Thành Lê: Dear người tình

Tuy Thành Lê có quãng giọng hạn hẹp nhưng cô biết chọn bài vừa với tiếng hát của mình. Dear người tình gồm những ca khúc ngoại lời Việt quen thuộc như “Một thuở yêu người” (lời Việt Khúc Lan), “Đừng phá vỡ ân tình” (lời Việt Phạm Duy), và “Chiếc lá mùa đông” (lời Việt Khúc Lan).

Tuy không nổi bật nhưng dễ nghe qua giọng hát mong manh của Thành Lê và những phần hoà âm ballad nhẹ nhàng. Khi nàng thả nhẹ hai chữ cuối trong nhạc phẩm “Mưa trên biển vắng” (lời Việt Nhật Ngân), kháng giả sẽ cảm nhận được “hồn em”. Riêng “Người yêu dấu” (lời Việt Chí Tài) được phối theo phong cách bossa nova và “Ngàn năm vẫn đợi” (lời Việt Phạm Duy) được chút Latin-jazz flavor nên nghe thú vị.

Nhạc phẩm thành công nhất trong album là “Hận tình trong mưa” (lời Việt Phạm Duy) vì Thành Lê đã cố gắng để vượt qua khỏi quãng giọng hạn chế của mình để “Nói lên câu ân tình, tình đã chết nơi xa vời.”

Lệ Thu Nguyễn chante Christophe

Lâu rồi không nghe những ca khúc của nhạc sĩ Christophe. Mấy hôm nay nghe Lệ Thu Nguyễn trình bày lại những tác phẩm của ông khiến bao ký ức tràn về. Tuy không hiểu, nhưng tôi mê cái ngôn ngữ lãng mạn của tiếng Pháp và những giai điệu mộc mạc dễ gần của ông Christophe. Từ “Mal” đến “Aline” đến “Main dans la main” đến “Je suis parti” đến “Oh! Mon amour”, những nhạc phẩm này đã quá quen thuộc với tôi. Với giọng hát nhẹ nhàng của Lệ Thu Nguyễn cùng với những phần hòa âm rất ấn tượng của nhạc sĩ Olivier Renoir đã đem lại cho tôi những giây phút thoải mái, nhất là thêm một chai rượu wine. Cheers!

Lệ Thu Nguyễn: Em Ơi Hà Nội phố

Với chất giọng alto êm dịu, Lệ Thu Nguyễn hát những tình khúc của nhạc sĩ Phú Quang rất hợp. Cùng với những nhà hoà âm tài tình, tiếng hát của Lệ Thu Nguyễn được thêm những âm thanh và màu sắc khác nhau. “Hà Nội ngày trở về” được nhạc sĩ Duy Cường phối khí theo phong cách bán cổ điển với dàn nhạc giao hưởng (orchestra). “Mơ về nơi xa lắm” được nhạc sĩ Olivier Renoir hoà âm theo điệu pop chậm pha với một chúc rock. “Biển, nỗi nhớ và em” được nhạc sĩ NC Phương Nam dàn dựng mộc mạc để tạo ra một không gian thính phòng. “Chiều đông Maskova” được nhạc sĩ Sỹ Đan đệm theo điệu bossa nova nhẹ nhàng. Đặc biệt là “Nỗi nhớ mùa đông” được nhạc sĩ Trần Minh Tuấn thổi vào chất blues buồn da diết, nhất là câu: “Nằm nghe xôn xao tiếng đời / Mà ngỡ ai đó nói cười / Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy / Giờ đây cũng bỏ ta đi.” Một album gần như hoàn hảo giữa nhạc, lời, và tiếng hát.

Kim Anh: Men tình

Qua lời mở đầu, chị Kim Anh cho biết Men tình là album để đời của chị, và ca khúc tựa đề cũng do chị sáng tác trong tâm trạng cô đơn và cô độc nhất. Với phần nhạc mộc mạc (guitar và saxophone), chị hát như trải lòng cuộc đời mình: “Và đêm nay dưới ánh đèn màu / Người anh đây nhưng tim anh ở nơi đâu / Anh ơi anh đâu rồi? Môi em khô cạn hồn em nát tan”.

Từ lúc “Mùa thu lá bay”, mấy mươi năm đã không nghe chị hát. Giờ đây giọng chị vẫn nồng nàng nhưng lắng đọng hơn. Chị hát “Gõ cửa” của nhạc sĩ Mạnh Quỳnh như muốn chìm đắm nổi buồn trong giai điệu blues say sưa, nhất là khi tiếng kèn trumpet bè theo chất giọng khàn của chị: “Luyến ái làm chi sẽ khổ lắm anh / Ðếm lá mùa thu vương đổ bên thềm”.

