Mấy ngày trước tôi cùng bà xã ăn đi thử một nhà hàng Việt gần nhà. Quán ăn trang trí cũng khá sang trọng. Bà chủ quán mặc chiếc áo dài lộng lẫy. Không khí ấm cúng hoà với vũ điệu nhộn nhịp cha cha cha làm tôi bùi ngùi hồi tưởng lại những kỷ niệm của thời trung học.
Lúc đó ngày nào tôi cũng lội bộ từ nhà đến trường và từ trường về. Mỗi lần đi tôi đều nghe nhạc qua cái máy walkman được một ông thích chị tôi tặng cho. Có một lần thằng bạn người Việt cho tôi mượn cái CD liên khúc Asia Golden Cha Cha Cha do Trúc Hồ hoà âm. Tôi sang lại qua băng cassette và đã nghe và bị mê suốt một thời gian dài.
Album được chia ra làm bốn phần liên khúc. Mỗi liên khúc dài khoảng mười mấy phút. Điệu nhac cha cha cha làm nền tảng không thay đổi nhiều. Cái đặc điểm là Trúc Hồ tài tình dùng keyboard điện và guitar để hoà những nhạc phẩm khá quen thuộc của Việt Nam lẫn Tầu lẫn Anh lẫn Nhật lẫn Mễ Tây Cơ. Từ “Vết thù trên lưng ngựa hoang” đến “Love potion #9” đến “Summer kisses winter tears” đến “Guantalamera” đến “Sukiyaki,” không hiểu những nhạc phẩm này có gì giống mà Trúc Hồ lại khéo léo hoà hợp chúng lại với nhau rất thú vị.
Tôi nghe album này từ những ngày nóng nực cho đến ngày lạnh buốc. Nhưng kỷ niệm đáng nhớ nhất là được nghe cùng một cô gái Việt học chung trường. Hôm đó trời mưa nên hai đứa nén lại một cái cửa hàng tạp phẩm nhỏ. Tôi đưa earphone bên phải cho cô ấy nghe và tôi nghe bằng earphone trái. Cô ấy cũng thích thú như tôi nên đã nghe cho đến khi tạnh mưa mới thôi.
Cô bé này học lớp bảy dưới tôi một lớp. Không biết cô từ đâu dọn đến nên chỉ mới nhập học không lâu. Cô bé thường đạp xe đến trường nhưng mỗi khi thấy tôi cô dắt xe đi bộ cùng tôi. Có một cô gái đi cùng tôi vui thầm. Khi tan trường về tôi xem coi có cô ấy cùng đi chung không. Lúc đó chúng tôi cũng không nói gì với nhau chỉ cùng nhau đi. Cô ta vào học chỉ được vài tháng rồi biến mất. Tôi hỏi thăm thằng bạn về tin tức của cô. Nó cho biết cô đã có thai và đã nghỉ học nuôi con.
Tôi buồn bã và từ đó đã không còn nghe lại album đó nữa. Tên cô ấy tôi cũng không nhớ nổi nhưng kỷ niệm ngày mưa ấy thì không bao giờ quên được.