương hát. Chất giọng anh vẫn tốt vẫn không thay đổi gì. Ngoài tiếng Việt, anh ca được tiếng Anh và Pháp. Trong album này, chỉ có bài “Amour” anh hát một chút tiếng Anh. Cách phát âm Anh ngữ của anh rõ ràng nên tôi nghĩ anh hát tiếng Pháp của anh cũng OK. Những tình khúc Pháp, như “Tous les garçons et les filles”, “Ell”, và “Hey (Il faut toujours un perdant)”, không xa lạ gì với anh vì lúc ở hải ngoại anh cũng đã từng hát. Riêng “Samba Mambo” và “La Bamba” gợi lại nhiều ký ức cho người nhận xét này lúc mới qua Mỹ. Thời còn trẻ thích nghe nhạc xôi động và tươi vui.

Lê Anh Dũng: Chờ em trên lối xưa

Lê Anh Dũng có chất giọng đẹp lãng mạn như thiếu nét lạ nên nghe cũng trung bình. Lê Anh Dũng hát nhạc của Đức Huy cũng không có gì mới mẻ từ cách hát đến những phần hoà âm. Hai bài song ca với Hà Trần, nhất là “Mùa hè đẹp nhất”, giọng nữ nuốt trọn giọng nam. Lãng phí một cơ hội cho một album.

Phương Loan: Nụ cười anh còn mãi

Lâu rồi không nghe tiếng hát của chị Phương Loan. Lúc xưa chỉ nghe chị hát những liên khúc tươi vui trên Asia và Thuý Nga video cùng với ban nhạc Chí Tài Brothers. Qua Nụ cười anh còn mãi, chị hát những nhạc phẩm chậm và buồn.

Album được mở đầu với tình khúc “Anh ở đâu” (Chí Tài) và chị đã dùng lời nhạc của anh để gửi gắm hết tâm trạng của mình vào đó:

Anh ở đâu, giờ này anh ở đâu?
Ôi nụ hôn nồng nàn ngày ấy trao nhau
Nhưng giờ đây một mình phòng vắng đơn côi
Đêm từng đêm gọi thầm gọi mãi tên anh.

Tiếp theo, chị dùng lời ca của nhạc sĩ Lam Phương qua ca khúc “Trăm nhớ ngàn thương” để nói lên sự mất mát của mình:

Mất anh rồi xa anh rồi
Hoa đã tàn nhụy đã phai
Chiều hôm nay trời thanh vắng
Em đi về, về với ai?

Bài chủ đề, “Nụ cười anh còn mãi” (Hamlet Trương), qua phần song ca của chị và Don Hồ, khép lại album tưởng nhớ người chồng yêu dấu của chị cũng như nhạc sĩ và danh hài Chí Tài:

Cuộc đời anh dành hết cho người
Cuộc đời anh mang đến nụ cười
Một người đi, là để sống trong tim đời đời

Đúng vậy, anh đã ra đi nhưng những nụ cười cùng những tiếng đàn anh đem đến cho đời vẫn tồn tại mãi. Và chị biết anh đang nỡ nụ cười xuống với chị từ trên thiên đàn.

Duy Hưng: Áo nhuộm hoàng hôn

Duy Hưng có chất giọng trầm ấm thích hợp với dòng nhạc thính phòng. Trong Áo nhuộm hoàng hôn Duy Hưng hát lại những tình khúc lãng mạn quen thuộc với những phần hòa âm nhẹ nhàng của Hoàng Minh. Album không có thì nổi trội hoặc đột phá. Hai tác phẩm song ca với Diệu Hiền khiến cho album đỡ đơn điệu. Chỉ thế thôi.

Phan Thu Lan: Đừng phá vỡ ân tình

Dường như phong trào hát nhạc ngoại lời Việt đang trở lại. Qua Đừng phá vỡ ân tình, Phan Thu Lan covers lại những ca khúc tiếng Pháp với những phần hoà âm được đầu tư kỹ càng hơn. “Hãy đến với em” được nhạc sĩ Tấn Phong phối theo giai điệu jazz say sưa. Tiếng muted trumpet sắc bén như muốn cắt đi những nỗi buồn vắng bóng người yêu. “Tan tác” được thêm vào một chút Latin flavor với tiếng sáo nồng nàn và “Tìm lại dấu yêu” được lã lơi với điệu bossa nova. Chất giọng của Phan Thu Lan cũng rất tốt và cô biết cách uyển chuyển những nhạc phẩm quen thuộc này để làm một chút mới mẻ. “Tuyết rơi”, “Yêu nhau đi”, “Chuyện tình yêu”, và “Tình nồng cháy” khiến người nhận xét này quay về với những thiệp niên 90 lúc ca sĩ trẻ hải ngoại hát những nhạc phẩm này.

Thương Bùi: Tình như khói mây

Tuy không được nét riêng lắm nhưng chất giọng của Thương Bùi ấm và nam tính. Tình như khói mây được mở đầu với “Giã từ đêm mưa” của nhạc sĩ Văn Phụng qua giai điệu cha cha cha Latin dễ thương. Album cũng tạm ổn và không ngoài dự đoán nếu không có hai bài song ca “Tình” (Văn Phụng) và “Tình phụ” (Đỗ Lễ). Với “Tình”, Thương Bùi được giọng cao vời vợi của Phương Phương Thảo cứu vớt. Với “Tình phụ”, Thương Bùi được giọng cao vút của Hà Linh lôi kéo theo và phần hòa âm của bài này quá tái tê với sự kết hợp giữa tiếng cello, violin, guitar, và piano. Phần piano jazz solo quá tuyệt. Với “Sao đành xa em”, riêng ca nhân người nhận xét này thì không nên chuyển “em” thành “anh” mà phải giữ đúng như lời của nhạc sĩ Nguyệt Ánh cho dù nam anh nữ hát. Tuy nhiên không chỉ Thương Bùi đổi giới trong ca khúc này.

Hà Lan Phương: Mắt lệ cho người

Hà Lan Phương có giọng chất lượng: khỏe mạnh và trầm ấm. Phải chi cô nén xuống được chất vibrato sẽ chọn vẹn hơn. Chẳng hạn như bài “Mười năm tình cũ” (Trần Quảng Nam) được hòa âm với giai điệu blues rất da diết là cô hát rất nhiều cảm xúc nhưng đoạn cuối cô lên cao lại run quá nên hơi bị chói tai. Tác phẩm đạt nhất của album là “Tạ tình” (Hoàng Thi Thơ). Cô hát với tất cả tâm hồn và cô ngắt đi chữ “nhớ” rất đúng. Phải chi cô dùng cách đó với “ơn anh” luôn và dùng vibrato ít lại. Dù sao gì thì đây cũng là album đáng được thưởng thức.

Lan Anh: Thương hoài ngàn năm

Lan Anh co chất giọng ngọt ngào, mùi mẫn, và rất bolero. Thương hoài ngàn năm là một album trữ tình không có gì đáng chú ý nếu không có hai bài “Phố Đêm” (Tâm Anh) và “Chuyện người đan áo” (Trường Sa). khác hẳn với bảy bài trong album, hai nhạc phẩm này được hoà âm với một chút upbeat chứ không theo giai điệu bolero như thường lệ. Cũng không hẳn là remix, vì giai điệu chậm và không trội hơn giọng Lan Anh. Riêng “Chuyện người đan áo” còn có thêm dàn dây kéo theo và quãng giọng Lan Anh lên gần đến soprano. Phải chi mỗi bài được hoà âm phối khí theo phong cách này thì sẽ tạo cho cô một album có một chút riêng biệt.

Contact