Nguyễn Duy Quyền: Quên Được Cứ Quên (đọc lại)

Cách đây tám năm, tôi đọc một quyển tản văn. Trong đó tác giả viết về ký ức tuổi thơ. Tôi nhớ nhất là những bài văn ngắn diễn đạt món ăn đồng quê. Cách viết của tác giả nhẹ nhàng nhưng khiến cho người đọc cảm nhận được những món ngon đi từ ký ức.

Thời gian gần đây, tôi muốn tìm để đọc lại quyển sách nhưng tôi lại không nhớ nổi tựa đề và càng không nhớ tên tác giả. Cho dù tôi đã viết vài hàng review ngắn cho blog của mình, tôi vẫn không tìm ra được manh mối gì cả. Tôi cũng chẳng nhớ hình dáng bìa sách ra làm sao.

Tuần trước tôi quyết định tìm cho ra quyển sách này. Tôi đã đến thư viện và tìm từng quyển sách một trong kệ sách tiếng Việt. Cuối cùng tôi đã tìm lại được. Quyển sách có tựa đề Quên Được Cứ Quên của tác giả Nguyễn Duy Quyền.

Đọc lại từng bài văn như được trở về với quá khứ. Như tác giả đã viết, “Nếu có chuyến đi nào ngược về trí nhớ, thì cho tôi xin một vé đi tìm lại tuổi thơ”. Với tôi, quyển sách này là một tờ vé để tìm lại tuổi thơ.

Tuy đã sống ở nước ngoài hơn 35 năm, thế mà hình bóng quê nhà của 10 năm đầu trong cuộc đời của tôi vẫn không hề phai. Cho dù giờ đây quê nhà đã không còn như 40 năm trước nữa, nó vẫn khắc sâu vào ký ức của tôi. Việt Nam có cái gì đó rất huyền diệu mà chỉ có những ai đã được sinh ra và lớn lên ở mảnh đất ấy mới hiểu được.

Sau khi đọc xong quyển sách lần thứ nhì, tôi muốn mượn sáu bài trong 80 bài để làm một trang mẫu cho dự án Vietnamese Typography của tôi. Sáu bài này có những hình ảnh món ăn đồng quê mà đã làm tôi xúc động.

Để có được chữ Việt đẹp và dễ đọc, tôi đã dùng bộ chữ Pennyroyal DJR của David Jonathan Ross và Caramel của Robert Leuschke. Mời các bạn cùng đọc để còn một chút gì để nhớ về quê nhà.

Mặt mũi

Hôm cuối tuần đi ăn tiệc. Tôi với anh bạn vừa ăn vừa đứng trò chuyện vu vơ. Vợ anh ấy đi qua và trách móc, “Dạo này cứ đưa phone cho tụi nó”. Thấy anh ấy hơi quê quê nên tôi cười đáp, “Kệ đi chị ơi. Để cho anh được ăn thoải mái một tí”.

Mấy cô vợ ơi, ra ngoài làm ơn giữ mặt mũi cho thằng chồng mình một chút. Về nhà muốn la mắng sao cũng được. Nhiều khi vợ chồng sống chung với nhau lâu rồi nên không còn để ý đến sĩ diện cho nhau. Những lời nói ngọt ngào của thuở ban đầu giờ đã trở thành những lời lẽ đắng cay tột đỉnh. Làm sao ta có thể níu kéo lại một thời đã xa?

Tôi đã xem cái video này trên Facebook khá lâu mà đến bây giờ vẫn còn ám ảnh. Hôm nay chợt xem lại vẫn thấy ngậm ngùi” (Sợi buồn con nhện giăng mau. Em ơi hãy ngủ anh cho thêm viên thuốc).

Dishwasher

Sáng nay mở máy rửa chén ra thấy chén bát đã rửa tối hôm qua mà vẫn chưa sạch. Thôi thì chạy lại lần nữa. Khi máy chạy, tôi nghe tiếng nước lẫn tiếng gì đó rất lạ. Để ý nghe kỹ hơn thì ra là tiếng, “Ti… Ti… Tiền…”

Vĩnh biệt Kiều Nga

Nữ ca sĩ Kiều Nga qua đời ngày 13, tháng 7, năm 2015 tại Orange County, California. Thế là tiếng hát mạnh mẽ, trong trẻo, và truyền cảm đã vĩnh viễn ra đi. Những năm đầu của thập niên 90, Kiều Nga và Ngọc Lan là hai tiếng hát đã chạm đến hàng triệu con tim nơi xứ lạ quê người. Giờ đây hai tiếng hát bất hủ đã được đoàn tụ. Xin cầu mong cho linh hồn của chị Kiều Nga được an nghỉ trong bình yên. Cám ơn chị đã để lại cho đời những tác phẩm tuyệt vời.

Làm

Một ngày đẹp trời, tôi trò chuyện với thằng con về công việc và tiền bạc. Tôi giải thích cho nó nghe muốn kiếm tiền không phải dễ dàng. Tôi phải làm bao nhiêu việc để nuôi sống gia đình:

  1. Làm giám đốc thiết kế trường đại học luật
  2. Làm cố vấn về phông chữ Việt
  3. Làm thiết kế tự do
  4. Làm huấn luyện viên trượt tuyết
  5. Làm thêm sửa chữa và buôn bán dụng cụ trượt tuyết

Nó hỏi lại, “Tại sao ba không làm giàu”? Adu!

Bà vợ còn quăng một câu phủ phàng hơn, “Ông chỉ có tiếng mà không có miếng”.

Phạm Thu Hà: Live Studio Session (Part 1–4)

Gần đây tôi dành những giây phút được thảnh thơi với Phạm Thu Hà qua những ca khúc cô thu âm sống với dàn nhạc. Live Studio Session chia ra làm 4 phần.

