Thơ chống dịch

Thấy bà con làm thơ chống dịch vui vui nên cũng tham gia.

Tôi là Doanh
Sẽ không đi loanh quanh
Ở nhà tự xử cho nhanh.

Tôi là Donny
Ở nhà khỏi bận quần xì
Chỉ ăn mì và ngủ li bì.

Các bạn cố gắng ở nhà nhé để tai qua nạn khỏi. Chúc tất cả bình an và khoẻ mạnh.

Letter From Mr. Cường

Cường writes:

Hi Donny,

This is Cuong, the writer at Cuong.com. I was reading a few of your blog entries at VisualGUI and had to email you after I read “A Bad Asian Confession.” Wow. She seemed like a sweet girl. You did mess up. But messing up is part of being young, maturing, growing up. Look at me. I didn’t tell Nhi I loved her until 20 years later. And even then I didn’t take her hand. So your bad ain’t so bad. I hope you contacted your old girlfriend afterwards and made up, even if it was 20 years later.

Keep on writing! Your articles are refreshing! By the way, where’s your email list sign up? Can you sign me up? Thanks!

I just added you to my blogroll! You’re my first!

Cuong

Dear Anh Cường,

Thank you for taking the time to write to me. It is an honor to hear from a Vietnamese-American voice I respect. I am glad that I had discovered cuong.com and subscribed to your blog via RSS Feed. On that note, I have an RSS Feed if you would like to subscribe. I do not have an email subscription because I don’t want to manage an email list. I don’t want to be responsible for people’s email. Furthermore, I don’t want to flood people’s inbox with my rants.

Thank you for sharing your story about your relationship and your advise to reconnect. A few years ago, I came across her name on Facebook through a mutual friend. I immediately sent a friend request hoping that we could put our past behind. Unfortunately, she still has not accepted my request. I tried. Based on some public photos she had posted, she seemed happy with her husband and kids. Maybe it is a good thing we aren’t reconnected.

Also thanks for adding me to your blog roll. It means a lot to me.

Take care of yourself and your family. Stay safe and healthy!

Regards,

Donny Truong

A Letter to Cancel Our Vacation Rental

Dear Ms. M,

We would like to cancel the vacation resort rental booked for the week of April 4 to 11, 2020, which is three weeks from today. Yesterday the government declared national emergency on Coronavirus.

We understand your refund policy, but we hope that you make an exception for this grave pandemic. We made the decision to stop all non-essential travels until the Coronavirus is under control. The outbreak is too risky for us and for our 80-year-old mother in particular; therefore, this vacation will have to be cancelled. Please let us know if we have any options or if we can work something out.

Thank you for taking this serious matter into consideration.

Best regards,

The Truong Family

Thank You For Your Support

Yesterday I received a generous contribution from a reader. As an independent blogger, I feel appreciative and encouraged. Blogging has become a passion of mine. I am not a writer, but a designer who writes. Blogging has allowed me to express myself through words without filter. I could write whatever I wanted. The freedom is both hypnotic and hell-raising at times.

Although I have invested time and effort into my blog, from designing to writing, I hesitated to ask for support. I don’t want to change the way I write if I have people paying me. Fortunately, it has not been the case. But then on the flip side, why the hell not? I will never know if I never tried it out. Whether I get support from readers or not, keeping my blog up-to-date will not change. Writing has been a way for me to deal with many issues in my head. If nothing else, I can improve my writing. I still trip up on English grammar, but I am getting better. I still make Vietnamese spelling errors, but I am relearning them as I write.

These days, I do cross-posting on Facebook as well. I want to share some of my thoughts to family and friends who do not visit my blog. On Facebook I have 230 friends, which is a much smaller audience than my blog. I pull in about 12,000 unique visitors a month on my blog, but I have no idea who they are or where they come from. I do not have any third-party tracking script on my website. I have no like button and no comment section on my blog. It is just me writing my life away. Facebook is different because it is Zuckerberg’s platform and not mine. All my content belongs to him and I don’t feel easy about it. The good thing is that I can simply turn off the switch and everything will be gone. Most of the content I shared on Facebook I already have an archive on my blog.

