Hồ Trung Dũng Meets Võ Thiện Thanh: Saigon feel

Thật ngạc nhiên và thú vị khi nghe những jazz arrangements của Võ Thiện Thanh cho các ca khúc của anh. Chẳng hạn như “Sài Gòn có mùa thu” được dàn dựng công phu với big band khiến cho điệu swing tươi vui và đầy nghị lực. Về phần hát, Hồ Trung Dũng luyến láy khôn khéo để hòa hợp với từng thể loại jazz khác nhau. Dũng bay lượn nhẹ nhàng theo nhịp điệu bossa nova trong nhạc phẩm “Sài Gòn có mùa thu” hoặc sâu lắng theo chất blues nồng nàn trong “Đôi mắt.” Ngoài phần hát, những phần tiết tấu tuy ngắn nhưng làm tăng thêm những màu sắc vào những ca khúc. Saigon feel là một thành quả tốt đẹp giữa Dũng và Thanh rất xứng đáng được nhìn nhận và thưởng thức.

Hồng Duyên: Duyên

Ấn tượng đầu tiên khi nghe Hồng Duyên hát “Guốc mộc” của Hồ Trọng Tấn là giọng hát khoẻ và trẻ thơ (childlike) có phần giống Ngọc Khuê. “Guốc mộc” là một ca khúc quan họ được hoà âm theo nhiệp điệu swing rất dễ thương. Nửa phần đầu của bài dân ca Nghệ Tĩnh “Giận mà thương” được đệm với nhạc cụ guitar điện đơn giản nhưng hơi bị cute. Dân ca Bắc bộ “Gói đánh đò đưa” Hồng Duyên song ca cùng Tạ Quang Thắng được remix lại với nhịp điệu r&b trẻ trung. Đáng lý ra album nên ngưng lại ở dân ca Trung bộ “Lý mười thương” để người nghe được thưởng thức trọn vẹn những bài dân ca. Tuy Hồng Duyên trình bài “Em tôi” của Thuận Yến rất tốt nhưng nó đi lạc hướng. Hai bài cuối cũng chỉ là filler.

Lệ Quyên: Tình khôn nguôi

Sau những album bolero không cảm giác và nhạc Trịnh không hồn, Lệ Quyên quay lại với nhạc thị trường. Album này nghe mà cười ra nước mắt. Bài mở đầu, “Không còn nợ nhau”, nghe lần đầu là bị móc liền. Thật tội nghiệp khi nghe em kể lể: “Nhìn lại nhau bấy nhiêu năm em được gì / tình yêu này dâng hết cho anh em còn gì / dành cho anh cả tuổi thanh xuân / chỉ để yêu một người vô tâm.” Thằng chó này vô tâm thật.

Rồi em tiếp tục chia sẽ “Yêu anh hơn chính em”, “Vì em còn thương”, nhưng “Giận thì giận mà thương thì thương thì thương”. Nghe thật dễ thương vô cùng, “Giận thì giận mà thương càng thương / chẳng cần xin lỗi chỉ cần anh thôi / hãy đến bên em người ơi”.

Đỉnh nhất là cả khúc “Yêu thương một đời”. Nghe lần đầu mà té ngửa luôn, nhất là câu điệp khúc: “Là vì anh cho em cay đắng muộn phiền / Là vì anh, em quên đi bán thân mình.” Chết mẹ rồi, con ghệ này nó mê thằng pimp rồi. Nghe lại thì chắc ý tác giả là “bản thân” nhưng chữ đó phải lên giọng nên thành “bán” luôn.

Thái Thùy Linh: Như loài thú hoang

Đã lâu không nghe nhạc Lê Uyên Phương. Hôm nay thưởng thức tám tình khúc quen thuộc được giọng hát trầm và truyền cảm của Thái Thùy Linh bộc lộ qua phần hoà âm sang trọng và ấm cúng của Nguyễn Quang. Kết quả là rất phê, nhất là những giai điệu jazz như “Cho lần cuối” với chất blues nồng nàn, “Một ngày vui mùa đông” với nhiệp điệu bossa nova say sưa, và “Hãy ngồi xuống đây” với phong cách swing nhẹ nhàng. Đặc sắc là “Dạ khúc cho tình nhân” được soạn cho dàn nhạc classical thật tuyệt dịu. Như loài thú hoang ngắn gọn rất hợp để sưởi ấm tâm hồn trong những ngày mùa đông lạnh héo. Dĩ nhiên thêm vài ly rượu wine đỏ thì càng thấm thía hơn.

