Trong tôi Mỹ Tâm luôn là công chúa nhạc pop. Tuy nhiên đến nay tôi vẫn chưa rõ là công chúa này từ Việt, Tây, Tầu hay Hàn Quốc. Khởi đầu là một “Tóc Nâu Môi Trầm” với “Cây Đàn Sinh Viên” rất ấn tượng nhưng làm tôi say mê nhất là khi Tâm cất lên những lời ca lạnh lùng mà đầy quyến rũ: “Tình yêu đến em không mong đợi gì / Tình yêu đi em không hề hối tiếc.”
Đó chỉ là những cảm xúc cô tâm sự giùm tác giả. Sau này Tâm tự viết nhạc riêng cho mình. Một trong những bài của Tâm tôi không thể nào quên được là “Nụ Hôn Bất Ngờ” và nhất là những lời Anh Tâm chêm vào, “Oh first kiss! You make me happy! You make me crazy!.” Tuy happy và crazy vần với nhau, hai chữ hoàn toàn không ăn khớp với nhau. Phải chi lúc đó Tâm cho tôi xem trước khi cô phổ biến bài này thì tôi sẽ đề nghị Tâm sửa lại một chút như thế này: “Oh first kiss! You make me horny! You make me crazy!” Từ horny sẽ dẫn đến crazy. Sau này thì Tâm lấn sang Hàn Quốc luôn nên đến nay tôi không rõ Tâm là công chúa V-Pop, K-Pop hay tùm-lum pop.
Album mới nhất mang tựa đề ngắn gọn là Tâm, vừa là tên của Tâm cũng vừa là những tâm sự cô gửi gắm lại trong mười ca khúc do chính cô sáng tác. Nghe ba bài đầu tôi rất vui là vì thấy Tâm đang đổi hướng sang pop-jazz đúng với gu của mình. Bài đầu tiên, “Gởi Tình Yêu Của Em,” được hòa âm theo bossa-nova rất hấp dẩn. Tuy đề tài tình yêu đôi lứa cũ như trái đất, tôi chẳng e ngại miễn sao có trăng với jazz là ok rồi.
Bài thứ nhì, “Giữa Hai Chúng Ta,” cũng khá êm ái với đàn dương cầm và cây cọ quẹt phơn phớt. Bài thứ ba, “Còn Lại” là phê nhất với tiếng bass thùng cùng với những nốt cao và jazzy của dương cầm. Đến đây thì tôi đã hoàn toàn trên chín tần mây. Tiếc rằng đến bài thứ tư thì chỉ “Như Một Giấc Mơ.” Đang lân lân trên mây thì bị đánh thức bởi bài hát cho một phim bộ tình yêu ướt át của Hàn Quốc.
Đến đây thì Tâm quây về với sở trường pop đường mật của mình. Những bài này đều chú trọng đến cái melodic hooks. Giai điệu càng bùi thì người nghe càng dễ bị lôi cuốn nếu không bị nhàm chán. Vì âm điệu khiến tôi chán nên tôi để ý đến lời hát một tí và phát hiện là có những chỗ Tâm viết không ổn. Điển hình là bài “Lại Một Đêm Mưa.” Cô tâm sự, “Giọt mưa cứ rơi. Tiếng mưa rơi đều… Vì em nhớ anh nhớ anh rất nhiều.” Mưa rơi đều cũng nhớ anh nhiều? Sao nhạt nhẻo thế? Nếu mưa rơi không đều thì đâu cần nhớ anh.
Bài cuối của album “Sai” với điệp khúc như thế này: “Một lần hôn nhau rồi thôi / Một lần ôm nhau rồi thôi.” Có thế thôi? Không cần thêm gì nữa hả? Hôn nhau, ôm nhau mà không cháy lửa thì thật là lạ. (Đùa tí cho vui.)