Thù hận

Sau khi gửi lá thư cuối cùng, tôi nhận được sự hồi âm. Thì ra người chị cả đã thù tôi suốt bốn năm qua. Nguyên nhân thì tôi không biết và giờ đây thì cũng không cần phải biết.

Mất đi một người chị lớn đúng là chuyện đáng buồn nhưng đó không phải là sự chọn lựa của tôi. Tôi đã cố gắng bốn năm rồi. Một con người mà ngay cả mẹ ruột khuất bóng mà vẫn căm thù, thì tôi cũng không cần gì phải buồn bã. Loài thú còn biết công ơn cha mẹ huống chi loài người nên tôi không bận tâm những người không bằng loài thú.

Kể từ hôm nay, tôi không còn đắn đo suy nghĩ gì nữa. Có những mối quan hệ nên chấm dứt cho dù máu mủ. Tôi sẽ không để những kẻ không đáng quan tâm khiến tôi suy sụp. Thù tôi, tôi khuyến khích thù tiếp. Tôi xin hứa rằng tôi sẽ sống vui vẻ và hạnh phúc trên sự hận thù của chị.

Lá thư cuối cùng

Chị Hương,

Mẹ mình ra đi đã 4 năm rồi. Mỗi năm vào ngày giỗ mẹ đều vắng mặt chị. Giỗ thứ nhất, em gọi điện thoại và nhắn tin chị, chị không trả lời và cũng không đến thắp một nén hương cho mẹ hay viếng thăm mộ mẹ. Em rất buồn. Giỗ thứ nhì, em gọi chị nhưng số đã bị chặn. Em nhắn tin cũng không thấy trả lời. Em thất vọng vì chỉ một ngày để tưởng nhớ mẹ mà chị cũng không tới. Đến giỗ thứ ba thì em không buồn và không thất vọng nữa cho dù em đã nhắn tin và chị không hồi âm.

Đến giỗ thứ tư năm nay, em hoàn toàn không còn hy vọng nhưng vẫn nhắn tin đến chị. Kết quả vẫn thế. Chị vẫn không trả lời và vẫn không đến để tưởng niệm người mẹ đã mang nặng đẻ đau và đã có công nuôi nấng chị em mình nên người. Với người mẹ ruột đã nằm xuống mà chị còn tuyệt tình đến thế, thì đối với thằng em cùng mẹ khác cha này có tình nghĩa gì. Dĩ nhiên là em nhận thức được điều đó, nhưng em vẫn muốn hàn gắn lại tình chị em. Em luôn mang ơn chị đã bảo lãnh em qua mảnh đất tự do và đầy cơ hội này.

Tuy nhiên, em tôn trọng sự quyết định của chị. Chị không nhìn nhận thằng em này thì em đành phải chấp nhận. Đây là lá thư cuối cùng em gửi đến chị. Từ đây về sau, em sẽ không liên lạc hay làm phiền đến chị nữa.

Giỗ thứ tư của Mẹ

Hôm nay giỗ mẹ, gia đình tụi con về Lancaster cúng giỗ, viếng thăm mộ mẹ, và cùng dùng buổi cơm trưa với bà con mình. Gần đây con ít viết về mẹ nhưng lúc nào trong con cũng nhớ đến mẹ.

Thời gian trôi qua đã giúp con xoa dịu nỗi đau đớn về sự ra đi của mẹ. Đời người rồi cũng phải đến lúc ra đi không tránh được. Con cũng phải chấp nhận để sống thoải mái một chút và không lo sợ gì cái chết sẽ đến.

Cám ơn mẹ luôn phù hộ con mỗi khi con cầu cứu đến mẹ. Phép ẩn của mẹ luôn giúp con và gia đình tai qua nạn khỏi. Mẹ an nghỉ nhé.

Vợ tôi bước vào 50

Tuổi 50 em đang chín muồi (chưa rụng rơi). Trong đôi mắt anh, em vẫn như lần đầu mình gặp nhau. Trong đôi tai anh, em chỉ hơi cộc cằn hơn xưa. Hơn 16 năm thành vợ thành chồng, chỉ thay đổi tí xíu là hạnh phúc rồi.

