Arming or Not?

Our marriage has come to the point where anything coming out of my mouth would piss off my wife. As we were having breakfast this morning, the kids watched some music videos on Vietnamese New Year. Seeing firecrackers bursting on the screen gives me nostalgia of tết. I didn’t address my wife directly. I just made a comment that banning firecrackers is good because of serious injuries and even deaths. She blew up saying if I think the communist is so good why don’t I go back and live there. Easy lady, don’t “Nguyễn Ngọc Ngạn” me.

I don’t believe in communism, but in some cases the power to make the decision is good, especially on issues that can harm people. The problem with democracy is the political toxic and divisiveness. Guns, in the wrong hands, had taken so many innocent lives in America, and yet the law had gone nowhere to protect us. Mass shooting after mass shooting and more lives have been lost, yet all that politicians can offer is thoughts and prayers instead of solutions to prevent the tragedy. If the government can’t do anything about it, then we must do what is necessary to protect ourselves.

Lately, I have been thinking hard about arming. We’re now living in a gun nation. If someone else has guns and I don’t, guess who is going to die? I hate to even have to think this way, but not having a protection will put me at a disadvantage in a life-threatening situation. I am responsible for at least five lives and it is irresponsible for me not to protect them. Just a thought to ponder upon.

Respect Different Perspectives

As I become more engaged with my fellow Vietnamese Americans, I realized that the majority of us supports Donald Trump. Whether they are ill- or well-informed, I respect their political perspective. We argued when we drank, but we agreed to disagree.

With the recent controversy surrounding Mr. Nguyễn Ngọc Ngạn, I am disappointed with the Vietnamese-American community. The attack and the name-calling are low and narrow-minded. He was called “Việt Gian” (Fake Vietnamese or traitor) for criticizing Trump. Anytime anyone has a different opinion from the community is accused of working for Việt Cộng no matter how profound the person had contributed to the Vietnamese-American community.

America is a free country and the First Amendment protects the freedom of speech. Mr. Nguyễn is entitled to his opinion just like the rest of us entitled to ours. I find the responses from Vietnamese-American news media and celebrities to be hilarious and ignorant. They advised Mr. Nguyễn to do thorough research before opening his mouth and yet they failed to do their own research. Mr. Nguyễn pointed out that Canada processed more than 50,000 asylum claims coming from the U.S., which is true according to Canadian government statistics. He did not just pulled that number out of thin air.

As a community, we must embrace and respect different perspectives. Diversity makes us stronger. We are not monolithic; therefore, we don’t have to be all Republican. We certainly don’t have to worship the ground Trump spits on. We can still call him out for his inhumane and immoral politics. Stop boycotting, protesting, and silencing Mr. Nguyễn for speaking out. We are not communist.

Súng

Chiều thứ sáu đi làm về, ăn tối xong, chở Đạo và Đán đi cắm trại trong liên đoàn. Đến nơi gặp mặt những phụ huynh đang sách nồi niêu xoong chảo vào cabin. Nào là thùng phở, nào là thùng cháo, nào là thịt bò ướp sẵn cho ngày buổi tiệc ngày hôm sau.

Có phụ huynh đi làm về là chạy đến ngay nên chưa kịp ăn tối thế là họ dọn đồ ăn ra nào là cánh gà chiên nào là mắm ruốc xào với thịt ba chỉ với dưa chua. Tất cả mười mấy người xem như một gia đình lớn ngồi quanh bàn trong một cái cabin ấm cúng cùng nhau trò chuyện. Rồi mấy ông khui beer, wine, và cognac lai rai cho ấm người. Tôi cũng tham gia làm vài ly này ly nọ đến xỉn lúc nào không hay. Xỉn lên lời ra.

Cũng chẳng nhớ rõ đã nói những gì nhưng trong bàn nhậu tất cả đều theo Cộng Hoà và bầu cho ông Trump trừ tôi. Tranh luận gây cấn nhất là khi nói về dụ súng. Theo tôi thì súng không hoàn toàn có hại. Tôi cũng muốn được có súng ở trong tay để bảo vệ gia đình mình. Đến lúc nguy hiểm nhất chỉ có súng mới bảo vệ được vợ con. Tôi cũng chẳng muốn cấm súng vì ở Mỹ đó là quyền lợi Second Amendment.