Với “Vết thương cuối cùng”, chị trút hết tâm trạng của mình vào từng lời hát của nhạc sĩ Nguyễn Văn Để và tiếng saxophone như đẫm muối vào vết thương đau ngọt ngào của chị để rồi chị thót lên: “Từ nay chỉ còn lại mình ta / Già thêm tuổi chia xa / Tiếc cho ngày đã qua”. Thắm quá.

Sự đóng góp nhiệt tình và phù hợp của nhạc sĩ Hiệp Định (piano và keyboard), Bá Thiệu (guitar), Đông Hoà (saxophone), Tạ Hiền (violin), và Quang Dũng (đàn tranh, sáo, và bầu) đã đem đến cho chị một sản phẩm hoàn hảo. Hy vọng rằng chị sẽ cho ra thêm những cuốn băng để đời nữa trong tương lai.

Hương Giang: Hoài Cảm

Với giọng hát khàng và nồng nàng của Hương Giang cùng với tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng và sâu lắng, Hoài Cảm đáng lẽ ra phải là một album thính phòng ấm áp. Nhưng không biết lúc thu âm studio có lạnh lắm không mà Hương Giang run giữ quá. Mỗi lần cô nhã chữ cô run đến rợn cả người. Chẳng hạn như bài mở đầu, “Khúc thụy du” (nhạc Anh Bằng, thơ Du Tử Lê), cô hát, “Hãy nói về cuộc đờờờời / Khi tôi không còn nữữữữa.” Phải chi cô đừng sử dụng vibrato thì nghe đỡ nổi da gà. Đáng lẽ ra nhạc phẩm “Chiều tím” (Lam Phương) với cách hoà âm sang trọng là một bài blues đẹp nét nhưng cách run của cô làm người nghe rất khó chịu. Đáng tiếc thật.

Kanye West: Donda

Donda is a dud. It is impossible to sit through the entire album, which consists of 27 tracks and clocks in an hour and 49 minutes. It is a work progress, not a polished album. Guest stars are almost on every track and Kanye is rambling on almost every track. The album has been heavily edited to remove all the curse words; therefore, the lyrics are hard to understand. This is easily Kanye’s worse album of all time.

Phương Phương Thảo: Yêu anh một đời

Vài năm gần đây, các ca sĩ trong làng âm nhạc Việt Nam, trong và ngoài nước, phát hành một album đã ít rồi, và album đôi còn hiếm hoi hơn nữa. Thế mà tên của cô ca sĩ lạ hoắc lạ huơ, Phương Phương Thảo, lại dám ra mắt một lúc hai album.

Nhìn tracklist của album thứ nhất, Yêu anh một đời, toàn những ca khúc nhạc trữ tình. Không biết có nên nghe thử hay không. Bây giờ ở vùng Hoa Thịnh Đốn, thời tiết đã trở lạnh nên nghe nhạc bolero dù có rên rỉ chắc cũng ấm áp. Thế là lôi vô xe nghe thử. Không ngờ khác với dự đoán của tôi, giọng Phương Phương Thảo nồng nàn nhưng không não nề.

Ca khúc đầu tiên được mở màn với tiếng đàn violin đầy ray rứt cùng với tiếng đàn guitar da diết đưa tiếng hát cô vào câu chuyện tình “Một lần dang dở” của nhạc sĩ Nhật Ngân. Sự thay đổi từ trữ tình qua thính phòng khiến cho ca khúc mất đi phần sến. Cũng như ca khúc “Tình đầu tình cuối” của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh được hòa âm theo giai điệu blues rất thấm thía nhưng không bi luỵ.

Được đệm qua tiếng đàn guitar, Phương Phương Thảo trình bài ca khúc “Chiều hạ vàng” của nhạc sĩ Nguyễn Bá Nghiêm với cách phát âm rõ và cách nhã chữ riêng của mình. Còn “Trúc Đào” (thơ Nguyễn Tất Nhiên, nhạc Anh Bằng) thì có những nét mới. Thường thì bài này được hòa âm rất sôi động, nhưng qua cách hòa âm mộc mạc và chậm khiến cho ca khúc trở nên gần gũi hơn.

Còn album thứ hai, Quà tặng âm nhạc, Phương Phương Thảo covers lại những nhạc phẩm Hoa lời Việt. Đã lâu rồi không nghe những ca khúc được viết lời Việt của Jimmii Nguyễn như “Hoa Bằng Lăng” và “Mưa Tuyết.” Tuy nhiên, cả hai album chỉ đem lại một luồng gió mát nhẹ rồi cũng sẽ lướt qua chứ không đọng lại trong lòng người nghe. Đây không phải vì giọng cô không hay nhưng cả hai dòng nhạc này đều có quá nhiều ca sĩ trình bài. Nghe đi nghe lại cũng những ca khúc ấy.

