Say No to Kids

Scott Sonenshein:

When we always yield to our children’s wants, we rob them of the opportunity to find solutions by adapting what they already have. Kids who learn from denial realize at an early age that they won’t always have the perfect tool for every job. They might not know something, have something, or be something. But that’s not the end of pursuing goals — it’s the beginning of activating their resourcefulness to find another way.

I try to say no to my boys as much as I can. Sometimes I felt bad when their cousin gets everything, but they don’t. This article has reaffirmed that saying no is good. The don’t have to be spoiled like other kids.

Đán on Marriage

Đán: Daddy, you’re the best. I want to marry you.
Dad: No, thank you. I am already married to your mom.
Đán: You know, a boy can marry a boy.
Dad: Of course. Are you going to marry a boy?
Đán: No.
Dad: Who are you going to married then?
Đán: Nobody.

That was our conversation when I let him played on my iPhone.

Những Niềm Vui Nhỏ

Hôm qua sau giờ làm đón thằng Đán về và ghé qua thư viện đọc với nó ba quyển sách thiếu nhi. Về đến nhà thằng Xuân đòi đi dạo nên đẩy xe cho nó hóng gió. Tối trước khi đi ngủ đánh một bàn cờ với thằng Đạo. Trong tuần được chúc thời gian với tụi nhỏ vậy là vui rồi.

Hôm thứ Hai tôi đi tham quan trường học mới cho thằng Đạo. Nó được cơ hội vào chương trình Magnet. Chương trình này đặt biệt áp dụng nghệ thuật vào lớp của học sinh. Chẳng hạn như kết hợp giữa toán và nhạc electronic để việc học được phong phú hơn. Nghe thì cũng thấy thú vị. Người hướng dẫn cũng cho biết rằng bây giờ trường không cho bài tập về nhà làm mà chỉ khuyến khích các em đọc sách. Theo những thống kê cho biết việc làm bài vỡ ở nhà không có tác dụng nhiều nên để cho tụi nhỏ nó có thời gian làm những thứ khác như thể thao hoặc đọc sách.

Sau khi ra khỏi trường gặp một bà mẹ người Phi đến đón con tôi hỏi thăm bà về trường này. Bà có thằng con trai học lớp năm. Bà không thích trường nầy lắm gì bà muốn trường dại cao hơn và cho bài tập về nhà nhiều hơn. Lớp học hơi dễ dãi cho thằng con trai của bà nhất là đối cới những đứa Á Châu. Tôi thì không suy nghĩ như thế. Miễn tụi nó theo kịp là đủ rồi. Không cần chúng nó lúc nào cũng phải học bù đầu. Tôi chỉ khuyến khích chúng nó đọc sách. Thằng Đạo bây giờ cũng thích đọc lắm. Bây giờ đến thằng Đán. Sau này chỉ cần cả nhà ngồi trên sofa đọc sách là tui vui rồi.

14 Tháng

Sáng nay Xuân thức dậy trể còn hai anh lớn được nghỉ ở nhà. Đánh răng rửa mặt xong, tôi cho Xuân vào carseat nhưng Xuân không chịu nên chóng lại. Tôi đặt Xuân xuống đất. Mẹ bảo, “Xuân vô carseat đi con.” Xuân tự động bò vào ngồi xuống đợi tôi đeo seatbelt vào. Lời nói của mẹ quá hiệu nghiệm.

Đưa Xuân đến lớp vừa lúc các bạn đang ngồi trên ghế đợi ăn snack. Cô giáo bảo tôi cho Xuân vào ghế ngồi. Xuân ngoan ngoản vân lời. Khi tôi bước ra khỏi cửa Xuân chỉ nhìn theo mà không khóc như những lần trước.

14 tháng Xuân biết nhiều và chững chạc hơn. Mong rằng đến 24 tháng cũng thế. Qua hai lần kinh nghiệm tôi quá sợ terrible two và terrifying three. Thôi thì đến đâu lo đến đó.

In Training

Stand up, Đạo said and Xuân complied. Sit, Đạo said and Xuân complied again. Đán followed up, Roll over. My poor fourteen-month-old didn’t know what to do although he is as cute as a puppy.

Head Reader

Daddy, can you tell us a sweet story? Đạo asked. Sure, I began, Once upon a time, there were two really really bad boys… He interrupted, You mean me and Đán? I did not say that. I replied. But you meant it. He said. How do you know? I pressed on. I can read your head. He responded. I have been with you for eight years. I know you daddy.

The H-Word

Last night, Đạo dropped the H-word. “I hate you,” he said. I schooled him, “This is how you repay for all things that I had done for you. I fed you. I brushed your teeth and gave you a bath every night. I wiped your butt.” Đán added, “He let you play with the iPad and played chess with you.” Đạo broke down, “You’re making me feel bad.” I replied, “But you hurt me.” He apologized, “I am so sorry, daddy. I will remember you forever.” I said, “I forgive you, but you need to think before you say things like that.” Đán asked, “What does forgive mean?”

Sign of Narcissist?

When I came to pick Đán up, he proudly showed me his self portrait and said, “Daddy, do you know what I am going to do with the picture? I am going to stare at it because I look so handsome.”

Learning Through Losing

A few weeks ago, Đạo started his chess lesson once a week after school. He has been excited to play with me at home. The first time we played, he did well for a beginner. He lost, but commanded all the moves. The second time we played, he lost again, but got better. My wife told me that I should let him win. The third time we played, he lost again, but flipped out because he could not get any victory. I calmly explained to him that he would learn much more through losing. I told him my experience of how I learned to play Chinese chess.

When I started learning Chinese chess, I was around his age or a couple years older. My father was hardly around; therefore, I played mostly with kids in the neighborhood. I preferred to play with kids who could beat me. They motivated me to get better at my game. I learned to defend first before attack. Although I have not played Chinese chess for a long time, the concept and strategy stayed with me. Transferring those skills to chess was easy.

I am not that great at chess and I am sure Đạo will beat me in the near future. We played the forth time and he showed improvements. He watched my moves to defend his pieces. Although he lost, but his awareness is sharper. I hope that losing would make him stronger and wanted to play better. I don’t see the point of letting him win. He needs to earn his victory. Once he gets there, he will feel great. I don’t think I am being to hard on him.

Fantastic Dad

Thứ Hai vừa qua, tôi đến đón Đạo và Đán sau giờ học bơi. Tiện chỗ tắm luôn cho hai đứa. Sau đó hai đứa muốn ăn sushi. Đán phàn, “Con không có ăn trưa ở trường vì họ cho con cơm thối trộn với đậu.” Nghe thảm quá nên tôi gọi mẹ nó bảo ra chợ Đại Hàn ăn tối. Mẹ nó không muốn đi nên ở nhà với thằng Xuân.

Đến chợ Đại Hàn thì họ không có làm eel sushi ngày trong tuần thế thì ba cha con đi ăn nhà hàng Nhật. Phần appetizer, tôi gọi một đĩa mực chiên, một tô đậu hũ chiên, và một phần đậu hấp. Gọi một tô mì udon chia làm ba. Một lọ saké nóng cho tôi và 12 cái eel sushi cho hai đứa nhỏ. Hai đứa ăn không đủ nên tôi gọi thêm 6 cái nữa.

Sau khi ăn no nê Đán nói, “You are a fantastic dad.” Lần đầu tiên được thằng con khen tôi tất vui tuy cái bill 95 đô và 20 đô tiền tip. Thấy hai thằng con ăn ngon miệng cũng đáng.

Contact