Nhã Thanh: Chuyện tình yêu

Một album ngắn gọn với tám bài tình ca quen thuộc được hoà âm phối khí theo nhịp điệu bossa nova và rumba sang trọng và lãng mạn. Nhã Thanh hát vừa vặn không quá lạnh lùng cũng không quá trau chuốt nên rất hợp với phần hoà âm nhẹ nhàng của Nam Nguyên. Cuối bài “Chuyện tình yêu,” Nam Nguyên “chôm” một đoạn bass của Sam Jones trong bài “Autumn Leaves” của Cannonball Adderley và Miles Davis. Album rất thích hợp cho những ngày lễ mùa đông cuối năm.

Lê Hiếu: Tôi với trời bơ vơ

Lại một album cover lại những tình khúc xa xưa. Những phần hòa âm cũng không mới lạ. Lối hát của Lê Hiếu cũng chẳng bộc phát như Hà Anh Tuấn. Nhưng phải công nhận rằng cách phát âm rõ ràng nhẹ nhàng của Lê Hiếu thật lôi cuốn. Giọng công tử hát tình ca thật lãng mạn. Kỹ thuật của Lê Hiếu là không lộ kỹ thuật. Những ca khúc tuy khá quen thuộc lại càng thêm gần gũi qua giọng hát ấm áp để bớt cơn lạnh của mùa đông đang đến.

Lê Khoa hát Lê Minh Sơn

Đúng hơn là Lê Khoa hét Lê Minh Sơn. Nếu nói Tùng Dương hát như lên đồng thì Lê Khoa rống như bị ma quỷ nhập. Rất đáng tiếc vì những phần hòa âm trong album rất hay. Phải chi những nhạc phẩm này không có lời. Một lần nữa Lê Minh Sơn biến Lê Khoa thành một nam giới Thanh Lam.

Bùi Lan Hương: Thiên thần sa ngã

Với cách hát biếng lười và những lối hoà âm điện tử mộc mạc, Bùi Lan Hương ru ta vào thế giới mộng mơ của Thiên thần sa ngã. Tuy đây không phải là phong cách mới lạ nhưng rất hoan nghênh một ca sĩ tự viết nhạc riêng cho chính mình. Đó là điều rất hiếm hoi trong vườn âm nhạc Việt Nam. Tuy nhiên album vẫn chưa đạt đến sự lôi cuốn vượt xa hơn chăn gối.

Quốc Thiên: Tuyệt phẩm song ca

Quốc Thiên có chất giọng tối. Tiếc rằng Quốc Thiên không biết tìm một lối đi riêng cho mình. Dựa hơi vào các ca sĩ khác không phải là cách thực hiện album. Đây là một album khá tầm thường từ bài hát đến hoà âm đến cách trình bài. Một cơ hội bị bỏ lỡ.

25 năm

Vài tháng trước anh Cao Nguyên gửi tặng tôi 25 năm. Album gồm mười bài tình ca được nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ thành nhạc từ những bài thơ của anh Cao Nguyên. Lời thơ của anh giản dị nhưng dễ thương. Thí dụ như bài chủ đề: “Hai mươi lăm năm trước, anh với em cứ nhìn nhau / Anh kể chuyện vô duyên, em cười… anh kể chuyện vô duyên.” Với hai giọng hát duyên dáng và trầm ấm của Diệu Hiền và Ngọc Quy, đây là một món quà tin thần yêu quý. Tuy album không có bán trên thị trường, những bài nhạc trong album này và nhiều bài khác đã được phổ nhạc có thể tải về và nghe miễn phí tại thomua.com.

Contact