Phương Uyên: Hãy về bên em

Đêm qua thức khuya biên tập một quyển sách về gia đình dì út đã viết. Sáng nay cũng phải dậy sớm đưa con đến trường và đi làm. Thời tiết bây giờ đã trở lạnh. Những giọt sương đọng trên kính xe đã trở thành băng đá. Vào xe nghe nhạc phẩm “Một ngày mùa đông” của nhạc sĩ Bảo Chấn do Phương Uyên hát bỗng dưng thấy ấm lòng. Được đệm bởi tiếng đàn guitar êm đềm và tiếng bass sâu lắng, Phương Uyên hát như đang trải lòng tâm sự.

Tuy thiếu nét riêng, giọng của Phương Uyên khỏe khoắn, ấm áp, và già dặn. Tuy lần đầu nghe cô hát nhưng tôi cứ ngỡ đã nghe cô hát từ lâu rồi. Nghe đến lời kết tôi mới biết Hãy về bên em là album đầu tay của cô. Tôi ngạc nhiên là vì album này rất an toàn từ ca khúc cô đã chọn cho đến những bài hoà âm. Với một album đầu tay, tôi nghĩ rằng cô phải mạo hiểm một tí để chứng kiến được đường lối riêng của mình.

Như lời trong ca khúc “Đời có bao nhiêu ngày vui” (Châu Đăng Khoa), chúng ta phải nắm lấy cơ hội để bước lên, nhất là trên con đường âm nhạc Việt Nam có quá nhiều đơn điệu. Ca sĩ nào cũng lôi bài cũ ra hát đi hát lại nghe phát ngán và album đầu tay của Phương Uyên cũng không ngoại lệ.

Kanye and My Kids

Whenever we rode in the car, like heading to a skatepark, Đạo, Đán, Xuân, and I liked to jam to Kanye’s music. His beats drew them in even though his lyrics were inappropriate for their age. One of the albums we often tuned into was My Beautiful Dark Twisted Fantasy.

They enjoyed the orchestration for the interlude of “All of the Lights.” The keyboard-playing and the cello-bowing relaxed us. The production for the song was pretty dope and ​​Rihanna’s vocal on the hook was just soulful until Kanye kicked off his first verse with these bars: “I slapped my girl, she called the feds / I did that time and spent that bread.” Like the title of the next song, “Monster” was such a monster of a track. Jay-Z and Nicki Minaj dropped their signature verse on it. I was shocked when Đán asked me, “What is a sarcophagus?” I didn’t know what it was then he told me what it was. They also like the opening of “Runaway,” in which a single piano key was pounded for 40 seconds.

The productions on Yeezus were solid from the beginning to end and the lyrics were filthy from the start to finish. Đạo’s favorite track was “Black Skinhead.” Although I warned him about the lyrics, he assured me that he had heard all the cuss words in school from high school students. I took his words for it. Đán’s favorite track is “New Slaves,” which had a killer production from Swizz Beatz. He asked me the meaning behind “New Slaves” and I explained to him based on what I observed from Kanye’s lyrics. He opened the track with:

My mama was raised in the era when
Clean water was only served to the fairer skin
Doin’ clothes, you woulda thought I had help
But they wasn’t satisfied unless I picked the cotton myself

Old slaves were the ones that picked the cottons to make clothes, whereas new slaves were “spending everything on Alexander Wang.” When he asked me about the refrain, “But I’d rather be a dick than a swallower,” I didn’t know how to explain to him the word “swallower.” He also reassured me that he blocked out the lyrics and only focused on the beats. I doubted it.

The only Kanye album that we could enjoy together without having to worry about explicit content was his 808s & Heartbreak, which was his breakthrough-singing album. When the album was released in 2008, I thought Kanye was just riding the Auto-Tune train, but I am surprised it still holds up today. Đạo’s favorite track was “Heartless” and Đán’s favorite was “Amazing” simply for the “uh” sound at the end of each bar. Xuân’s and my favorite track was none other than “Coldest Winter,” which was a touching tribute to Kanye’s mother. When Xuân sang along with Kanye, “On lonely nights, I start to fade / Her love’s a thousand miles away,” he made me miss my mom so much. Next month will be her first death anniversary. Time had flown by so fast and not a single moment I hadn’t thought about her.