Trong suốt mười mấy năm qua, em đã tập trung cho gia đình, nhất là con cái. Đến lúc em nên dành thời gian cho chính mình. Chuyến đi du lịch Pháp gần đây, em vắng nhà, mấy cha con anh vẫn sống sót. Em đừng lo lắng gì nhiều. Anh mong em có những giây phút riêng tư để thư giãn tâm hồn lẫn tinh thần vì em là nền tảng của gia đình mình và là nơi nương tựa của anh.

Đời anh mà thiếu em như cây thiếu nước, nhà thiếu nóc, hủ tiếu thiếu nước lèo, bánh bèo thiếu nước mắm, thịt bò nhúng giấm thiếu mắm nêm. Đùa tí cho vui thôi chứ bây giờ anh bị gout bỏ mẹ thịt bò rồi.

Chúc em bước sang tuổi 50 nhiều sức khỏe để lo lắng cho mẹ già, chồng trẻ, và đàn con thơ.

Nhớ vợ

Bà xã đi Pháp chơi mới đó mà 6 ngày rồi. Ngày mai sẽ trở về. Lấy ngày nghỉ Ở nhà với bốn thằng con mà còn bận rộn hơn ngồi trong văn phòng làm việc. Bù lại là thời gian trôi qua rất nhanh. Tuy nhiên, vẫn cảm thấy thiếu vợ và nhớ vợ.

Tình cảm vợ chồng cũng tốt. Con cái cũng lớn lớn rồi nên dành một chút thời gian riêng cho chính mình. Tôi rất ủng hộ việc vợ đi chơi xa để thư giãn. Vợ ít khi chịu đi đây đó, nhất là khi con còn nhỏ.

Tuy thương yêu con cái cũng phải lo lắng đến bản thân mình. Cha mẹ mà rơi vào tình trạng trầm cảm nữa thì ai lo lắng cho tụi nhỏ? Hy vọng rằng vợ có những giây phút nhẹ nhàng thoải mái trong tuần qua.

Dọn dẹp

Vợ đi Pháp chơi một tuần ăn mừng trước khi bước vào hằng năm. Cơ hội hiếm hoi để tôi dọn dẹp nhà cửa và cho bớt đi những gì không dùng.

Nhìn thấy đồ đạc ngổn ngang, tôi cũng ngán ngẩm. Không biết nên giữ lại gì, nên cho đi món gì, hoặc nên quăng đi món gì. Cuối cùng thì cũng không bỏ gì nhiều mà chỉ dọn dẹp lại cho gọn gàng.

Tuy chưa được theo ý muốn nhưng cũng được nhẹ nhõm và bớt căng thẳng hơn một chút. Sẳng trời mát không cần dùng máy lạnh, tôi mở cái unit trong nhà ra chùi máy móc lại một tí.

Đến chiều đưa tụi nhỏ ra công viên hứng gió và trượt rollerblade một tí. Một ngày như thế là đủ rồi

Giỗ thứ tư của Ba

Từ lúc con còn nhỏ cho đến lớn rồi lúc ba ra đi, cha con mình cũng luôn xa nhau. Mỗi người sống một biên giới khác nhau. Giờ đây cũng vậy, mọi người một thế giới khác biệt

Ngày xưa con hay trách móc cha không ở bên con. Giờ làm cha, con mới cảm nhận được cái khó khăn của cha mẹ. Con luôn lo lắng cho mấy đứa con đến nỗi đầu óc phát điên.

Con luôn bị rơi vào những giây phút phiền muộn vì con cái vì quá lo lắng cho tụi nó. Từ miếng ăn đến miếng học, từ tính tình tốt đẹp đến tính nết xấu, từ những trò lành mạnh đến những trò điện tử nghiện ngập, lúc nào cũng nhắc nhở chừng mực. Nhưng mà những điều đó khiến cho tụi nó càng ghét mình hơn.

Ngày xưa ít khi có ba bên cạnh, con cũng trải qua sóng gió trong cuộc sống. Con cũng muốn noi gương theo ba để tụi nó được tự do. Tụi nó muốn làm gì thì làm. Có lo lắng hoặc sợ sệt cũng không làm được gì, chỉ tự chút hết phiền muộn vào đầu óc mà thôi.

Dù được ba tin tưởng hay vì lý ba phải bỏ bê, con cũng đã trưởng thành. Hy vọng đám con của con cũng thế nếu như nó không cần sự quan tâm của người cha này.

