Lâu rồi không nghe Tùng Dương hát. Trong làng ca nhạc Việt Nam từ trong nước đến hải ngoại, hiếm có được một ca sĩ luôn thay đổi và làm mới như Tùng Dương. Từ album đầu tay Chạy Trốn, Tùng Dương đã thành công trong việc đem jazz và blues vào ca khúc Việt. Với Những ô màu khối lập phương, Tùng Dương biến hóa từ màu sắc trong âm nhạc lẫn trang phục trên sân khấu.
Thời gian Tùng Dương covers lại những bài tình ca xưa tôi không còn theo giỏi nữa. Năm nay phát hành Multiverse, Tùng Dương cũng đã thay đổi nhiều. Tùng Dương không còn gào thét như ma quái nữa. Hơn nữa Tùng Dương đã già dặn đi nhiều. Bằng chứng là ca khúc “Già” của nhạc sĩ trẻ Antoine Lai, Tùng Dương hát lên tâm trạng của tôi, “Nằm chưa được lâu, gần sáng đau nhức khắp người / Ai bán thời gian, cho xin được giá, mua nhiều ngày mới”. Tuy nhiên phần hòa âm cũng rất mạnh mẽ. Càng già càng xung.
Một ca khúc nữa của Antoine Lai, “Đàn ông không cần khóc”, cũng khá ấn tượng với lời ca như, “Đàn ông ngại khóc sợ khi khóc ra rồi sẽ không nguôi / Đừng buồn tôi ơi / Đàn ông biết khóc là đàn ông biết yêu cuộc đời”. Tùng Dương hát rất cảm xúc với bài phối semi-classical.
“Phản chiếu” là ca khúc do chính Tùng Dương sáng tác với ca từ quái lạ: “Tự đầu độc chính mình / Hủy diệt từng tế bào / Vùng vẫy tiềm thức / Thành muôn trùng khát khao”. Phần orchestration tối đẹp hợp với các hát truyền cảm của tác giả.
Multiverse là một album mới từ nội dung với giai điệu nhưng không quá khó nghe.