Trong nhóm chúng tôi ai cũng có con nhỏ cả. Nên tôi hỏi các anh rằng nếu như có thằng khùng nào cầm súng vào trường học của con anh bắn chết mấy đứa trẻ trong đó có con của anh thì anh làm sao? Một anh trả lời rằng anh ở gần trường học con anh chỉ có năm phút anh sẽ cầm súng vào. Anh nghĩ năm phút kịp cứu con anh sao? Anh ấy cảm thấy hơi bị xúc phạm khi tôi dùng gia đình anh làm ví dụ. Tôi hiểu được tâm lý của anh và tôi đã xin lỗi vì chính tôi thật sự lo ngại rằng một ngày nào đó tôi nhận được cú thoại từ trường học nói rằng con tôi bị bắn chết. Vậy tôi hỏi các anh rằng các anh có biện pháp nào để con cái chúng ta có thể cắp sách đến trường để tập trung học hành mà phải lo sợ rằng không biết chừng nào chúng nó chết vì súng. Vì hiện tại nếu không làm gì cả như đảng Cộng Hoà thì sẽ còn nhiều vụ bắn những đứa trẻ vô tội sẽ xảy ra. Tôi không muốn những “thoughts and prayers” nữa vì đó không phải là cách giải quyết. Các anh không có câu trả lời nên hỏi ngược lại tôi.

Theo tôi thì vấn đề này là của chung chứ không phải bên trái hay bên phải. Bên nào có đề nghị tốt thì thực hành. Súng thì không nên cấm vì muốn cấm cũng không được. Chỉ cấm những người không được bình thường cầm súng hại đến người khác. Các anh hỏi làm sao biết không bình thường vì mỗi khi con người bị snap trong lúc đó thì có thể giết người. Con người ai cũng có lúc nóng giận hoặc có lúc không kiềm chế được bản thân mình nhưng người tỉnh táo phải biết được hậu quả về việc làm của mình. Người tỉnh táo không bao giờ lên kế hoạch để bắn chết những người mình không hề biết đến. Muốn biết ai tỉnh táo ai có những lịch sử bạo lực chúng ta cần có một system và những database liên hệ với nhau từ bác sĩ đến những người thân. Đây là việc làm rất khó nhưng không thể không làm được.

Ông Trump và đảng Cộng Hoà muốn cho thầy cô có súng. Tôi thì cảm thấy không tốt vì thầy cô sẽ phải thêm một gánh nặng. Tuy nhiên nếu như để bảo vệ cho con cháu chúng ta, thì tôi cũng đồng ý. Theo tôi thì nếu như Cộng Hoà và Dân Chủ có thể gạt bỏ đi đảng riêng của mình mà đồng lòng làm việc cho đất nước và nhất là cho con cháu chúng ta có thể đi học an toàn thì đó là điều rất tốt cho tất cả người dân Mỹ. I rest my case.

Politically Free

As I was waiting for my sons to do their Cub Scouts activities, one of their leaders came up to me and asked what I was reading. I closed the book and showed him the cover of Pete Buttigieg’s Shortest Way Home. He showed no reaction; therefore, I asked him if he knew Pete Buttigieg. To my surprise, he didn’t.

I gave him a brief background of Buttigieg and told him that he’s the presidential candidate for the Democratic Party. He didn’t seem to care; therefore, I wanted to find out a bit more about him. I knew he is Vietnamese-American and he was born in the United States. He told me that he is in his second year at NOVA community college. I asked him if he liked to read and his answer was not if he had to.

I was not making any judgment. In fact, I thought it is good for him not to get all caught up in politics. I wish I could zone out just like him. Following politics only stresses you out. You can’t make a difference. Most politicians, Republicans in particular, have been bought out by big money. They don’t give a fuck about this country. They only look out for their own interests as well as the big donors’ agenda. For the most part, money still rules this country. The more you know about politics, the more corruption you will see.

Tin giả trong chính trị

Qua lần bầu cử mới đây, tôi rất mừng khi tiểu bang Virginia chuyển từ đỏ qua xanh. Đa số do đảng Dân Chủ nắm quyền. Ngày xưa đất đai ở Virginia rất nhiều nông trại nhưng giờ đây đã mọc lên nhiều ngôi nhà đắt tiền của dân tị nạn thành công. Nhờ cộng đồng dân tị nạn như Hàng Quốc và Ấn Độ mà Virginia mới trở thành đảng Dân Chủ. Chỉ riêng cộng đồng người Việt phần nhiều vẫn đần độn trung thành với Cộng Hoà và ngu muội tuân theo con đười ươi màu da cam.

Cũng không trách họ được vì nếu như họ chỉ theo dõi tin tức cộng đồng người Việt thì họ cũng chỉ nghe theo một chiều. Họ không phân biệt được giữa tin tức thật và giả. Gần đây tôi đã đóng tài khoản Facebook cũng vì tôi không muốn thấy những tin tức giả mà những báo chí trong cộng động người Việt đăng lên rồi thiên hạ chửi bới ồn ào mà không chịu tìm hiểu sự thật.

Chẳng hạn như có một bài tiếng Việt được tranh cãi rầm rộ nói rằng tiểu ban New York từ đảng Dân Chủ thông qua luật cho người mẹ được có quyền phá thai sau 32 tuần chỉ vì lý do người mẹ chán nản (depression) hoặc không có khả năng nuôi bé sau khi sinh ra. Tin đó khi đọc xong không cần phải kiểm tra cũng biết là tin giả vậy mà cộng đồng tin như thật.