Hôm nay ngày giỗ, con tưởng nhớ đến ba. Cõi tạm này có quá nhiều phiền phức. Đến lúc con hết nợ đời hy vọng mình sẽ đoàn tụ ở nơi khác. Con cũng hy vọng cha mẹ đã được gặp lại nhau.

Stock Trading

After more than 20 years on hiatus, I started trading again yesterday. I didn’t have much cash in my account; therefore, I wanted to invest in penny stocks. My wife told me to buy Tevogen (TVGN) and I did. We could have made 100% today, but I wanted to keep it for the long term. If I were to lose, it’s not that much.

I got into trading right after I graduated from college. I couldn’t find a job and day trading seemed like an easy way to make some quick money. I opened a account with the small saving that I had. As a day trader, I made from $50 to $200 a day, which were enough for me. One morning, I lost over $3,000 because I didn’t sell what I had.

When I landed a full-time job, I stopped trading. I hardly checked my account. My account was with Scottrade. TD Ameritrade acquired Scottrade a few years ago and now merged into Charles Schwab.

I had learned an invaluable lesson in day trading; therefore, I am being really careful about our investment. I am willing to lose an amount that I won’t regret. Obviously I won’t get rich either.

My wife was following NuZee (NUZE) and it is over 800% today. How crazy is that? We missed the boat this morning. Oh well! She is a smart woman so I will follow her.

Bạn xưa

Hai tuần trước, tôi gặp thằng bạn học chung từ trung học. Hơn mười lăm năm chúng tôi mới gặp lại nhau tuy chúng tôi hiện ở cách nhau không hơn mười lăm phút lái xe.

Nó mời tôi đến câu lạc bộ dành cho lính ăn trưa, uống bia, và rượu bourbon. Từ lúc chúng tôi rời trường trung học, mỗi đứa mỗi nơi. Chúng tôi cũng đã chọn lối đi cho riêng mình. Nó thì vừa đi học đại học vừa đi lính. Nó đã không ngừng nỗ lực gây dựng sự nghiệp. Giờ đây nó đã khá giả. Chỉ có điều hơi cô độc vì không có con và đã một lần đổ vỡ gia đình.

Ngược lại thì tôi không giàu có gì. Làm ít, ăn xài thì nhiều. Nhưng tôi may mắn là được một máy ấm gia đình. Đó cũng là cái an ủi nhưng có con cái thật không dễ dàng. Thậm chí tôi càng căng thẳng khi tụi nhỏ càng lớn. Hy vọng mình có thể làm tròn bổn phận một người cha.

Đúng là cỏ lúc nào cũng xanh hơn ở phía bên kia. Nếu được một mình thì tự do và thong thả biết mấy. Đâu cần phải lúc nào cũng nghĩ về đàn con. Dĩ nhiên tôi không hối hận con đường tôi đã chọn. Tuy khó khăn cũng phải vượt qua.

Time

Last week, we took some time off to take the kids to the beach. Despite the cold water, the strong wind, and the crashing waves, we had a great time together. It was nice to have the time just for our little family. Nevertheless, we had very little down time with the four active boys.

As the boys are growing and demanding their own time, I don’t know how many more times we can spend together. I want to use my time on earth to make memories. As I am aging, I don’t know when my time will be up. It might sound cynical, but we don’t know when we will be running out of time.

As we spent our time on the beach, we also attended my mother-in-law’s sister’s funeral. She lived a wonderful life and spent her time last with her loved ones before she left. If I were to have as much time as her on earth, I would have about 43 years left. Given how unhealthy I have become and how stressful I always carried with me, I don’t think I have that much time left.

As I am getting older and seeing people leaving this earth, I often think about my own time. A close friend of mine drowned in his teenage time. A heart attack robbed the time of another close friend of mine when he was in his 30s. My parents, aunts, and uncles have lost their time to illnesses.

As time passed me by, I realized that I had wasted so much of my time. I spent too much time worrying about things that might happen such as losing the ability to feed my family, raising my kids wrong, drifting away from the love of my life, and fading into darkness.

Nowadays, I just want to treasure the present time that I have. I can’t spend too much time worrying about things that I don’t have control over. I can’t even control my own time. Only time will tell.