Hesitant

Do make a tryst but please do not come, My Love
I’ll be sad and walk back and forth the grounds
Looking at the cigarette between my fingers
It’s almost burnt out
I mutter, “Gosh, I miss you so much.”

Do make a tryst but please do not come, My Love
For what is Love, if not the longings and affections
in the beginning of a relationship.
The stage where Love’s fragile like the silk rays of sunshine
Like butterflies and flowers hesitant and shy
Postpone until tomorrow for a bright and cheerful season
Only tomorrow’s beautiful; just tomorrow!

Do make a tryst but please do not come, My Love
I will reprove, but of course, very slightly
If you’re already on the way, please strive to return
Love’s only beautiful when it’s unfinished
Life loses its charms when its oaths’d been fulfilled.
Let a poem never be completed,
and a drifting boat never ends up in a harbor
For the Past and the Future to forever intermingle.

Translated by Vương Thanh

Ngập Ngừng

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần…
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế?

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa
Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách – cố nhiên! – nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về
Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Ðời chỉ đẹp những khi còn dang dở
Thư viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ
Cho nghìn sau… lơ lửng… với nghìn xưa…

Hồ Dzếnh