Music Box #45: Don Hồ & Lâm Thúy Vân

Chương trình Music Box #45 đưa tôi trở lại với thập niên 90 tràn đầy ký ức với tiếng hát Don Hồ và Lâm Thúy Vân. Tuy đã xem vài video của Don Hồ trước đó nhưng nhạc phẩm đã làm tôi chú ý đến giọng hát của anh là “Hãy sống cho tuổi trẻ” qua video đầu tay của Asia với tựa đề Đêm Sài Gòn. Và cũng trong video đó, tôi đã đắm say với tiếng hát Lâm Thúy Vân qua ca khúc “Cơn mưa hạ.” Sau đó thì Lâm Thúy Vân đã trở thành người tình trong mộng của những chàng thanh niên trong đó có tôi.

Khi album Dù nắng có mong manh do trung tâm Asia phát hành vào năm 1993, tiếng hát Don Hồ và Lâm Thúy Vân đã chiếm trọn những tâm hồn Việt trẻ ở hải ngoại. Don Hồ hát nhẹ như làn khói được đốt cháy từ điếu thuốc lá qua những nhạc phẩm lãng mạng như “Dù nắng có mong manh” (Lê Minh Bằng) và “Như đã dấu yêu” (Đức Huy). Còn Lâm Thúy Vân hát với chất giọng cao sang và cảm tình qua “Trái tim ngục tù” (Đức Huy) và “Mưa trên biển vắng” (lời Việt Nhật Ngân). Hai nhạc phẩm này Lâm Thúy Vân được Don Hồ hát bè rất ấn tượng. Giọng cao của Lâm Thúy Vân và giọng thấp Don Hồ quyện vào nhau rất phù hợp. Trong chương trình Music Box, Lâm Thúy Vân chia sẻ rằng được hát với Don Hồ như được một người che chở cho mình. Đúng như thế. Tuy giọng anh nhẹ nhàng và chỉ ở hậu cảnh (background) nhưng Don Hồ là một người bạn luôn luôn đứng đằng sau để bao che cho người bạn đồng nghiệp của mình. Đáng tiếc rằng, album này không có bài nào song ca cả. Phải chi bài “Hãy yêu như chưa yêu lần nào (Lê Hựu Hà) được trở thành một bài song ca thì quá tuyệt vời. Không hiểu sau bài này cả hai ca chung nhưng Don Hồ chỉ hát một đoạn thôi.

Một năm sau (1994), trung tâm Asia phát hành Đoản khúc cuối cho em với tiếng hát Don Hồ, Lâm Thúy Vân, và Nini. Album này đã chứng minh sự hợp ý và hợp tình của đôi song ca Don Hồ và Lâm Thúy Vân qua “Chiều một mình qua phố” (Trịnh Công Sơn) và “Bây giờ còn yêu” (lời Việt Anh Bằng). Riêng “Cỏ ủa” (Lam Phương) là một version rất thú vị khi đổi bài đơn ca thành song ca. Tuy hai giọng khác nhau nhưng tâm hôn và cảm xúc của họ đã trở thành một khi thu âm ca khúc này. Hai người dìu dắt và nâng đỡ nhau để cùng đi chung trên con đường nghệ thuật ở hải ngoại.

Qua những lời tâm tình của Don Hồ và Lâm Thúy Vân trong chương trình Music Box cho thấy họ là hai người bạn rất thân không chỉ trong âm nhạc và luôn trong cả đời sống. Tình cảm và sự trân trọng của họ dành cho nhau hơn cả tình yêu trai gái. Mấy mươi năm đã trôi qua giọng hát của họ cũng đã thay đổi theo thời gian. Lâm Thuý Vân không còn hát như cô gái mười chín tuổi mới bước chân vào nghề. Giờ đây cô hát với đầy trải nghiệm, cảm xúc, và nồng nàn. Giọng và cách hát của cô giờ đây chín muồi hơi xưa. Don Hồ thì không còn hát như thở tự nhiên nữa mà anh dùng kỹ thuật nhiều hơn nên khi anh hát có phần gò bó và điệu đà hơn. Có lẻ kỹ thuật hơn thì hay hơn nhưng riêng cá nhân của người nghe này thì tôi prefer cách hát nhẹ như làn gió của anh lúc xưa hơn. Ví dụ như khi nghe lại nhạc phẩm “Người tình trăm năm” (Đức Huy), version cũ có tính cách mơ hồ và hồn nhiên. Khi hát hết câu anh buông nhẹ không kéo dài. Còn version mới thì anh không chịu nhả chữ và luôn nếu kéo lại với vibrato nên nghe hơi bị khó chịu. Dĩ nhiên đó là cách hát của anh và tôi chỉ là một người nghe nhạc bình thường. Dù sao đi nữa, tôi cũng rất cám ơn sự đóng góp của Don Hồ và Lâm Thúy Vân trong làng âm nhạc Việt Nam tại hải ngoại.

Contact