Thêm một ví dụ nữa là cộng đồng Việt chia sẻ một video buổi họp với nghị sĩ Alexandria Ocasio-Cortez. Đến phần câu hỏi và trả lời có một người đàn bà ra ý kiến bà ta đồng ý với AOC rằng bây giờ môi trường bị ô nhiễm rất nặng vì chúng ta có quá nhiều trẻ em. Để giải quyết sự việc này bà đề nghị chẳng những phải giết chết trẻ em mà còn phải ăn bọn chúng. Những lời lẽ điên cuồng đến thế mà cộng đồng người Việt vẫn tin rằng đó là lối chính trị của đảng Dân Chủ. Thôi hết lời để nói.

Dĩ nhiên tôi không vơ đũa cả nắm. Không phải người Việt nào cũng thế nhưng phần đông là như vậy. Bởi vậy tôi cảm thấy Facebook là một nơi rất nguy hiểm nhất là giờ đây Mark Zuckerberg cho phép những người làm chính trị muốn quảng cáo gì cũng được. Theo luật của Facebook, chúng ta không thể nào quảng cáo “Bánh Mì Ba Lẹ giết chó con làm pâté.” Nhưng ta có thể quảng cáo, “Bánh Mì Ba Lẹ giết chó con làm pâté do Elizabeth Warren ra lệnh.” Miễn sao có tên người làm chính trị trong đó thì muốn đưa lên tin quảng cáo nào cũng được.

True Blue

The results are in and Virginia has flipped blue. I am proud to be apart of this state. Keep this momentum up and we’ll kick that motherfucker out of the White House next year. Ms. Trâm Nguyễn, co-executive director of New Virginia Majority, wrote an op-ed in The New York Times titled “Democrats Could Learn a Lot From What Happened In Virginia.”

Impeachment

The House. The House is on fire. We don’t need no water. Let’s impeach the muthafacka.

Home

When a kid told me to “Go back to China,” I used my limited English to reply to him, “I no from China.” Then he said, “Go back to wherever you came from.” That was twenty-seven years ago when I first came to this country at the age of twelve. The unwelcomeness hurt me deeply. I wanted to cry and I wanted to go back. I didn’t know why we came here. My mother never explained to me. I just came for the ride. I missed Vietnam terribly. I missed the familiar language, places, and faces. I was comfortable in an environment where I was not bullied, singled out, or laughed at. I missed my home, neighbors, grandparents, aunts, uncles, cousins, brothers, sisters, and most of all, dad.

My childhood was robbed. I turned from a happy, social kid to a sad, lonesome boy in a new, strange place. Fortunately, the adults stepped in to turn things around. From my ESL teachers to my Upward Bound mentors to my friends and family members in Lancaster, Pennsylvania, they gave me a different perspective on America. Through their kindness and opening arms, they showed me that America was built on immigrants. Whether you are new to this country or you were born here from parents or grandparents of immigrants, we are all here together as a nation. I began to understand the land of opportunity and freedom.

As much as I missed my home in Vietnam, I officially found my new home when I became a U.S. Citizen. For almost three decades, this is my home. I went to school, got married, and built my family here. I worked hard and paid my taxes. This is where I belong. Vietnam is still part of me and will always be, but America is my home. It is where my kids were born. They speak English, Vietnamese, and some Spanish too. Diversity makes America great.

Sadly, America is deeply divided when the most powerful man in the country used the kid’s language toward his political advantage. I never took him seriously. He’s a con, joker, and puppet. Unlike the kid who told me to “Go back to wherever you came from,” the puppet has a base of millions of followers behind him. Are his followers racist? I hope not, but they are supporting a racist and his racist comment. When the kid said it, adults stepped in to teach him how to behave. Where are the adults now to stand up to this bully? When one kid said that to me, I am glad that other kids didn’t chant, “send him back.” Again, the puppet does not bother me. He just brings the true racism out of America. It is disturbing and disheartening to witness in our own home.

Banning the IRS From Developing Free Online Tax Filing Software

Justin Elliott reports in ProPublica:

Last week, the House Ways and Means Committee, led by Rep. Richard Neal, D-Mass., passed the Taxpayer First Act, a wide-ranging bill making several administrative changes to the IRS that is sponsored by Reps. John Lewis, D-Ga., and Mike Kelly, R-Pa.

In one of its provisions, the bill makes it illegal for the IRS to create its own online system of tax filing. Companies like Intuit, the maker of TurboTax, and H&R Block have lobbied for years to block the IRS from creating such a system. If the tax agency created its own program, which would be similar to programs other developed countries have, it would threaten the industry’s profits.

This is a disgrace!

A Gay Presidency

What an extraordinary speech from Pete Buttigieg. He is a gifted orator with an incredible story. I am sold on his honesty and compassion. I am definitely ready for a gay president.