If you find me deactivating my Facebook one day, you can always find me on my blog. My blog is where I keep most of my writing. I wanted to thank everyone who had contributed to my blog. If you’ve moved to do so, here’s the link.

Share the Love for Web Typography

Have you read the second edition of Professional Web Typography? The entire content is free to read online and now you can also download all the source codes for just 5 bucks, which is a 50% percent discount from the original price. so head over the book’s website, download the source files, read it, and set beautiful, professional typography on the web. If your significant other is into web typography, this little last-minute gift is perfect. Thank you for supporting my book and happy Valentine’s Day.

Yo Fatboy

What’s up, hommie? It’s raining as fuck this morning. I was driving and pumping Biggie to work. The “Juicy” joint reminds me of the good ole days we hang out together, especially these bars: “I let my tape rock ’til my tape popped / Smokin’ weed in Bambu, sippin’ on Private Stock.“ Yeah man, remember the time when we shared fried chicken dipped in special spicy sauce, which turned out to be Sriracha Chilli, and sipped 40-oz. Private Stock? Damn man, what’s happened to us? We used to be hommie. No, fuck that man, we’re still hommie. If you get this message, hit me up. Call the crib, same number, same hood. It’s all good, baby baby.

Tiền như tinh trùng

Sau khi dự tiệc cuối năm ở chỗ làm tôi lái xe về với chút men rượu trong người. Tôi nghe lại album đầu tay của JAY-Z với volume khá cao. Ngay bài đầu “Can’t Knock the Hustle” có một câu đầy thú vị: “Ta làm chuyện dơ như trùng / sản xuất tiền như tinh trùng.” Cũng vần đấy chứ. Phải dịch vậy không ta? Câu tiếng Anh là: “We do dirt like worms / produce G’s like sperm.” Classic!

Lời phê bình nặng nề

Sau khi đọc bài nhận xét của tôi về album Nghĩa mẹ tình cha bao la biển trời của Thanh Lâm, chú Sunny Nguyễn gửi email cho tôi như sau:

Đọc xong những lời phê bình của ông về nhạc sĩ Thanh Lâm, tôi mới tin là đa phần người Việt thích nói nhưng lại khg có sự suy nghĩ và tìm hiểu kỹ lưỡng trước khi phát biểu lung tung như: chó sủa… chim vẹt…?
Đúng là không thể nào so sánh Thanh Lâm với những tay jazz mà ông tự cho họ là legends. Bởi vì họ không phải legends. Chơi sax có hai cách, một là phun và một là phà. Để tôi dậy ông nhé, phun là nhưng tay sax mà ông cho là legends đó, họ chỉ phun hơi vô kèn rồi với 10 ngón tay chạy theo keys lên xuống cho lẹ, và dĩ nhiên là chạy theo những hợp âm được viết sẵn theo giai điệu jazz. Tiêng kèn của những tay phun thì lại bị non choẹt khi lên cao, thậm chí tiếng kèn tenor sax trở thành alto sax. Có lẽ vì vậy mà ông khg phân biệt được Thanh Lâm thổi kèn gì và cho là tenor sax. Thật nực cười. Thanh Lâm thổi theo loại phà, tức là ở trong cổ phải hâm ra âm thanh của bài nhạc và từ cây kèn mới huếch đại ra tiếng kèn. Chơi theo lối này cả ngàn người thì may ra được hai người và đó là Thanh Lâm và Paul Desmond, the legendary sax. Phun chỉ là loè thiên hạ của 10 ngón tay được di chuyển nhanh nhẹ trên những phím của cây sax nhưng khg thể nào đưa hồn vô tiếng kèn như phà.
Và cái ngớ ngẩn thứ nhì của ông là ông đi so sánh hai loại nhạc với nhau, Jazz và pop. Nói tới đây tôi lại nghĩ đến bản chất của cong người Việt thích phô trương nhưng người ngoại quốc và thích dìm hàng người Việt. Có lẽ đây cũng là từ máu đã được di truyền theo tổ tiên nhà ông, đành chịu vậy…
thêm cái ngu nữa, (khoái quá vì có người ngu để tôi chửi), ông có biết những bài trong CD 4 của Thanh Lâm là loại nhạc như thế nào khg ông dốt kia. Đó là những bài va ngợi về tình cha tình mẹ, cho nên cần phải nghiêm chỉnh khi chơi những bài như thế này để tỏ long tôn kính đến những bậc sinh thành, cũng như nhưng bậc sinh thành ra ông. Nếu đưa bài Lòng Mẹ vô theo kiểu jazz như ông thích thì còn gì là tôn nghiêm? Đừng nói gì đến những bài ca ngợi cha mẹ mà thể loại pop hoặc classical, người Mỹ đều khg đưa vô sử dụng theo jazz.
Cái ngu kế của ông phơi bày là: athanh Lâm hoà âm với một giàn nhạc giao hưởng theo classical và có pha thêm chút pop nhưng ông lại đi so sánh với một giàn nhạc chỉ… có 4 tay chơi? Má ơi sao trên cõi đời lại sót lại một thằng Việt ngu đần đến như thế, bất hạnh quá.
-Thanh Lâm chơi alto thì ông nói là tenor.
-Thanh Lâm chơi nhạc pop và classical thì ông lại đi so sánh với jazz. Nếu so sánh sao ông khg đi so sánh mấy thàng Mỹ chơi rock, ballad và classical với jazz thử coi nó có đập cho ông vỡ mỏ khg, ăn gì mà ngu thế hả man!
Nếu ông so sánh Sax Thanh Lâm với một vài thằng ngoại quốc chơi theo lối nhạc pop hoặc rock thì tôi khg nói ông ngu đâu mà cùng lắm tôi chỉ nói ông khg biết nghe thôi. Tôi biêt ông thích viết thích nói và thích dậy thiên hạ lắm nhưng ông nên nghiên cứu kỹ lưỡng hơn trước khi phát ngôn theo kiểu Viêt Cộng để mang tiếng ngu nhé. Đó là lơi dậy bảo của tôi tặng cho ông nhân dịp lễ Giáng Sinh sắp tới.
For your information, tôi đã từng đưa tiếng kèn sax của Thanh Lâm cho mấy tay nổi tiếng ở NOLA và họ xin được học master class với Thanh Lâm nhé. Còn và còn nhiều lắm về Thanh Lâm sax nhưng tôi dậy bảo ông tới đây tạm đủ rồi, nếu ông vẫn khg hiểu thì coi như tôi đã tốn thì giờ vậy. God love you, man.

Đọc thấy thú vị nên tôi trả lời như sau:

Cám ơn lời phê bình của chú về bài nhận xét của cháu. Cháu đã sửa lại sự thiếu sót của mình qua phần góp ý của chú.

Cháu chỉ viết theo cảm nhận riêng của mình và đang trên blog cá nhân của mình. Mục đích của cháu chỉ muốn rèn luyện tiếng Việt của mình.

Chúc chú ngày cuối tuần vui vẻ dồi dào sức khỏe.

Regards,

Donny Truong

Chú trả lời như sau:

I was not happy that you said his cd is just for phục vụ ở những nhà hàng and I felt insulting. sorry for coming on to you like that. Chúc Donny cuối tuần vui vẻ và good luck with your Tiếng Việt.

Bài học rút kinh nghiệm rằng cho dù người ta tấn công đến đau, chỉ cần mình vẫn giữ được bình tĩnh thì có thể trở thù thành bạn. Thật sự bài review của tôi chỉ viết cho vui thôi chứ không có ý định đứng đắn là một nhà phê bình. Tôi vẫn chỉ là người thích nghe nhạc và viết về cảm nghĩ của mình.

Meet Cường

I just came across cuong.com and read all of the posts. Cường is a Vietnamese-American writer born in Sài Gòn, Việt Nam. In his new blog, Cường offers a Vietnamese-American perspective on various subjects including race, parenting, politics, education, and religion. Subscribed!

Maureen Corrigan’s Favorite Books of 2019

I am glad to see Ocean Vương’s On Earth We’re Briefly Gorgeous made Corrigan’s list. I am adding the following titles to my to-read list:

  • How We Fight for Our Lives by Saeed Jones
  • Black Is the Body by Emily Bernard
  • The Nickel Boys by Colson Whitehead
  • Trust Exercise by Susan Choi

Whitehead’s and Choi’s book are fiction. I might read them for a change.

Contact