Part 1 có 6 ca khúc bao gồm “Phố mùa đông” (Bảo Chấn) và “Xin lỗi” (Hồ Tiến Đạt) được đệm với dàn nhạc. Giọng Phạm Thu Hà cao và operatic nên có phần orchestra là quá lý tưởng. Nổi bật là ca khúc “Một mai em đi” (Trường Sa) được arrange theo giai điệu blues.

Part 2 gồm có ca khúc của Trịnh Công Sơn: “Ru tình”, “Hoa vàng mấy độ”, và “Tiến thoái lưỡng nan”. Chỉ tiếc là chỉ có 3 ca khúc nhạc Trịnh và Phạm Thu Hà hát cả ba điều xuất sắc. Phải chi cô thu âm thêm những khúc nhạc Trịnh nữa.

Part 3 có 6 ca khúc bao gồm “Đời có bao nhiêu ngày vui” (Châu Đăng Khoa) và “Không còn mùa thu” (Việt Anh). Nổi bật là ca khúc “Thà là hạt mưa bay” (nhạc Trần Thanh Tùng và thơ Lý Thiện Ngộ) được phối theo điệu bossa nova nhẹ nhàng.

Part 4 có 5 ca khúc. “Đường xưa” (Quốc Dũng), Phạm Thu Hà song ca cùng Nguyễn Đình Tuấn Dũng qua điệu blues nồng nàng. “Hà Nội của tôi” (Phùng Tiến Minh) cũng được tô điểm màu blues nồng thắm. “Dư âm” (Nguyễn Văn Tý) được arrange theo âm hưởng blues về đêm. Giọng cao sang của Phạm Thu Hà cất lên như chim sơn ca hót trong đêm.

Live Studio Session của Phạm Thu Hà đã đem lại cho tôi những giây phút thư giãn sau những giờ làm việc mệt óc và những buổi trưa nắng gắt của mùa hè. 20 ca khúc nên được chiêm ngưỡng.

Tiếng Việt Vui

Chiều thứ Bảy vừa quá, anh bạn rủ qua nhà nhậu lai rai. Tối đến rủ nhau hát karaoke. Trong đám có mấy đứa cháu hát tiếng Việt cũng thú vị. Nó hát ca khúc “Tình đơn phương” mà khiến mình cảm thấy thèm thuồng vì trong lời ca lại có chữ “xào lăn” trong khi mình nhìn lên TV thì thấy chữ “sầu lắng”.

Nhậu nhẹt hơi nhiều

Gần đây nhậu nhẹt nhiều. Vì uống thuốc chống gout mỗi ngày nên không bị tấn công. Chân không bị gout nữa nên cũng không biết lúc nào uống rượu nhiều.

Tuần trước uống nửa chai Cordon Bleu và nửa chai XXO cùng với mấy người bạn, hôm sau đầu đau như muốn vỡ. Tự hứa từ nay không uống Cognac nữa. Tôi cũng uống qua mấy chai bourbon và cũng cảm thấy khó chịu muốn mửa. Thế nên tôi cũng bỏ luôn bourbon.

Chỉ còn lại whiskey là uống thấy ổn nhất là những chai whiskey Nhật như Yamazaki và Hakushu 12 năm trở lên. Tuy hơn đắt tiền nhưng uống chắc ăn.

Giờ đây tôi phải hạn chế nhậu tối đa. Không uống ở nhà bất cứ loại bia rượu nào hoặc đi ăn với gia đình. Chỉ khi nào đi với bạn nhậu mới uống. Nếu được chỉ thưởng thức whiskey của Nhật thôi. Tuy hơi đắt tiền nhưng đáng.

Nếu như bỏ rượu hẳn thì không thể được trừ khi sức khỏe không còn cho phép nữa. Vả lại giờ đây càng ngày càng lớn tuổi, sức khỏe rất quan trọng. Mùa đông vừa rồi tôi uống rượu rất ít vì tập trung vào skiing và snowboarding.

Lệ Quyên: Khúc tình xưa 6

Lệ Quyên tiếp tục chinh phục dòng nhạc bolero với giọng hát chín muồi. Khi cô cất lên, “Tuổi đời chân đơn côi / Gót mòn đại lộ buồn / Đèn đêm bóng mờ nhạt nhòa”, phong cách rất Lệ Quyên hiện ra rõ rệt tuy ca từ của nhạc sĩ Tô Thanh Tùng đã quá quen thuộc. Và đó chính là vũ khí bí ẩn của cô khi hát nhạc trữ tình. Ngoài giọng hát, Lệ Quyên còn chịu đầu tư vào phần hoà âm phối khí. Ca khúc “Thương hoài ngàn năm” của Phạm Mạnh Cương được dàn nhạc orchestra đệm cho tiếng hát của cô. Lệ Quyên không phải là một ca sĩ sáng tạo để đem đến người nghe những gì mới lạ. Cô chỉ muốn làm tim người nghe nhạc Việt rung động và đến Khúc tình xưa 6 cô vẫn thành công.

Hiền Thục: The Shadow

Trong album The Shadow của Hiền Thục có những ca khúc với giai điệu quen thuộc nhưng ca từ thì mới. Chẳng hạn như “Nước hoa có độc” và “Vẫn như ngày mưa cũ” là những ca khúc nhạc Hoa được dịch lời Việt. Hiền Thục hát nhẹ nhàng giản dị cùng với tiếng đàn guitar mộc mạc. Vì những giai điệu này quá quen thuộc nên cho dù lời nhạc mới cũng không có gì ấn tượng cho lắm.

Contact